Thẩm Tường bây giờ đã hiểu rõ tại sao Dương Nghị này lại tự tin như vậy, hắn nắm giữ quả nhiên là một loại kỳ thuật rất lợi hại, bên ngoài không gian này chính là không gian hư vô, chỗ đó là một mảnh hỗn độn, tràn ngập lực lượng không gian bạo ngược, có không gian pháp tắc rất ảo diệu, chỉ cần đi vào đều sẽ rất nguy hiểm.
Nhưng cái tên Dương Nghị này lại có thể tùy tiện tiến vào không gian hư vô này, sau đó lại từ không gian hư vô đi qua đi lại rồi đi ra, cái này quá nghịch thiên!
Không cho phép hắn suy nghĩ nhiều, hắn cũng cảm nhận được không gian tạo ra gợn sóng rất yếu ớt, một chút gợn sóng này như là một hạt bụi rất nhỏ rơi xuống đất vậy, khó mà để cho người ta phát giác được, mà ngay cả Yêu Hậu ở ngay chỗ này cũng không cảm nhận được loại gợn sóng này chứ nói chi là Cổ Đông Thần và Diêu Thục Mỹ.
Nếu như không phải Thẩm Tường tu luyện Thần đạo, luyện được rất thâm hậu, thần thức xuất thần nhập hóa, hóa thành thần lực thì hắn bây giờ cũng không cảm ứng được một chút chấn động này.
Một nửa thân kiếm màu tím đột nhiên xuất hiện, đâm về cổ họng của Thẩm Tường, mọi người trông thấy cảnh tượng này mà đều giật mình, bởi vì bọn hắn chỉ nhìn thấy một nửa kiếm mà thôi, không có trông thấy người và chuôi kiếm!
Cái này lại là từ một cái không gian khác đâm ra, làm cho người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là ở lúc nửa kiếm này đâm ra, Thẩm Tường hơi nghiêng đầu một chút, nguy hiểm tránh đi một kiếm này đâm tới, bằng không hắn đã bị đâm xuyên qua cổ họng!
Dương Nghị không đâm trúng, lập tức thu hồi tiên kiếm màu tím kia!
Trên mặt Thẩm Tường có một dấu vết bị phỏng, giống như bị một miếng sắt được nung đỏ in dấu vào thoáng một cái vậy, đang bốc khói lên và một cỗ mùi khét của thịt cháy, vừa rồi hắn tránh cho cổ họng của mình bị đâm xuyên, nhưng thanh kiếm này vẫn là lướt qua gương mặt của hắn, bởi vậy mới có thể thấy được, một kiếm kia không chỉ rất nhanh mà lại còn rất hiểm, mà ngay cả lực lượng cũng rất mạnh mẽ.
"Quả nhiên lợi hại, loại bản lĩnh rùa đen rút đầu này, các hạ thật sự là nắm giữ tinh túy trong đó, để tại hạ bội phục." Thẩm Tường nói ra lời chế giễu.
Dương Nghị lại đâm ra một kiếm nữa, coi như là đám lại Thẩm Tường, một kiếm này đâm ra rất là âm tàn, vậy mà chỉ thẳng vào giữa hai chân của Thẩm Tường, đây là muốn đoạt đường con cháu của hắn, khiến Thẩm Tường giận tím mặt!
"Hiên tại ta hiểu tại sao một nữ nhân lại làm chưởng môn của Đào Hoa thánh cảnh, không nghĩ tới nam nhân đều là mặt hàng này!" Thẩm Tường tức giận nói, đối phương lòng dạ độc ác như vậy, hắn tuyệt không thể nương tay.
"Hừ, mạnh miệng có làm được cái gì? Ngươi căn bản khong động được vào một sợi tóc của hắn, nhận thua đi!" Hoắc Tài Dũng cười nhạo nói.
"Thật sao? Ta thật không động tới được một sợi tóc của hắn sao?" Thẩm Tường trợn mắt lên mà nhìn, chân đạp vào đại địa, lập tức đất rung núi chuyển, cuồng phong ít gào giận dữ, sấm sét vang dội, hai cánh tay của hắn rung một cái tràn ra sương mù màu trắng, hai tay áo bị chấn động đến vỡ nát.
Long lực vô cùng mênh mông bừng bừng ấp ủ ở trong đan điền của Thẩm Tường, rung động thiên địa, để phong vân biến sắc, cả vùng đất vì đó mà phải run rẩy, giống như một con nộ long bị phong ấn vạn năm xuất thế, xem ra Dương Nghị kia thật chọc giận hắn.
Dương Nhị cậy vào mình có thể ẩn núp ở bên trong không gian hư vô. không sợ Thẩm Tường một chút nào, đúng vào lúc này, hắn lại đâm ra một kiếm mạnh mẽ vào giữa hai chân của Thẩm Tường, kiếm này của hắn có tốc độ rất nhanh, hơn nữa mặc kệ đâm trúng hay không trúng đều sẽ dùng tốc độ nhanh nhất mà thu hồi lại, tránh cho tiên kiếm của hắn bị công kích!
Nhưng một kiếm này vẫn không trúng, bởi vì toàn thân Thẩm Tường đều được một cỗ lực lượng cường đại mà trong suốt bao phủ lại, lúc trường kiếm màu tím đâm tới còn bị chấn động đến reo vang.
"Lực lượng thật đáng sợ, Thái Cực Hàng Long công tu luyện ra được long lực quả nhiên không phải bình thường, thật giống như lực lượng của Long, thậm chí còn muốn đáng sợ hơn so với lực lượng của một số Chân Long!" Yêu Hậu lần đầu trông thấy Thẩm Tường sử dụng lực lượng cường đại nhất, trước đó lúc Thẩm Tường chiến đấu với Thiên Ma Quân Vương, dùng Trấn Ma thánh lực có chỗ khác biệt.
Dương Nghị và Hoắc Tài Dũng bị long lực của Thẩm Tường làm cho rung động, phải biết Thẩm Tường chỉ là vừa mới bước vào Niết Bàn không bao lâu, nhiều lắm cũng chỉ là vượt qua khoảng tam kiếp, nhưng lực lượng lại kinh khủng như thế này, ngày sau trưởng thành đến tình trạng tiên nhân thì đây chẳng phải là càng mạnh hơn sao?
Điều này làm cho Dương Nghị và Hoắc Tài Dũng càng muốn bóp chết Thẩm Tường.
Hai mắt Thẩm Tường tỏa ra ánh sáng vàng, thần lực ở thần hải vô tận kia dũng mãnh tiến ra ngoài, hắn tập trung thần lực vào hai ắt dâng trào đi ra, ngưng tự thành hai điểm, quét mắt nhìn không gian xung quanh, đang khóa chặt vị trí của Dương Nghị kia!
Theo long lực của hắn không ngừng phóng xuất ra ngoài, cả đại địa rung động đến kịch liệt hơn, thân thể của hắn cũng bao trùm lân giáp màu đỏ vàng, để hắn nhìn qua giống như là một con Long hóa thành chiến sĩ hình người, toàn thân tràn ngập lực lượng hủy diệt!
Dương Nghị không sợ hãi, lúc này lực lượng của Thẩm Tường tuy rằng kinh khủng, nhưng lại uy hiếp không được hắn đang ở trong không gian hư vô, coi như Thẩm Tường có lực lượng xé rách không gian cũng vô pháp tìm được hắn, hắn rất tin tưởng vào điểm này.
Bầu trời đêm hoàn toàn bị mây đen bao phủ, từng đạo tia chớp điên cuồng bay múa, lóe sáng lên ở trong thiên địa đen nhánh, kèm theo đó là cuồng phong gào thét, để cho người ta cảm thấy giống như có một con ác mà từ trên trời giáng xuống vậy.
Tất cả mọi người nìn thở nhìn vào Thẩm Tường, bọn họ tránh né ra xa, đối với việc Thẩm Tường hiển lộ ra thực lực như vậy, tất cả mọi người có thể tiếp nhận, bởi vì mỗi khi có Long xuất hiện, không sai biệt lắm chính là bộ dáng này.
Một đạo ánh sáng tím đột nhiên thoáng hiện, mà đôi mắt màu vàng óng kia của Thẩm Tường giống như sớm đã trông thấy, một cái tay mạnh mẽ đưa ra ngoài, hóa thành bóng mờ, đón lấy ánh sáng tím kia, bỗng nhiên trảo một cái, vậy mà nắm lấy thanh tiên kiếm màu tím kia!
Trên tay của hắn bọc lấy bao tay Bạch Hổ, mặc dù chỉ là nửa cái Bạch Hổ thần binh, nhưng lại rất lợi hại, đối phó Tiên khí tự nhiên không ở phía dưới, bây giờ thanh tiên kiếm màu tím này bị hắn giữ chặt lấy, căn bản không thể động đậy.
"Ngươi..."
"Tên khốn kiếm, cút ra đây cho ta!" Thẩm Tường dùng lực lớn kéo một cái, cả người lẫn kiếm bị kéo ra ngoài.
Thẩm Tường sớm đã nghĩ tới cái tên này vốn là kẻ yêu kiếm như yêu mạng, chỉ cần nắm được thanh kiếm này là có thể kéo được hắn ra ngoài, Dương Nghị chỉ là không nghĩ tới Thẩm Tường lại có loại lực lượng có thể dùng tay không bắt tiên kiếm, hơn nữa còn nắm chặt thanh tiên kiếm lại!
"Sư phụ!" Dương Nghị hét lớn một tiếng, mà một cước của Thẩm Tường đã bay tới, hung hăng đá vào giữa háng của Dương Nghị, "Con mẹ mày thích xỏ xiên chân giữa của lão tử à!" Một cước nặng nề này của Thẩm Tường đá vào, ngay cả núi sắt cũng có thể bị đá nát, chứ đừng nói hai hòn dái yếu ớt kia?
"A..." Dương Nghị kêu lên thất thanh.
Nam nhân ở đây nhìn thấy, không thể không khép chặt cái háng của mình lại, hai tay không tự chủ đặt vào phía trước, cái chỗ hai hòn trứng chim cút kia cũng không thể không tê rần lên, bọn họ có thể tưởng tượng được cảnh tượng trứng gà rơi xuống đất nát tan ra kia!
"Đá nổ trứng rùa của ngươi!" Thẩm Tường hung hăng nói, hắn nhớ kỹ đây chính là lời nói mà Lãnh U Lan hay nói.
Dương Nghị bị một đá rất mạnh của Thẩm Tường đá vào giữa háng, gần như phế bỏ, vào lúc toàn thân hắn trở nên bất lực, buông lỏng tiên kiếm màu tím ra! Thẩm Tường cho hắn một đá kia thế nhưng là dùng đủ lực lượng, gần như tiêu hao ba thành long lực của Thẩm Tường, nếu như một ngọn núi cao vạn trường bị đá trúng thì đều sẽ vỡ nát, cho nên lúc này toàn bộ hạ thân của Dương Nghị đều đã mất đi cảm giác!
Sau đó mi tâm Thẩm Tường bắn ra ánh sáng vàng, xuyên vào trong tiên kiếm màu tím, trong nháy mắt xóa đi lạc ấn ở bên trong, sau đó để vào bên trong U Dao giới chỉ!
"Tiểu súc sinh!" Hoắc Tài Dũng nổi trận lôi đình, bọn họ cướp đoạt Thần đao không thành còn bị Thẩm Tường cướp đi tiên kiếm, hắn há có thể giữ được bình tĩnh, bay vọt một cái, bàn tay ngưng tụ ra năng lượng màu đỏ, đánh một chưởng về phía Thẩm Tường.
Khi Thẩm Tường lấy được tiên kiếm, thì đạp trên Súc Địa bộ bay về phía Dương Nghị vừa bị đá văng ra đằng sau kia, đồng thời tránh đi một chưởng trong trạng thái tức giận của Hoắc Tài Dũng, đi tới mặt đất bên cạnh Dương Nghị đang nằm rên rỉ ở đó, lòng bàn tay ấn vào trên đan điền của Dương Nghị, thân thể chấn động, phóng xuất ra một cỗ hơi nước nồng đậm, mà lúc này Hoắc Tài Dũng đột nhiên vọt tới đằng sau hắn, vỗ một chưởng về phía gáy của Thẩm Tường.
Di Hình Hoán Ảnh!
Thẩm Tường ở bên trong hơi nước bao phủ, lập tức thi triển thần thông vừa mới học được, để cho mình và Dương Nghị trao đổi vị trí cho nhau, rồi lao ra ngoài với tốc độ cực nhanh, mà lúc hơi nước tán đi cũng rất phù hợp, để Dương Nghị kia thay hắn chịu một chưởng này, đầu Dương Nghị bị đánh cho óc vỡ toang ra, mà cảnh tượng này tất cả mọi người đều trông thấy!
Thẩm Tường chạy được ra ngoài sau đó lập tức bước vào Súc Địa bộ chạy mất, còn cười hì hì hô: "Là chính ngươi giết!"
P/S: Ta thích nào...chương 5