Gia gia của Đoạn Tam Thường đã từng là tộc trưởng của Đoạn gia, tuy rằng Đoạn gia chỉ có mười mấy người, nhưng hắn có thể trở thành tộc trưởng, thực lực chắc chắn không tầm thường, hơn nữa Đoạn Tam Thường từng nói gia gia hắn là một tên trộm mộ kỳ tài.
Sau khi người của Đào Hoa thánh cảnh cũng phát hiện trong đội ngũ của bọn họ có thêm một người, lão đầu bẩn thỉu đang cười tủm tỉm này giống như là quỷ mị vậy, đột nhiên xuất hiện, sau đó theo ở phía sau bọn họ một đoạn thời gian, điều này làm cho bọn họ không rét mà run.
"Ngươi là ai?" Hoắc Tài Dũng nghiêm nghị hỏi, đồng thời cảnh giác lên, hắn cũng không có thả chậm tốc độ, bọn họ chỉ cần chậm hơn một chút thì sẽ để Thẩm Tường chạy trốn mất.
"Ta là Đoạn Sùng, ngươi là ai?" Lão đầu cười hì hì hai tiếng: "Các ngươi nhanh lên chút a, các ngươi sống so với tiểu quỷ kia lớn hơn nhiều tuổi, các ngươi chạy thế nào mà chậm tới như vậy a?"
Đoạn Tam Thường từng nhắc qua tên của gia gia hắn, chính là gọi Đoạn Sùng, lão giả lôi thôi này thật đúng là gia gia của Đoạn Tam Thường!
"Không cần ngươi quan tâm, ngươi tốt nhất tránh xa chúng ta một chút!" Hoắc Tài Dũng tức giận nói, tuy rằng hắn biết thực lực của Đoạn Sùng không tầm thương, nhưng hắn cũng không e ngại, nếu như bây giờ không phải là đang truy sát Thẩm Tường thì hắn sớm đã dừng lại đối phó Đoạn Sùng.
Trên khuôn mặt già của Đoạn Sùng hiện ra vẻ tức giận: "Ta đã nói cho ngươi tên ta gọi là Đoạn Sùng, ngươi tại sao không nói tên của ngươi cho ta? Ngươi chơi xấu!"
"Cút sang một bên, lại làm phiền chúng ta thì cũng đừng trách chung ta không khách khí!" Hoắc Tài Dũng tức giận nói.
Ở đằng trước Thẩm Tường truyền lời nói tới: "Đây chính là tộc trưởng của Đoạn gia, các ngươi không muốn những ngôi mộ kia của Đào Hoa thánh cảnh bị đào lên thì các ngươi tốt nhất khách khí đối với người ta một chút."
Đoạn gia quả thực rất ít người, hơn nữa hành tung bình thường đều là bí ẩn, người khác chỉ biết là bọn họ họ ĐOàn, rất ít người biết tên của bọn họ, thế lực cổ xưa bình thường đều sẽ gọi bọn họ là trộm mộ!
Hoắc Tài Dũng lúc này đối với lời nói vừa rồi của Thẩm Tường là không nghi ngờ chút nào, lão giả quỷ dị trước mắt này quả thực rất giống tộc trưởng đã mất tích nhiều năm kia của Đoạn gia! Hắn cũng biết Đoạn gia có bản lĩnh ẩn nấp rất lợi hại, cho nên có thể lặng yên không một tiếng động đã đến bên cạnh bọn họ.
"Các ngươi thật không thú vị, còn tiểu gia hỏa ở trước mặt này thì tương đối thú vị, ta không chơi với các ngươi nữa!" Đoạn Sùng nói xong, xoát một cái đã không thấy tăm hơi đâu, chỉ trong nháy mắt đã tới bên cạnh Thẩm Tường.
Cái này làm cho Thẩm Tường giật mình suýt chút nữa thì kêu to lên, hắn bây giờ tuy rằng không phải toàn lực thi triển Súc Địa bộ, nhưng tốc độ tuyệt đối không chậm, Đoạn Sùng này cũng chỉ là trong nháy mắt thì đã tới bên cạnh hắn rồi.
"Lão gia hoa này, hắn là làm được như thế nào?" Thẩm Tường hỏi Long Tuyết Di.
"Không biết, cái này không giống như một loai bí thuật không gian gì cả, bởi vì ta không cảm ứng được không gian gợn sóng." Long Tuyết Di khổ sở suy nghĩ, bởi vì nàng ta cảm thấy Đoạn Sùng sử dụng loại thủ đoạn này có chút quen thuộc.
"Đúng rồi, là Truy Ảnh bộ, đây là một loại bí pháp rất cổ xưa, nghe nói chỉ cần cái bóng của ngươi di chuyển khắp nơi thì hắn có thể đi theo bên cạnh ngươi, hơn nữa còn sẽ không để cho ngươi biết."
Đoạn Sùng toét miệng cười nói: "Tiểu gia hỏa, ngươi làm sao mà nhận ra được ta? Người biết tên của ta cũng không nhiều lắm a!"
Thẩm Tường chi tiết nói ra: "Là cháu trai bảo bối của ngươi nói cho ta biết, lúc ta tiến vào, hắn bảo ta đi tới tìm ngươi!"
"Tiểu tử này thật là có tâm a, sau khi ngươi trở về nói cho bọn hắn, ta có chuyện quan trọng ở trong này, bảo bọn hắn không cần lo lắng cho ta! Đúng, đám gia hỏa này tại sao phải đuổi theo ngươi?" Đoạn Sùng vậy mà không có nổi lên hoài nghi đối với Thẩm Tường.
"Đám lão gia hỏa này chẳng những nhiều lần tới giết ta, còn muốn cướp đồ vật của ta, ta bất đắc dĩ mới làm thịt một số người của bọn họ, ta không địch lại đông người cho nên đành phải chạy trốn." Thẩm Tường thở dài nói.
Đoạn Sùng gật đầu nói: "Ngươi bây giờ dùng chính là Súc Địa bộ đúng không! Chỉ có người tu luyện Địa Sát thuật bên trong Thiên Địa Sát Phạt thuật mới có thể nắm giữ dược loại bộ pháp này, xem ra ngươi đã nắm giữ sơ bộ được Địa Sát thuật, bị bọn họ truy sát cũng là chuyện rất bình thường."
Hai mắt Thẩm Tường tỏa sáng, Đoạn Sùng này quả nhiên biết rất nhiều chuyện, rất nhiều người đều chỉ biết Thiên Địa Sát Phạt thuật mà thôi, đều không biết Thiên Địa Sát Phạt thuật còn chia làm mấy phần.
"Tiền bối, có thể giúp ta một tay không? Giết chết toàn bộ bọn hắn!" Thẩm Tường truyền âm cho Đoạn Sùng, vốn là hắn không ôm hy vọng gì ai, ai ngờ Đoạn Sùng nói ra rất tùy ý: "Không thành vấn đề, tuy nhiên sau khi bọn hắn chết, Đào Hoa thánh cảnh nhất định sẽ biết là ngươi làm, ngươi chẳng lẽ không sợ đắc tội Đào Hoa thánh cảnh sao?"
"Cái này thì có sao đâu? Phong gia, Phi Tiên môn, Tử Nguyệt thánh cảnh, Bạch Hải thánh cảnh đều chơi với ta, ta cũng không sợ lại nhiều thêm một cái Đào Hoa thánh cảnh." Thẩm Tường một mặt không sao cả, hắn thật đúng là không có cái gì mà phải sợ.
"Khá lắm, không hổ là người có thể đạt được truyền thừa của Thập Thiên đại đế, có can đảm! Được, ta sẽ giúp ngươi đối phó mấy tên này, tuy nhiên ta chỉ phục trách bắt bọn họ lại, lúc giết thì phải chính do ngươi động thủ." Đoạn Sùng nói đến rất nhẹ nhõm, nhìn vẻ mặt này của hắn, thật giống như đối phó ngươi ở phía sau giống như là bắt châu chấu vậy.
"Đa tạ tiền bối!" Thẩm Tường cười nói, bởi như vậy hắn cũng không cần tự mình động thủ.
Đám người Hoắc Tài Dũng truy đuổi theo phía sau, khắp khuôn mặt là vẻ giận dữ, bởi vì ở phía trước một già một trẻ vậy mà không có để bọn họ vào mắt, vừa chạy như bay vừa nói chuyện, này có chỗ nào giống như là đang chạy thoát thân a? Điều này làm cho bọn họ nổi giận, bọn họ thế nhưng là liều mạng mà chạy, nhưng vẫn còn không đuổi kịp, luôn luôn kém một cái khoảng cách như vậy.
Hoắc Tài Dũng nhìn chằm chằm vào hai người ở phái trước, đột nhiên Đoạn Sùng biến mất không thấy, điều này làm cho bọn họ kinh hãi.
"Cẩn thận!" Tính cảnh giác của Hoắc Tài Dũng rất cao, phát hiện Đoạn Sùng biến mất thì lập tức căng cứng lên, làm tốt chuẩn bị động thủ.
Thẩm Tường thả thần lực ra ngoài, quan sát tình huống ở phía sau, hắn muốn nhìn Đoạn Sùng đối phó với đám người Hoắc Tài Dũng kia như thế nào.
"Ta biết các chưởng môn đời trước của các ngươi, chúng ta khi đó còn từng uống rượu đây! Chỉ là không nghĩ đến Đào Hoa thánh cảnh lại xuống dốc tới trình độ như vây, vậy mà giống như những tên phản đồ kia, đều là một đám cường đạo a!" Trên mặt Đoạn Sùng nở ra một nụ cười cổ quái, thấy vậy để cho người ta sợ hãi.
Chưởng môn trước đó trước đó của Đào Hoa thánh cảnh sớm đã phi thăng, đây chính là một nhân vật, sống rất nhiều năm, Đoạn Sùng vậy mà nhận biết người này, nói rõ Đoạn Sùng là nhân vật thời đại kia.
"Hừ, chuyện của Đào Hoa thánh cảnh chúng ta không tới lượt người ngoài chỉ điểm, nếu như là lão chưởng môn của chúng ta ở đây thì hắn chắc chắn sẽ ủng hộ cách làm của chúng ta, tiểu tử kia thế nhưng là có Thanh Long Đồ Ma đao!" Hoắc Tài Dũng có chút sợ, đối với Đoạn gia, rất nhiều thế lực cổ xưa chỉ biết số người của bọn họ tàn lụi, trộm mộ lâu dài, chịu đến nguyền rủa, những thứ khác thì không biết nhiều.
"Vậy thì càng không thể đoạt, các ngươi chẳng lẽ không biết lai lịch cây đao kia sao?" Đoạn Sùng cũng không có lập tức động thủ, mà là đi theo bê cạnh đám người Hoắc Tài Dũng.
"Nói nhảm, chúng ta không biết thì làm sao lại đi đoạt?" Hoắc Tài Dũng nói.
"Năm đó ngay cả Thập Thiên đại đế cũng phải kính cây đao này mấy phần, hơn nữa hắn năm đó phí hết tâm tư mới thu phục được thanh Thần đao này, cũng có thể nói cây đao này là chủ động nhận chủ, kết nối với huyết nhục của Thập Thiên đại đế! Về sau Thập Thiên đại đế ở trước khi chết vì không để cho cây đao này biến mất theo hắn, cố gắng bỏ ra cái gái rất cao, đoạn tuyệt liên hệ với Thần đao, mà Thần đao cũng nhận ảnh hưởng, đao hồn tổn hại, nhưng linh tính còn ở!"
Đoạn Sùng dừng lại một chút rồi lại nói ra: "Nói theo một cách khác dễ hiểu hơn thì, cây đao này đã kết nối cùng một chỗ với tiểu tử kia, trừ khi tiểu tử này giống với Thập Thiên đại đế, nhưng thực lực bây giờ của hắn lại chưa làm được, thanh Thần đao này căn bản không thể cho người khác, cho nên ai cũng không lấy được, các ngươi đây là phí công, tiểu tử này chắc chắn biết, nhưng hắn cũng không nói ra, chính là vì có cơ hội danh chính ngôn thuận tới đánh trả, giết chết toàn bộ người đoạt đao! Cái tên này còn âm hiểm hơn so với Thập Thiên đại đế."
"Ta không tin!" Hoắc Tài Dùng ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng thật ra đã tin được một nửa.
P/S: Ta thích nào...chương 7