Khối vụn của ngôi sao màu trắng rớt xuống mặt đất đều biến mất trong nháy mắt, chỉ ngắn ngủi trong mấy cái chớp mắt, vốn là ngôi sao màu trắng vô cùng to lớn đã biến mất ở trước mặt mọi người, mà khí tức trên người Thẩm Tường lại nhanh chóng dâng lên, để cho người ta cảm thấy hắn chính là hạch tâm (bộ phận quan trọng) của ngôi sao kia.
Lúc này Thẩm Tường còn đắm chìm trong Thiên Sát thuật vậy dĩ nhiên là đang trong quán trình vận hành, năm tôn thú tượng ở trong cơ thể đều há hốc miệng, nốc ừng ực lấy chân khí ào ào tiến vào, toàn bộ hạt chân nguyên từ bên trong thú tượng bay vụt ra ngoài, lơ lửng ở phía trên, hình thành một một bộ đấu chuyển tinh di đồ, chính là bởi vì bức đấu chuyển tinh di đồ này, mới có thể để Thẩm Tường ở vừa rồi mượn dùng lực lượng của địa địa, mạnh mẽ kéo một ngôi sao xuống, đồng thời đánh nát nó, thôn phệ hết sạch lực lượng của cả ngôi sao đó.
Đan điền của hắn vào lúc này giống như là một mảnh thiên địa, dưới đất là Thái Cực Âm Dương đồ, ở trên là Đấu Chuyển Tinh Di đồ, tứ phương và trung tâm thì là năm tôn thú tượng to lớn, thiên địa thú đều đã tạo thành, giống như là Địa Sát thuật, Thiên Sát thuật và Thú Sát thuật vậy, mà Thần Sát thuật thì là ở bên trong thần hải, chỉ có điều bây giờ Thú Sát thuật còn chưa tìm ra được, nhưng Thái Cực Hàng Long công và Tứ Tượng thần công nhưng thật giống như là có thể thay thế! Mới khiến cho hắn ở sau khi cảm ngộ Thiên Sát thuật thì đan điền mới xảy ra biến hóa to lớn tới như vậy!
Lúc này biến hóa vẫn chưa hoàn thành, theo Đấu Chuyển Tinh Di đồ và Thái Cực Âm Dương đồ vận chuyển qua lại, chân khí được hấp thu càng ngày càng nhiều, mà sau khi hạt chân nguyên ở bên trong năm tôn thú tượng biến thành Đấu Chuyển Tinh Di đồ lại trở nên trống rỗng, vốn là năm tôn thú tượng này đã có ánh sáng nhỏ yếu, nhưng bây giờ lại trở nên tối tăm đen nhánh, cũng không biết phải tới lúc nào thì mới có thể thức tỉnh làm sáng lên được năm tôn thú tượng lợi hại này.
Nhưng theo năng lượng hiện tại mà Thẩm Tường đang điên cuồng thôn phệ thì thể nội của năm tôn thú tượng đều ngưng tụ ra ba đám khối không khí rất lớn, để năm tôn thú tượng này đột nhiên sáng lên, độ sáng lúc này vậy mà so với trước đó có được hạt chân nguyên còn muốn sáng hơn nhiều, điều này làm cho Thẩm Tường rất bất ngờ, bởi vì hắn không biết đây là tốt hay xấu.
"Tiểu tử này đến cùng là đang làm gì? Hắn cũng không rút sạch cái mỏ tinh thạch kia, chỉ là hấp thu ngôi sao kia, hắn đến cùng là làm được như thế nào? Chẳng lẽ hắn đã tu luyện được Thiên Địa Sát Phạt thuật tới rất cao thâm rồi?" Trong ánh mắt Diêu Thục Mỹ hiện ra vẻ khác thường, nhìn vào ánh sáng rực rỡ trên người Thẩm Tường bắn ra xung quanh.
Thái Cực Long Trận ở dưới chân đột nhiên trở nên chậm rất nhiều, thật giống như sắp ngừng lại vậy, hơn nữa ánh sáng cũng dần dần phai nhạt đi không ít, theo Thái Cực Long trận đồ từ từ co vào, ánh sáng trên người Thẩm Tường cũng càng ngày càng mạnh, để cho người ta nhìn không thấy thân thể của hắn, chỉ cảm thấy đó là một chùm ánh sáng mạnh.
Ở bên trong năm tôn thú tượng trong đan điền của Thẩm Tương,f những khối không khí kia đang điên cuồng thu nạp, nhanh chóng hấp thu lực lượng còn sót lại của ngôi sao màu trắng này tiến vào!
Đột nhiên, trong đan điền Thẩm Tường phát ra một tiếng long khiếu hổ gầm, Chu Tước Huyền Vũ cùng rít gào, cùng với con Thần Tượng to lớn ở giữa kia cũng gầm rú lên, năm tôn thú tượng vào lúc này thật giống như bỗng nhiên sống lại, đồng thời cũng làm cho toàn thân Thẩm Tường tràn ngập lực lượng!
Ở bên trong năm tôn thú tượng, mỗi tôn đều có ba viên hạt châu, màu sắc không giống nhau, tỏa ra ánh sáng năm màu rực rỡ, chiếu sáng cả thế giới đan điền!
Thiên Sát thuật ngừng vận chuyển, Thẩm Tường tỉnh lại, ngay lập tức hắn bị chấn động, hắn chưa bao giờ cảm nhận được năm tôn thú tượng này còn có lực lượng sinh mệnh nồng đậm như thế, cái này sẽ mang đến cho hắn lực lượng càng cường đại hơn.
"Tiểu bại hoại, ngươi cái tên quái vật này, ngươi làm như thế nào mà bây giờ đã có thể ngưng tụ ra Thiên đan? Đây chính là thứ đồ chơi mà Tiên nhân mới có, ngươi bây giờ còn không chỉ có một viên mà có tới tận mười lăm viên!" Long Tuyết Di kêu lên một cách điên cuồng, nàng ta khó có thể tưởng tượng ra đây là sự thật.
Thẩm Tường giật mình: "Khó trách những viên hạt châu này sao lại trông quen như vậy, hóa ra chính là Thiên đan a!"
Long Tuyết Di có chút ghen tỵ nói ra: "Thực lực ngươi bây giờ có lẽ là Niết Bàn tam kiếp, ngôi sao kia hạ xuống vốn nên là hóa thành kiếp lực đối phó ngươi, nhưng ai mà biết lại bị ngươi trực tiếp luyện!"
"Nếu như ta vượt qua Niết Bàn cửu kiếp, thì riêng mỗi một tôn thú tượng có tới chín viên Thiên đan rồi?" Thẩm Tường phấn chấn không thôi: "Thiên đan cũng quá nhỏ một chút!"
"Còn chê nhỏ sao? Nếu không ngươi cho ta mấy viên, ta chắc chắn rằng Hoàng Long tộc nhiều lắm cũng chỉ có thể tu luyện ra song long châu, ngươi cái tiểu quái vật này vậy mà có thể tu luyện ra rất nhiều viên!" Long Tuyết Di vô cùng ghen tỵ mà nói.
Thẩm Tường không nghĩ tới lúc chính mình vượt qua đệ tam kiếp lại có dáng vẻ như vậy, hiện tại thực lực của hắn quả thực tăng lên rất nhiều, chỉ có điều để hắn buồn bực là Thiên Sát thuật cũng chỉ ở mới vừa rồi vận chuyển thuận lợi thì lập tức biến mất.
Vũ Khai Minh trông thấy Thẩm Tường ngơ ngác đứng ở trên mảnh đất bằng được nạo đi mấy tầng da thì hô: "Tiểu sư thúc!"
Thẩm Tường lấy lại tinh thần, lóe lên đã đến bên cạnh Vũ Khai Minh, làm Vũ Khai Minh và Diêu Thục Mỹ kinh sợ giật mình kêu lên.
"Hắc hắc, Đào Hoa phu nhân, chúng ta lại gặp mặt, mùi thơm trên người của ngươi và con gái ngươi không khác mấy a!" Thẩm Tường mặt dày mày dạn hít mạnh một hơi, để Diêu Thục Mỹ mỉm cười hừ một tiếng.
Diêu Thục Mỹ vẫn muốn nói chuyện với Thẩm Tường, mặc dù đã gặp mặt mấy lần nhưng đều không có cơ hội để nói chuyện, tuy nhiên bây giờ xem ra đã không cần nói chuyện gì nữa.
"Thật xin lỗi, ta đã phá hủy địa bàn của các ngươi, lúc ấy ta cũng không khống chế nổi!" Thẩm Tương nói lời xin lỗi với Diêu Thục Mỹ.
"Chuyện này cũng không có gì, ngươi còn giúp chúng ta đại ân!" Diêu Thục Mỹ vội vàng nói.
"Tiểu sư thúc, vừa rồi sư thúc là đang làm gì?" Vũ Khai Minh hỏi: "Sư thúc còn có thể kéo ngôi sao xuống sao?"
Thẩm Tường vò đầu cười nói: "Vừa rồi là ta đang độ Niết Bàn kiếp, thực lực bây giờ của ta còn chưa thể kéo ngôi sao xuống, tuy nhiên sau này ngược lại là có thể!"
"Cái gì? Sư thúc đang độ kiếp?" Vũ Khai Minh giật nảy mình, Diêu Thục Mỹ và Mục Giai Lan cũng là như thế, bởi vì bọn hắn ở cách Thẩm Tường với khoảng cách rất gần, khoảng cách như vậy rất dễ dàng sẽ bị liên lụy đi vào.
"Yên tâm đi, các ngươi không phải không có chuyện gì sao?" Thẩm Tường cười nói.
Vũ Khai Minh thở phào nhẹ nhõm giống như vừa từ cõi chết trở về vậy, trong lòng âm thầm mắng Thẩm Tường hai câu, vậy mà lại độ kiếp ở dưới loại tình huống này.
"Đào Hoa phu nhân, các ngươi vẫn là tập trung một chỗ với Thần Võ đại lục chúng ta đi, như vậy mới an toàn hơn một chút, chờ trửo về thảo luận với chưởng môn sư huynh một chút, chúng ta lại đi thảo phạt đám Tử Nguyệt thánh cảnh!" Vũ Khai Minh nói.
Diêu Thục Mỹ sầm mặt lại, gật nhẹ đầu, đám Tử Nguyệt thánh cảnh dẫn tới nhiều Thiên ma như vậy, chính là vì để một số Thiên Ma Quân Vương xuất hiện, điều này làm cho trong nội tâm của nàng rất tức giận.
Thẩm Tường nói ra: "Đối phó Tử Nguyệt thánh cảnh, các ngươi vẫn là đối phó ở bên ngoài đi, ở bên trong này thì giao cho ta! Các ngươi xuất thủ ở chỗ này thì có được cái gì? Phải đối địch với bọn chúng ở bên ngoài kia mới hả giận!"
"Ta bây giờ đi nhìn xem Thiên ma là từ đâu tới! Chúng ta không thể cả một đời bị vây ở chỗ này, ta có lẽ đánh không lại các ngươi, nhưng đối phó với những Thiên Ma Quân Vương kia thì không phải là vấn đề gì, cáo từ!" Thẩm Tường đã có một chút manh mối, hắn thôn phệ nhiều Thiên ma như vậy, có thể cảm nhận được những Thiên ma này đều là một số oán niệm ở chỗ này lắng đọng nhiều năm, hấp thu lượng lớn linh khí tinh thuần mà hình thành, sinh sôi ra máu thịt, có được lực lượng rất mạnh, nếu như lột xác thành công, còn có thể trở thành Thiên Ma Quân Vương.
Nhìm vào Thẩm Tường đang đi xa dần, Diêu Thục Mỹ và Vũ Khai Minh mang theo một nhóm lớn đệ tử Đào Hoa thánh cảnh nhanh chóng rời đi.
Thẩm Tường không chỉ muốn đi tìm căn cứ của Thiên ma, còn muốn đi tìm Tử Nguyệt thánh cảnh những thế lực dẫn Thiên ma gây phiền phức cho người khác, nếu như có thể, hắn còn muốn đi căn cứ Thiên ma tìm mấy tên Thiên Ma Quân Vương, sau đó lấy đạo của người trả lại cho người, để Tử Nguyệt thánh cảnh và Phong gia những thế lực ác độc này cũng phải nếm thử mùi vị đó.
Thẩm Tường ở bên trong Thiên Lôi Luyện Ngục chạy hết tốc lực trong hay ngày, lần theo nơi có ma vân dày đặc nhất đi tìm, nhưng không có thu hoạch gì, tuy nhiên hắn lại tìm được một số vêt tích xảy ra đại chiến, đều là đám người Đoạn Sùng để lại.
"Đoạn lão mang đám người kia đi náo loạn khắp nơi, không biết thực lực bọn họ bây giờ như thế nào?" Thẩm Tường lần theo khí tức yếu ớt còn sót lại, tìm kiếm đám người Đoạn Sùng, những khí tức này chính là Đoạn Sùng cố ý lưu lại, bằng không hắn sẽ không phát hiện được.
P/S: Ta thích nào...chương 2.