Đoạn Sùng mang theo sáu người Vân Tiểu Đao ra ngoài kiểm nghiệm thành quả tu hành, thuận tiện ở thời điểm chiến đấu truyền thụ cho bọn hắn bí thuật của Đoạn gia, vừa mới bắt đầu tiến hành đến vẫn còn tương đối thuận lợi, nhưng từ sau khi bọn họ thọc vào hang ổ của Thiên ma thì không còn thuận lợi như vậy.
Đoạn Sùng cũng chỉ là căn cứ vào loại bản lĩnh tìm mộ của Đoạn gia, tăng thêm hướng trôi nổi của ma vân (mây đen) ở trên không trung mà phân tích căn cứ của đại quân Thiên ma, vốn là Đoạn Sùng chỉ là hoài nghi mà thôi, nhưng ai mà biết lúc bọn họ đi tới, vậy mà thật gặp phải rất nhiều thiên ma, hơn nữa còn có mấy tên Thiên Ma Quân Vương lợi hại, cho nên bọn họ bị số lớn Thiên ma đuổi đánh tới cùng.
Nếu như không phải Đoạn Sùng phải chiếu cố đám người Vân Tiểu Đao thì chắc chắn sẽ ngừng chiến đấu với hai tên Thiên Ma Quân Vương kia, vì thoát khỏi khốn cảnh, hắn đành phải lưu lại một số khí tức, có thể để cho Thẩm Tường tìm kiếm được tung tích của bọn hắn, chỉ cần Thẩm Tường đi tới thì bọn họ sẽ có cơ hội phản kích.
Thẩm Tường tới đối phó những Thiên Ma Quân Vương kia còn dễ dàng hơn nhiều so với Đoạn Sùng.
Bên trong một khu đất hoang được tạo thành bởi một mảnh rất nhiều ngọn núi đá to nhỏ, Đoạn Sùng mang theo mấy tên tiểu quỷ trốn ở bên trong, bên trong khu đất hoang này còn có rất nhiều Thiên ma đang tìm bọn họ, đồng thời còn nhanh chóng đánh nát tảng đá lớn.
"Đoạn lão, con đường này có đúng hay không a? Làm sao còn chưa tới sào huyệt của Phong gia?" Vân Tiểu Đao hỏi, vốn là bọn họ có ý định vừa vật lộn với đại quân thiên ma đằng sau, vừa chờ đợi Thẩm Tường đến, nhưng sau khi tới đây, Đoạn Sùng lại đột nhiên nói hắn cảm ứng được một số khí tức quen thuộc.
Đoạn Sùng nói ra: "Gần đây có vết tích bày trận, ta nhìn ra được đó là thủ pháp thường dùng của Phong gia kia, hơn nữa khí tức mà đám người Phong gia tu luyện ra kia rất dễ dàng phân biệt ra được"
Ầm!
Một ngọn núi đá nhỏ cao tới hơn mười trượng bị một con Thiên ma hình người màu đen dùng đầu húc nát, đá vụn bay tung tóe lên không trung, như là mưa rơi xuống trên mặt đất vậy.
"Đáng chết, thật muốn ra ngoài làm thịt tên kia!" Chu Vinh mắng nhỏ một tiếng, thả ra một loại chân khí mà người ta khó mà cảm ứng được, hình thành một cái lồng khí, ngăn cản những đá vụn đnag rơi xuống kia.
"Đừng lãng phí sức lực vào những thứ này, chúng ta cần phải dẫn bọn hắn tới địa bàn của Phong gia, chờ những tên kia đi ra ứng đối những Thiên ma này, chúng ta lại thừa cơ đánh lén." Đoạn Sùng cười một tiếng thâm trầm rồi nói.
"Gừng càng già càng cay a!" Tử Vĩ Long gật đầu mắt chớp chớp, tay quệt mũi nói ra.
"Nếu như ta không nhìn sai, Phong gia có lẽ là sử dụng đại trận bàn tổ truyền của bọn họ, phóng xuất ra một cái hư huyễn trận, giấu bọn hắn ở nơi này, ta phỉa nghĩ biện pháp phá trận mới được." Đoạn Sùng nói với mấy người Vân Tiểu Đao: "Các ngươi cố gắng trốn ở bên cạnh tảng đá kia, tuyệt đối đừng có mà chạy loạn, nếu như bị phát hiện cũng đừng đánh trả, những Thiên Ma Quân Vương kia không phải là kẻ mà các ngươi có thể đối phó."
Đoạn Sùng vừa mới rời đi không được bao lâu, đám người Vân Tiểu Đao đã nhìn thấy có mấy người từ một mảnh đất trống trải trong khu đất hoang này bay ra ngoài, thu hút lấy ánh mắt của những Thiên ma kia.
Liên Minh Đông vội vàng nói: "Đây là người của Phong gia, bọn họ muốn dẫn những Thiên ma này đi, tuyệt đối đừng để bọn hắn làm được, Đoạn Lão làm sao vẫn còn chưa trở về?"
Ầm ầm...
Đại quân mấy trăm vạn Thiên ma bắt đầu chạy như điên, đuổi theo hướng mấy người Phong gia ở không trung kia.
"Không chờ hắn được, chúng ta tới động thủ!" Tiêu Cừu nói động thủ liền động thủ, thần lực trong cơ thể sôi trào mãnh liệt vọt tới song quyền và hai chân của hắn, sau đó hướng phương hướng mấy người Phong gia bay ra ngoài kia mà chạy như điên tới, hắn suy đoán chỗ đó chính là nơi mà Phong gia ẩn thân.
Bộ pháp của Tiêu Cừu giống như là người khổng lồ trên bầu trời, mỗi một bước đều đạp đến cả vùng đất run rẩy, lúc hắn chạy như điên, cả vùng đất như vang lên tiếng sấm, liên tục rung động, từng tiếng chấn động mãnh liệt kia chẳng mấy chốc đã kinh động những Thiên ma kia!
Vân Tiểu Đào và Chu Vinh đều nắm lấy một thanh đao lớn rất dài, lao về phía đám Thiên ma kia, ở phía xa đã quét ngang tới, chỉ là một vài người vậy mà đã chém rất nhiều Thiên ma to lớn thành hai nửa.
Liên Minh Đông thì sử dụng một loại bí pháp của Liên Hoa đảo, dưới chân Vân Tiểu Đao và Chu Vinh xuất hiện một cái Liên bàn, cái Liên bàn này có thể di chuyển nhanh chóng, còn có thể khôi phục lực lượng tiêu hao của Vân Tiểu Đao và Chu Vinh, thả ra vòng bảo vệ cũng có được năng lực phòng ngự rất mạnh, hắn khống chế trái phải hai bên chở Vân Tiểu Đao và Chu Vinh điên cuồng giết vào trong đại quân Thiên ma, đồng thời lui lại từng chút một, dẫn đại quân Thiên ma vào chỗ mà Phong gia ẩn thân.
Đằng Ưng bay lên không trung, hóa thành một con Kỳ Lân Lôi Ưng to lớn, vỗ đôi cánh thép kia lên, từng cái lông vũ như từng cây đao kiếm giống như là mưa rào kèm theo trận gió tia chớp càn quét đại quân Thiên ma, mấy lần đã càn quét chết một mảng lớn!
Sau khi mấy lão giả Phong gia kia nhìn thấy thì lập tức kinh sợ, mắt thấy là có thể dẫn đại quân mấy trăm vạn Thiên ma này ra ngoài, ai biết đột nhiên xuất hiện mấy người trẻ tuổi tấn cộng mạnh mẽ một trận vào đại quân Thiên ma, chọc giận đại quân Thiên ma này!
"Đây không phải là mấy tên tiểu quỷ của Thái Vũ môn sao? Nghe nói bọn họ vừa mới bị trục xuất, lần này thì tốt, chúng ta coi như làm thịt bọn họ cũng không việc gì." Một lão giả Phong gia nói ra với lời lẽ rét lạnh, bổ nhào về phía Chu Vinh.
"Mập mạp chết bần, có một lão giả hỏa ra tay với ngươi!" Liên Minh Đông vội vàng truyền âm cho Chu Vinh và Vân Tiểu Đao: "Làm gỏi lão gia hỏa này!"
"Không thành vấn đề!" Chu Vinh và Vân Tiểu Đao cùng trả lời.
Liên Minh Đông khống chế Liên bàn, mang thoe Vân Tiểu Đao và Chu Vinh nhanh chóng di chuyển, đồng thời còn phóng xuất ra rất nhiều tiểu liên hoa (hoa sen nhỏ) màu trắng, để những tiểu liên hoa này đánh về phía lão giả Phong gia kia, tuy rằng lão giả Phong gia kia ngăn chặn được, nhưng những tiểu liên hoa này lại phun ra từng đợt sương trắng.
"Ngay vào lúc này!" Liên Minh Đông hô, Chu Vinh và Vân Tiểu Đao nhảy khỏi Liên bàn, lấy tốc độ cực nhanh bay về phía lão giả Phong gia kia, riêng phần mình bổ ra một đao mạnh nhất nhanh nhất, chém chết lão giả Phong gia kia ở trong sương trắng.
"Tiểu súc sinh!" Lão giả ở trên trời trông thấy lập tức rống giận.
"Đừng đánh nữa, nhanh tới đây!" Tiêu Cừu hô, lúc này hắn đã bị một cái đại trận ngăn cản, hắn đang dùng cuồng lực của Đại Lực tộc nện vào đại trận này.
Mấy người lập tức chạy về phía vị trí của Tiêu Cừu, lượng lớn Thiên ma gào thét tức giận chạy sau lưng bọn hắn, tuy rằng mới vừa rồi bị giết chết không ít, nhưng ở bên trong mấy trăm vạn Thiên ma này thì lại không tính là gì, chứ đừng nói lúc này ở trên bầu trời lại có càng nhiều ma vân bay tới, rất nhiều Thiên ma từ trong ma vân hạ xuống, vô cùng vô tận, để mấy lão giả Phong gia kia nhìn thấy mà mặt mũi tràn đầy phẫn nộ, tức giận đến hai mắt như muốn phun ra lửa.
"Mấy tên tiểu súc sinh này là cố ý!" Một lão giả nắp chặt hai tay vang lên tiếng "Rắc rắc" rung động, sau đó bay vọt về phía đám người Vân Tiểu Đao.
Mấy người Vân Tiểu Đao đang điên cuồng nện vào đại trận kia, muốn phát đi đại trận này.
"Cẩn thận, mấy lão giả kia cùng nhau xuống!" Liên Minh Đông nhắc nhở, thả ra những tiểu liên hoa kia, để tiểu liên hoa tự bạo, làm xuất hiện sương mù màu trắng, sau đó bọn họ vận dụng bí thuật ẩn nấp hành tung của Đoạn gia, trốn vào bên trong đám Thiên ma.
"Mấy thằng đần kia, đại trận này dùng man lực là không phá được, phải dùng đầu óc!" Tiếng cười to của Đoạn Sùng đột nhiên truyền tới, sau đó đột nhiên một thành thị được tường thành cao dày vây quanh xuất hiện.
Thẩm Tường cũng ở vào lúc này chạy tới, vừa rồi cảnh tượng mấy lão giả kia công kích đám người Vân Tiểu Đao được hắn nhìn vào trong mắt, tuy nhiên hắn không lo lắng chút nào, lúc này hắn cũng cười lên ha hả: "Đám lão già của Phong gia này, thậm chí ngay cả mấy tên tiểu quỷ cũng không giải quyết được, các ngươi còn sống thì có ý nghĩa gì? Để cho ta tới kết thúc tính mạng của các ngươi đi!"
P/S: Ta thích nào...chương 3... Truyện rất hay.