Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2767

Dương Bách Xuyên ngạc nhiên, không ngờ chồn nhỏ còn thủ đoạn này?  

“Chi chi chi ~”  

Chồn nhỏ nhìn về phía Dương Bách Xuyên, kêu to, ý bảo Dương Bách Xuyên tìm xem bên trong có thuốc giải hay không, chồn nhỏ không tin Khúc Minh Nguyệt không có thuốc giải.  

Dương Bách Xuyên cười khổ lắc đầu: “Chồn nhỏ đừng phí sức, ở đây không có thuốc giải, ngươi cảm thấy sao rồi? Trên người nữ nhân kia có độc.”  

“Chi chi chi……”  

Chồn nhỏ kêu to, múa may móng vuốt, nó không cảm thấy gì, còn nói giết Khúc Minh Nguyệt báo thù, mắt to tròn xoe, nhìn rễ mọc ra từ người của Dương Bách Xuyên, chồn nhỏ rất đau lòng.  

Linh thú hộ chủ, chồn nhỏ thấy Dương Bách Xuyên thực sự đau, gấp đến mức gầm rú.  

“Chồn nhỏ đừng lo lắng, ta chưa chết được.” Dương Bách Xuyên cực kỳ vui mừng, từ trước đến này trong các linh thú hắn yêu thương nhất chồn nhỏ, hiện tại xem ra không phí công yêu thương.  

“Chi chi chi ~” Chồn nhỏ kêu to, ý hỏi bây giờ phải làm sao?  

Ở trong mắt của chồn nhỏ, rễ trên người Dương Bách Xuyên càng ngày càng nhiều, nhìn rất dọa ngườu, hơn nữa lúc nãy Khúc Minh Nguyệt nói không có thuốc giải Dương Bách Xuyên sẽ bị hút thành xác khô.  

Dương Bách Xuyên biết Khúc Minh Nguyệt không nói sai, bởi vì chính hắn cũng cảm nhận được.  

Rễ trên người là độc, sau khi phát tác hóa thành rễ, vô số rễ cắm vào trong đại địa, tương đương liên thông với đại địa hấp thụ sự sống tinh huyết trên người Dương Bách Xuyên, thử hỏi Dương Bách Xuyên có thể chống lại sức mạnh đại địa sao?  

Dương Bách Xuyên còn cảm nhận được mấy cái rễ mọc từ trên người hắn, sau khi chui vào bùn đất trong đại địa, không an phận, tiếp tục kéo dài chui sâu vào trong đại địa.  

Đại địa Thái Hoang còn có gì?  

Còn rất nhiều bí mật chưa thể khám phá, Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận được rất rõ ràng đồ vật trong bùn đất đại địa khi cắm rễ xuống.  

Rễ cây, đá khổng lồ, bộ xương khô vô danh, còn có một vài thứ hắn không cảm nhận được, dù sao mấy cái rễ quỷ dị sắp thâm nhập vào trong mấy thứ này dưới đại địa ngầm.  

Nghiêm khắc mà nói, rễ cây, đá khổng lồ, bộ xương khô sâu trong đại địa đang hấp thu tinh huyết sinh cơ trên người hắn, rễ mọc ra trên người có tác dụng bắc cầu cho thân thể liên tiếp với đại địa.  

Liên thông với vô số thứ không biết trong đại địa hấp thụ tinh huyết trong cơ thể bản thân, đây là chuyện cực kỳ đáng sợ.  

Không thể vận chuyển ngăn cản bằng công pháp, nếu không sẽ càng gia tăng tốc độ xói mòn, không thể làm được gì, đáng sợ hơn rễ trong đại địa đang không ngừng đi xuống phía dưới, liên tiếp với đồ vật càng sâu hơn.  

Mặc dù hiện tại tốc độ hấp thụ tinh huyết sinh cơ rất chậm, nhưng Dương Bách Xuyên có thể tưởng tượng được chờ đến khi rễ liên tiếp với càng nhiều đồ vật, tinh huyết trên cơ thể hắn sẽ bị hút khô với tốc độ cực nhanh.  

Trong lòng lạnh lẽo, lại còn phải lo an ủi chồn nhỏ, làm chồn nhỏ đừng gấp gáp, hắn không sao.  

“Gào……”  

Đúng lúc này, nơi xa vang lên âm thanh tức giận của Thú Ngũ Hành, Dương Bách Xuyên gian nan quay đầu lại nhìn, chỉ trong nháy mắt, Thú Ngũ Hành và Lục Yên Chi đã giết chết Nghiêm Trị.  

Hiện tại bọn họ đang đối phó với Nghiêm Phạt, nhìn qua có vẻ đang chiếm cơ trên.  

Thấy vậy trong lòng Dương Bách Xuyên được an ủi không ít, hắn bị thương nặng phế bỏ Khúc Minh Nguyệt, nhưng lại bồi theo bản thân, cùng lúc đó Thú Ngũ Hành và Lục Yên Chi phối hợp giết chết Nghiêm Trị, bây giờ chỉ còn lại một mình Nghiêm Phạt, cũng không đáng lo.  

Dù sao huynh đệ Nghiêm gia cùng lắm là Độ Kiếp hậu kỳ, Thú Ngũ Hành lại là dị thú thiên địa, đừng nhìn tu vi chỉ là Độ Kiếp sơ kỳ, nói về thực lực thật sự, Thú Ngũ Hành có thể vặn cổ tay Đị Tiên nhị chuyển.  

Cộng thêm một Ách Nạn Độc Thể Lục Yên Chi, không khó để xử lý huynh đệ Nghiêm gia.  

Lúc này nghe thấy tiếng gầm giận dữ của Thú Ngũ Hành, Dương Bách Xuyên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cả người Thú Ngũ Hành lóe sáng, hội tụ thành yêu lực năm màu cường đại, tấn công Nghiêm Phạt.  

Bên kia Lục Yên Chi không ngừng tạo pháp quyết, đánh ra vô số dòng khí đen nhánh về phía Nghiêm Phạt, bao vây hắn ta.
Bình Luận (0)
Comment