Chương 128: Chắc thế này chính là gà sau khi chết bị ném vào vạc dầu đấy nhỉ
Chương 128: Chắc thế này chính là gà sau khi chết bị ném vào vạc dầu đấy nhỉChương 128: Chắc thế này chính là gà sau khi chết bị ném vào vạc dầu đấy nhỉ
Một người đàn ông hơi say đi ra khỏi quán bar, nhìn đùi gà rán như có điều suy nghĩ.
Một câu này trực tiếp khiến mọi người ở đây trâm mặc.
"Có thể rán ngon như vậy, con gà này cũng xem như chết có ý nghĩa."
Cao Gia Chí không hổ là người nói nhiều, có thể tiếp lời với cả người không quen biết.
Hai người cứ như vậy nói chuyện về thi thể của con gà.
Lâm Chu nghe đến mức không dám nhìn thẳng đùi gà trong chảo.
Quá trình rán gà ngon lành bị nói như vậy, cậu cứ cảm thấy bản thân đang làm mấy chuyện kỳ quái với thi thể con gà....
Lại một chảo đùi gà được rán xong, rất nhanh đã bị một chó và mấy người phân chia hết.
Khách hàng bị đùi gà rán thu hút qua, sau khi ăn đùi gà xong thì đút toàn bộ xương cho nó.
Xưa nay chưa bao giờ có ngày nào vui vẻ như vậy, chẳng những được ăn đùi gà thơm ngào ngạt, còn có xương gà ăn mãi chưa hết. Nó không nỡ đi, không nỡ đi tí tị tì ti nào cả.
"Mày đã ăn hai cái đùi gà, một đống xương còn không chịu đi à?"
"Ăn hơi nhiều rồi, chúng ta nên về thôi."
Cao Gia Chí ăn no thì kéo dây muốn dẫn chó về nhà, nhưng không kéo nổi một li nào.
Cao Gia Chí dùng sức kéo dây, husky vẫn không đi, ngôi xổm bên cạnh quầy hàng của Lâm Chu mỏi mắt mong chờ.
Toàn bộ xương gà đều thuộc về husky, ăn đến mức cái đuôi nó lắc tít mù ra dư ảnh.
Có phong cảnh tuyệt vời này giúp quầy hàng của Lâm Chu buôn bán tốt hơn kha khá.
Càng miễn bàn nó còn tội nghiệp nhìn xương gà trên tay bạn.
Không phải chỉ là một cục xương thôi sao! Bạn còn không nỡ cho nó?
Con husky này được Cao Gia Chí nuôi rất tốt, chẳng những hình thể cao lớn, bộ lông cũng sạch sẽ sáng loáng tới mức chỉ cần là người thích chó đi ngang qua đều phải vuốt ve mấy cái.
"Mười tệ một cái."
Sau đó bị đùi gà rán thơm ngào ngạt hấp dẫn.
"Ông chủ, đùi gà rán bán thế nào?"
Người đi đường ngang qua, có cả khách của quây hàng khác nhìn thấy một con chó ngồi trước quầy hàng của Lâm Chu như mèo thần tài vẫy khách cũng đều vô thức dừng bước.
"Cho tôi một cái."
Không, hiện tại nó cũng không ngoan.
Thật ngại quá, cậu ta cũng chưa từng thấy.
Nghe chị gái qua đường khen ngợi, khóe miệng Cao Gia Chí giật tăng tăng.
"Ai yo, ngoan quá, tôi chưa từng thấy con husky nào yên tĩnh như vậy."
Nếu không phải cảm thấy ngồi trước quầy hàng có xương ăn miễn phí, cậu ta dám cam đoan "con trai" của mình sẽ không ngoan như vậy.
Chị gái qua đường mua một cái đùi gà, sau đó ngồi xổm xuống nhích đến gần Đại Bảo, đắc chí vuốt lông. Đại Bảo cũng không phản kháng, nhếch miệng lắc đuôi, dáng vẻ mặc người xoa nắn, chị gái qua đường thấy thế hai mắt tỏa sáng.
Ăn cả buổi tối cũng no rồi mà cứ ngồi xổm ở đây, nói cái gì cũng không chịu đi.
Đợi đến khi đùi gà của chị gái qua đường được chiên xong, lập tức thấy hai mắt Đại Bảo tập trung lên trên cái đùi gà, miệng thở phì phò chảy nước miếng, dáng vẻ tham ăn.
Người sáng suốt vừa nhìn là biết nó muốn ăn.
Chị gái qua đường đang do dự có cần đút đùi gà rán cho husky không, Cao Gia Chí nhanh chóng ngăn cản.
"Đừng cho nó ăn, hồi nấy nó đã ăn hai cái đùi gà và rất nhiều xương gà rồi. Nó là chó tham ăn chứ không phải đói."
Cao Gia Chí đỏ mặt giải thích.
Tối nay cậu ta sắp bị chó ngốc làm mất sạch thể diện rồi.
Nếu không phải theo chó ngốc được nếm đùi gà rán ngon như vậy, cậu đã khó chịu từ lâu.
"Vậy à.'
Chị gái qua đường hiểu rõ được gật đầu, cầm đùi gà rán cắn một miếng.
Đùi gà rán mới ra khỏi chảo cực kỳ xốp giòn, ăn đến miệng còn có thể nghe được tiếng "Răng rắc".
Sau đó cắn tới thịt gà bên trong, chị gái trừng to mắt, không thể kìm lòng phát ra tiếng cảm thán.
Nhiệt độ dầu khóa chặt lượng nước bên trong đùi gà rán, bên ngoài rán tới khô giòn, bên trong lại là một diện mạo khác.
Thịt đùi gà trắng nõn như tép tỏi, cắn một phát là rời ra ngay, nước thịt túa ra từ vết cắn, dưới đèn đường chiếu xuống còn có thể nhìn thấy lấp lánh bóng loáng, làm người ta không nhịn được mút mạnh, uống vào nước cốt tươi ngọt, sợ lãng phí chút tinh hoa này.
"Ngon quá đi!"
Chị gái qua đường phản xạ nhìn Lâm Chu, trong mắt là không dám tin tưởng.
Sao trên đời có thể có đùi gà rán ngon như vậy chứ!
Thịt gà tươi và mềm thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn trong khoảnh khắc.
Cũng không thể ngó lơ mùi dầu chiên được. Không rõ mặt ngoài đùi gà phủ bột gì, rán thế nào mà thơm như vậy.
Chỉ phủ bột và bỏ vào rán đã thơm ngào ngạt rồi.
Miễn bàn cắn vào một miếng, bên trong thịt đùi gà còn nhiều nước.
Thật sự là tuyệt vời!
Vốn ban đêm chạy đi ăn thứ nhiều dầu mỡ như đùi gà rán chính là tội ác, nhưng ăn vào miệng mới cảm thấy may mà bản thân không nhịn nổi sự mê hoặc, không thì đã bỏ lỡ mỹ vị này rồi còn gì!