Chương 179: Biết thế không bằng lúc nãy quay đầu đi luôn cho rồi! (1)
Chương 179: Biết thế không bằng lúc nãy quay đầu đi luôn cho rồi! (1)Chương 179: Biết thế không bằng lúc nãy quay đầu đi luôn cho rồi! (1)
Anh ta xách theo xô nước trên tay, nóng vội hoảng hốt chạy đến, xuất hiện trước mắt Lâm Chu và người qua đường.
Ba mặt nhìn nhau, mọi người thấy anh ta cầm theo xô nước đều hoang mang không hiểu chuyện gì.
Cần thủ xách theo xô nước: '..."
Sao không có cái hố nào trên mặt đất hết vậy?
Cần thủ lặng lẽ đặt xô nước trên tay xuống như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.
"Ờ thì, tôi nói tôi đang tập thể dục, hai người có tin không?"
Lâm Chu và người qua đường lần lượt gật đầu.
Tuy hai người không tin, nhưng thấy người ta lúng túng như vậy cũng không nên quá đáng.
Biết thế không bằng lúc nãy quay đầu đi luôn cho rồi! Dù sao cũng đã hơn nửa đêm, trời tối mù tối mịt, không ai nhận ra, có lẽ họ chưa thấy rõ mặt anh ta đâu!
Cần thủ xấu hổ muốn đi ngay và luôn, nhưng cảm thấy hơi ngại.
Lúc đến gần, anh ta nghe Lâm Chu nói 100 tệ một cái.
Nên anh ta định mua một cái để bớt khó xử.
Đúng lúc anh ta thấy Lâm Chu đang bày quầy bán hamburger.
Cái gì? Bao nhiêu tiền cơ?
"Anh đang làm hamburger à? Vừa khéo tôi đói bụng, lấy cho tôi một cái nhé!"
"Anh muốn ăn hamburger loại nào? Mời chọn vị trên bảng đen."
Bây giờ thì hay rồi! Anh ta vốn muốn đến đây dập lửa, nào ngờ cuối cùng còn tốn mất 100 tệ.
Cần thủ trả tiền xong lập tức quên luôn cả xấu hổ, trong mắt ngập tràn hối hận.
Cho mày ra vẻ này!
Nếu không phải người trước đó lấy cá đổi hamburger không được tính thì cậu đã bán được ba cái rồi!
Cậu còn tưởng không ma nào ngó ngàng cơ, buôn bán thế này khá hơn nhiều!
Mới đó đã bán được hai cái.
Lâm Chu thấy tiến độ nhiệm vụ nhảy lên 2/100 thì cười tươi thêm chút nữa.
"Vậy lấy tôi cái hamburger hai lớp phô mai đi."
Khi thấy động tác làm hamburger thuần thục của Lâm Chu, người qua đường đã từ bỏ suy đoán của mình.
Người này đúng là không biết tính toán!
100 tệ một cái còn được tùy ý chọn, thế thì phải chọn cái đắt nhất mới có lời chứ!
Người qua đường gọi món hamburger nấm truffle đen thấy anh ta gọi hamburger thông thường nhất, ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Nhưng đang ở ngay trước mặt ông chủ, người qua đường không tiện truyền thụ kinh nghiệm chiếm lợi thế, vẻ mặt cậu ta càng quái gở hơn.
Mấy vị khác anh ta chưa ăn bao giờ, không biết mùi vị thế nào, chỉ có cái tên này nhìn khá quen.
Tay nghề thành thạo như thế, chắc chắn là người bán hamburger chuyên nghiệp.
Video lúc trước cậu ta lướt xem có nói tay nghề của mấy vị ngụy trang thường phục rất tệ, làm không ngon lành gì.
Sau khi chiên nguyên liệu xong, chỉ còn lại một bước là xếp tầng để tạo ra một cái hamburger hoàn hảo.
Lâm Chu làm theo yêu cầu của khách hàng, xếp các nguyên liệu cậu ta đã chọn lên trên bánh thịt, cuối cùng đặt bánh mì lên, gói lại rôi đưa qua. “Anh ăn ngay hay mang đi?"
Đương nhiên người qua đường chọn ăn ngay.
Nếu ăn không ngon, không biết cậu ta có thể trả hamburger lại không. Cậu ta đương nhiên không dám đánh người, có khi còn phải bồi thường tiền.
"Mời anh từ từ thưởng thức."
Hamburger nóng hầm hập được hoàn thành ngay trước mắt khách hàng. Toàn bộ quá trình sạch sẽ và hợp vệ sinh. Tất cả nguyên liệu đều tươi mới, không có mùi vị khác thường nào.
Làm người ta vừa nhìn đã thấy thèm.
Người qua đường cũng tăng ca đến quá nửa đêm mới tan tầm.
Khi công việc nhàm chán kết thúc, cậu ta kiệt sức cả tinh thần lẫn thể xác, nên mới muốn tìm chút kích thích khác biệt. Không ngờ mạo hiểm thì không có nhưng lại gặp được một cái hamburger.
Lúc đầu, cậu ta không hề cảm thấy đói, nhưng xem xong quá trình làm ra hamburger bỗng dưng lại thèm.
Người qua đường đầy mong đợi mở lớp giấy gói hamburger ra, cắn một miếng lớn, miệng há rộng đến nỗi quai hàm hơi nhức.
Vừa cắn vào hamburger kẹp mấy tầng nguyên liệu, cậu ta lập tức có cảm giác thỏa mãn.
Hamburger của cần thủ chưa làm xong nên anh ta đành nhìn người qua đường ăn trước.
Chỉ thấy vị huynh đài này cắn một miếng hamburger xong thì sững người tại chỗ, hai mắt trừng to, trông rất chấn động.
"Anh trai, anh sao thế, cắn một miếng vào ngáo cả người luôn à?"
Thấy cả buổi cậu ta vẫn không có phản ứng, cần thủ tò mò hỏi.
Lâm Chu đang chuyên tâm chiên thịt bò nghe vậy cũng ngẩng đầu nhìn cậu ta.
"Ngon bá cháy!"
Người qua đường bình tĩnh lại, kích động nói, ai cũng nhìn ra vẻ vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ trên mặt cậu ta.
Hương thơm lạ lẫm trong miệng cậu ta có lẽ là mùi của nấm truffle đen nhỉ?
Cực kỳ ngon, nhẹ nhàng khoan khoái như thể hơi đất sau mưa, phảng phất hòa làm một với cảnh vật xung quanh.
Tuy hương vị của nấm truffle đen khá đậm nhưng vẫn không át đi mùi thơm cháy cạnh của thịt bò. Miếng thịt bò chiên bằng bơ phát ra tiếng xèo xèo. Bề mặt có màu nâu cháy xém, thơm nức mũil
Nếu muốn hỏi lúc vừa cắn vào thì mùi vị nào đậm đà nhất, đầu tiên phải kể đến vị của nấm truffle đen, sau đó là hương thơm thuần vị của thịt bò.