Chương 180: Biết thế không bằng lúc nãy quay đầu đi luôn cho rồi! (2)
Chương 180: Biết thế không bằng lúc nãy quay đầu đi luôn cho rồi! (2)Chương 180: Biết thế không bằng lúc nãy quay đầu đi luôn cho rồi! (2)
Thịt thà đầy đủ, dai ngon, cực kỳ đã thèm.
Bánh mì cũng rất có cảm giác tồn tại, mùi lúa mì thơm vô cùng, bánh rất mềm, hoàn toàn tôn lên vị ngon của thịt bò.
Thêm nước sốt hành tây vào làm thoang thoảng một chút vị ngọt caramel và vị cay của ớt khoanh. Wow! Ngon không tả nổi!
Thêm sự tham gia của trứng lòng đào cứ gọi là bá cháy!
Cắn một miếng là lòng trắng lòng đỏ vỡ ra, chảy vào khoang miệng. Chẳng những không tanh chút nào mà còn có cảm giác ẩm ướt. Ngoài ra, mùi thơm của phô mai cũng khó mà cưỡng lại được!
"Ồ wow, ăn ngon quá xá!"
Người qua đường cầm hamburger ăn hết miếng này đến miếng khác đã đủ để biết nó ngon thế nào.
Làm cần thủ thấy mà thèm.
Người qua đường đang nhai hamburger nhồm nhoàm, lời nói lúng búng không nghe rõ chữ.
"Ông chủ, cho tôi đổi thành nấm truffle đen được không?"
"Được chứ, tôi đổi thành sốt nấm truffle đen cho anh là được, còn lại nên thêm gì vào đây?"
Anh ta thật sự bị mùi thơm ngào ngạt này làm phát thèm.
Cần thủ lặng lẽ đổi thực đơn.
"Một ít thịt xông khói và trứng nữa. Anh trai, còn thêm gì vào hamburger được nữa vậy?"
Xem người ta ăn tại chỗ thế này có khác gì đang xem mukbang đâu!
Cần thủ âm thầm nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm vào hamburger trong tay Lâm Chu.
"Có ớt khoanh, nước sốt hành tây xào cháy cạnh, cả xà lách và cà chua nữa."
"Vậy thì lấy một cái giống cậu ta đi."
Lâm Chu trả lời thay cậu ta.
"Được thôi, anh muốn ăn loại nào?"
Ăn không đủ, ăn thế này sao mà đủ được!
Trước khi ăn cậu ta còn không thấy đói lắm, nhưng ăn nửa cái hamburger vào bụng thì cảm giác thèm ăn bị kích thích, càng ăn càng đói!
Người qua đường nuốt ngụm hamburger xuống, lại vội vàng muốn ăn thêm cái nữa.
3/100.
Ây gù má ơi, thơm ngon thật!
Anh bạn qua đường cảm thấy thay vì tự chọn không bằng để ông chủ làm còn hơn, cậu ta tin vào gu của ông chủ.
"Lần này tôi muốn hamburger kiểu Mỹ, ông chủ cứ làm là được, tôi tin tưởng tay nghề của anh."
Cậu đã nói không ai có thể cưỡng lại được sức hấp dẫn của hamburger mà.
Cần thủ nhận hamburger Lâm Chu gói xong, đứng chung chỗ với anh bạn qua đường, không nói lời nào cúi đầu gặm hamburger.
Lâm Chu nhìn đối phương trả tiền, nụ cười tươi rói hơn vài phần.
Hai người đứng cạnh quầy hàng, ăn vô cùng hăng hái.
Hơn nửa đêm ăn được một cái hamburger nóng hổi đúng kiểu vừa ra lò, đúng là vô cùng hưởng thụ.
Bánh mì nóng, thịt bò vừa chiên chín, tất cả nguyên liệu đều có mùi vị thơm ngon nhất. Khi kết hợp lại với nhau, các hương vị trộn lẫn nhưng vẫn rất hài hòa, không có mùi vị khó ăn cỡ nào.
Ngược lại, mỗi loại nguyên liệu đều bổ sung cho nhau, tạo nên mỹ vị bản chất riêng cho hamburger.
"Đúng là rất ngon, cho tôi thêm cái nữa, gói mang về nhé!"
Trước khi ăn, cần thủ cảm thấy một cái hamburger 100 tệ rất đắt. Nhưng sau khi thưởng thức, anh ta cảm nhận được phần thịt bò dồi dào phối với đủ các loại nguyên liệu khác, ngon đến mức khiến người ta muốn rớt nước mắt thì cảm thấy số tiền này rất đáng.
Không sợ đồ đắt, chỉ sợ bỏ tiền ra nhưng thấy không đáng.
"Vậy lần này tôi làm cho hai anh hamburger thịt dày kiểu Mỹ nha. Cảm giác khác hẳn thịt ép luôn đấy."
Nhìn số liệu 4/100, Lâm Chu rất hào hứng lấy thêm thịt bò ra, đeo găng tay bắt đầu làm bánh thịt.
Cậu lấy một miếng thịt bò đập trong tay mấy lần, tạo thành hình bánh thịt xong thì đặt nó lên vỉ sắt để chiên. ...
Sau khi tiễn chân hai vị khách này, hôm nay Lâm Chu không gặp thêm người khách nào khác.
Cậu tính sai mất rồi!
Cậu vốn tưởng đây là nhiệm vụ phúc lợi, có thể hoàn thành trong một ngày, không ngờ cả ngày chỉ bán được mỗi bốn cái!
Lâm Chu bị đả kích, lái xe ba bánh chuẩn bị dọn hàng.
Sắp 12 giờ rồi, về nhà tắm rửa, ngủ nghỉ thôi.
Mai lại tiếp tục, dù sao cậu vẫn còn thời gian. ...
Một bên khác, cần thủ cầm hộp hamburger, không câu cá nữa mà nhanh chóng thu dọn thùng rỗng về nhà.
Cái hamburger này dành cho vợ anh ta ở nhà.
Ban đầu, anh ta định bụng sẽ câu cá cả đêm, nhưng suốt đêm vẫn không câu được con cá nào, cứ thế quay về thì mất mặt lắm!
Anh ta không tin cả đêm sẽ mãi không câu được cá.
Nếu thật sự không câu được, anh ta sẽ ra chợ mua vài con.
Bây giờ có hamburger ngon như vậy, anh ta tin chắc dù tay không về nhà cũng sẽ không bị mắng.
Đó là còn chưa kể câu cá trong đêm hè không lạnh không nóng, nhưng khá là nhiều muỗi. Lần sau đi câu cá đêm phải mang ít đồ đuổi muỗi theo mới được.
Lúc cần thủ vui vẻ về đến nhà đã là quá nửa đêm.
Vợ anh ta đang ngủ say.
Nhưng cần thủ đầy kích động nên đã đánh thức vợ mình luôn!
"Vợ ơi, vợ ơi, xem anh mang gì về cho em này!"
Cô vợ buồn ngủ mắt nhắm mắt mở, mơ mơ màng màng bị đánh thức, thấy hamburger anh chồng đưa tới trước mắt lập tức nổi trận lôi đình.