Chương 189: Chẳng câu được con cá nào thì chớ, còn phải đi bán cá! (1)
Chương 189: Chẳng câu được con cá nào thì chớ, còn phải đi bán cá! (1)Chương 189: Chẳng câu được con cá nào thì chớ, còn phải đi bán cá! (1)
Hai giờ sáng.
Lúc này, mặt mày Lâm Chu đã kém hăng hái hơn khi mới tới rất nhiều.
Anh trai bên cạnh vẫn chưa đi, cậu cũng không tiện thay đổi nơi cắm chốt.
Tuy cũng câu được mấy con cá nhưng đều là cá bột, nhét kế răng còn chả đủ, chỉ có thể thả nó đi thôi.
Sao bảo tân thủ có kỳ bảo hộ kia mà?
Vì vậy cậu ngồi đực ở đó đến ba bốn giờ sáng mới thu dọn đồ đạc chuẩn bị rút lui.
Trên đường trở về cậu còn rẽ ngang đi vào chợ bán thức ăn. Giờ này chợ bán thức ăn đã mở cửa, cậu mua mấy con cá có lớn có nhỏ chủng loại khác nhau đặt vào trong xô nước, chuẩn bị xách về nhà.
Ông chủ bán cá thấy Lâm Chu cầm xô nước đến mua cá vào giờ này, còn muốn mua mấy loại cá tự nhiên thì ánh mắt lóe lên một tia hiểu rõ.
Cậu thẹn quá thành giận, yên lặng trả giá để ông chủ tính rẻ cho mấy tệ.
"Mua cá nhỏ này là được. Đều được vớt trong tự nhiên đó. Tuy đắt một chút nhưng không khác câu lên là bao."
Ông chủ nghe thấy cậu nói thế cũng không phản bác gì, chỉ gật đầu ra vẻ như tôi hiểu.
"Ông chủ, tôi mua về để ăn cơ."
Lâm Chu: "..."
Lâm Chu càng câm nín.
Hiển nhiên ông ta không xa lạ gì tình huống này.
Vì câu cá, Lâm Chu còn chuyên môn mua cái bể cá về.
Ông chủ còn nhiệt tình vẫy tay nữa.
Thích nhất làm ăn với mấy cần thủ kiểu đó. Không chỉ mua nhiều cá mà lượng cũng nhiều, mỗi ngày có mấy người như thế thì ông không cần phải sầu việc buôn bán nữal...
Sau đó cầm một thùng nước đầy cá rời đi.
Chín giờ sáng, quản gia và giúp việc đến biệt thự bắt đầu đi làm.
Cậu thì nuôi toàn cá ăn được. Vốn là chuẩn bị để câu cá, bây giờ đổ cá mua về vào, nhìn thế nào cũng thấy gượng gạo.
Chắc chắn là do dụng cụ không tốt rồi. Ngày mai ngủ dậy phải đi tiệm bán đồ câu cá mua cái cần câu vân rồng 20 vạn kia mới được, nhất định có thể câu được cá.
Bể cá biệt thự nhà người ta toàn nuôi cá cảnh, mỹ quan lại dễ nhìn.
Thấy trong bể có thêm một đống cá, họ không chỉ không kinh ngạc mà còn giúp Lâm Chu cho tụi cá ăn.
Lâm Chu trả lời như không có chuyện gì xảy ra.
Chờ đến khi Lâm Chu tỉnh ngủ đã là xế chiều.
"Đầu còn sống mà, không sao, cứ nuôi ăn dần."
"Nhưng nhiều cá như thế thì phải ăn mấy ngày mới hết?"
Mấy người quản gia thấy cậu đi ra còn nhiệt tình khen cậu câu được nhiều cá.
"Nhiều cá thật đấy, xem ra hôm qua cậu Lâm được mùa nhỉ."
Hôm nay cậu chắc chắn phải rửa mối nhục xưal
Đầu tiên là lái xe đi trung tâm thương mại mua cần câu vân rồng, sau đó lại đi cầu Phổ La, chuyển sang nơi khác ngồi canh. Lúc đến cậu còn cố ý tìm một nơi cách vị trí ngày hôm qua xa chút.
Lần này, ông chủ tiệm bán đồ câu cá còn giới thiệu với cậu mồi câu loại mới. Đồ tặng miễn phí, không lấy thì uổng.
Giờ cậu dùng mồi câu loại mới để quăng dây.
Sau khi thao tác một hồi, mấy tiếng sau, nhìn mặt nước phẳng lặng như cũ, Lâm Chu rơi vào trầm tư.
Ngày hôm nay bên cạnh không có ai.
Cậu không chút do dự đổi vị trí ngồi câu.
Lại mấy tiếng trôi qua, bóng đêm cũng đã sâu.
Trong lúc câu cá, nhiệm vụ của tuần mới đều đã đổi mới rồi mà vẫn chẳng thấy bóng dáng một con cá lớn nào.
Chẳng lẽ người ngồi câu quá nhiều nên cá đều đã ăn no rồi à?
Có câu cá thôi cũng khiến cậu phải trâm mặc.
Lần sau chuyển sang nơi khác câu thôi. Chắc ở đây nhiều người quá, có khi cá bị dọa chạy hết rồi ấy chứ.
[Nhiệm vụ tuần này: Bán 'Cđ. ]
[Địa điểm: Chợ bán thức ăn Nam Tân. ]
[Thời gian: 18:00 chiều hằng ngày. ]
[Sách dạy nấu ăn: «Cẩm nang món cá›]...
Lâm Chu: ??2
Sao hôm nay mới qua 12 giờ đã đổi mới nhiệm vụ thế.
Không có một tí chuẩn bị nào, Lâm Chu nhìn nhiệm vụ này mà tâm trạng phức tạp không gì sánh được.
Đầu tiên nhận nhiệm vụ cái đã, nhận lấy thực đơn, sau đó khiển trách hệ thống.
Đây không phải móc mỉa cậu à!
Chợ bán thức ăn Nam Tân còn là nơi cậu mua cá hôm qua nữa.
Cậu chẳng câu được lấy một con cá, còn phải đi bán cái
Hệ thống giết người tru tâm à!
Có phải đang xem cậu làm trò hề không thế?
Lâm Chu triệt để sụp đổ, bây giờ nhìn thấy cái gì có liên quan đến cá là trông gà hoá cuốc.
Cảm thấy ai ai cũng đang chê cười cậu bị móm.
Cái dụng cụ rác rưởi này, một con cá cũng không câu được!
Lâm Chu tức giận bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị trở về.
Vừa vặn trong nhà có rất nhiều cá, không cần phải mua nguyên liệu nấu ăn, cứ thế giết hết toàn bộ luôn!
Giết hết luôn!...
Nhiệm vụ đổi mới sớm, Lâm Chu trực tiếp thu dọn đồ đạc về nhà.
Bởi vì không có thu hoạch gì nên cậu không có tâm trạng chơi điện thoại, dứt khoát tắm rửa, lên giường đi ngủ.
Ngày hôm sau, khi mấy người quản gia Tôn đến thì thấy Lâm Chu đang ngồi xổm trong sân giết cá, đã giết được một chậu rồi.
Quản gia và các dì giúp việc: "..."