Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 243 - Chương 243: Bánh Cuốn Thịt Kho (1)

Chương 243: Bánh cuốn thịt kho (1) Chương 243: Bánh cuốn thịt kho (1)Chương 243: Bánh cuốn thịt kho (1)

"Anh đẹp trai, anh giúp công ty mua đồ ăn hả?"

"Giữa trưa đã ăn bánh cuốn thịt kho rồi à?"

Văn Nam còn chưa trả lời lại tin nhắn, nghe thấy lời nói của bác tài, không thèm ngẩng đầu, mở miệng trả lời: "Không phải, tôi mua tự mình ăn."

Nghe nói như thế, đôi mắt của bác tài càng trừng to hơn.

"Quào, một mình anh ăn nhiều thế á?"

"Anh chính là mấy người dạ dày vương trên mạng đúng không, kiểu ăn siêu nhiều ý."

Văn Nam cũng không giải thích hành vi của mình được, đành ứng phó cho qua chuyện.

Bên kia, nghe thấy lời mà anh dập đầu nói ở cổng chùa, mấy khách hành hương vào trong chùa, bái phật cũng cực kỳ thành khẩn.

Lâm Chu về đến nhà, cũng không thèm tắm rửa, trực tiếp ngả đầu ngủ mất.

"Thật hay giả vậy, linh nghiệm như vậy sao? Tôi cũng đi bái thử, cầu Phật tổ phù hộ tôi phất nhanh."

Sau khi tìm tiểu hòa thượng đến hỏi rõ ràng, xác định tính chân thực thì kêu người truyền ra ngoài.

Làm hương hỏa của chùa hôm nay cực kỳ thịnh, ngay cả hòa thượng trụ trì trong chùa nghe thấy lời bàn tán này.

Sau đó mấy lời đồn kiểu này ở trong chùa càng truyền càng rộng, đã biến thành có người trước mặt cầu nguyện xong, quay lưng còn chưa ra khỏi cổng chùa đã linh nghiệm, ôm hòa thượng khóc lóc nước mắt nước mũi tèm lem, đi đường cũng không vững, bò ra trước chùa khóc.

Cơ hội nổi danh tốt biết mấy, chùa ăn hương khói. Hiện tại có sẵn tấm gương ngay trước mắt, còn không tuyên truyên một phen, gia tăng danh tiếng trong chùa à!

"Tôi mới vừa nhìn thấy ở cổng có người trước mặt cầu nguyện, vừa ra khỏi cổng chùa đã được thực hiện, kích động trực tiếp ở cổng chùa dập đầu hoàn nguyện, cũng không biết cầu cái gì."

Mấy dì giúp việc mang thùng inox chứa đồ ăn ở gara về phòng bếp rửa sạch giúp Lâm Chu.

Cảm ơn khách hàng ruột đã bao hết toàn bộ bánh cuốn thịt kho của cậu, bằng không cậu còn phải đội nắng buôn bán đó.

Mơ mơ màng màng suy nghĩ, giây tiếp theo hoàn toàn mất đi ý thức, chìm vào giấc ngủ.

Lần sau có nhiệm vụ mới, cậu chắc chắn phải xem ngay, không thì chẳng sắp xếp được thời gian, vừa mệt vừa buồn ngủ.

Mấy dì giúp việc không hiểu biết quá nhiều vê Lâm Chu, nhưng vô cùng tin tưởng đối với tay nghề của cậu.

Thịt kho trứng kho còn có rau dưa chuẩn bị đều trống không hết.

"Tay nghề của cậu Lâm rất tốt, bán ế mới là lạ đó."

"Hôm nay cậu chủ trở về thật mau, còn bán hết."

Có nhiều món cách làm cũng không tính là quá khó khăn, bên ngoài đều có thể mua được.

"Tôi đoán tối hôm qua nhất định cậu chủ lại đi câu cá, cả đêm không ngủ, trong thùng nước có không ít cá."

"Hầm chút canh gà đi, cậu Lâm thích uống. Không biết cậu ấy ngủ một giấc đến mấy giờ mới dậy, chuẩn bị trước đồ ăn cho cậu ấy, tỉnh lại là có thể ăn."

Cái món nấu nướng này cũng phải xem năng khiếu.

Đây đại khái chính là sự khác biệt giữa người với người.

Dì Phương đã rửa xong nồi niêu xoong chảo, lau khô nước trên tay chuẩn bị hầm canh.

Nhưng trải qua bàn tay của Lâm Chu chế biến ra, hương vị liền hoàn toàn khác biệt, trở nên cực kỳ thơm ngon. "Suyt, lời này đừng nói lung tung."

Hai dì giúp việc đối diện trao đổi ánh mắt, đều hiểu ý nghĩa trong đó, cười tiếp tục làm việc.

Tiểu Vương căn bản không đợi được Văn Nam mang bánh cuốn thịt kho cho anh ta vào sáng ngày hôm sau, toàn bộ tâm tư của anh ta đều chạy đến trên bánh cuốn thịt kho, sao có thể chuyên tâm đi làm chứ.

"Anh Văn, anh ở đâu vậy? Giờ tôi đến tìm anh nhé, còn mang cho anh món trà sữa anh thích uống nhất."

Lúc này Văn Nam mới vừa về đến nhà, anh để lại một ít bánh cuốn thịt kho chuẩn bị một lát ăn, đặt toàn bộ mấy cái khác trong tủ lạnh.

Như vậy chờ sau này lúc muốn ăn, lấy ra bỏ vào lò vi sóng hâm một lát là được.

Hu hu hu, ông chủ Lâm thật sự là người tốt, không giới hạn số lượng cũng thôi đi, còn bớt tiền lẻ cho anh.

Cũng không phải anh thiếu chút tiền ấy, nhưng hành vi bớt chút tiên lẻ này cũng khiến người ta rất vui vẻ, khiến người ta cảm thấy ông chủ rất biết buôn bán.

Độ thiện cảm của Văn Nam đối với ông chủ Lâm vốn rất cao, lúc này nhanh chóng trở thành fan não tàn rồi.

Quay về anh sẽ photoshop hình đại diện của ông chủ Lâm lên tấm ảnh thần bếp, phóng to đặt trong nhà cúng bái, trước mắt có vẻ bái phật có tác dụng thật mà!

Vì ham muốn ăn uống của bản thân sau này, anh phải cúng bái ông chủ Lâm!

Sau khi sắp xếp xong bánh cuốn thịt kho còn lại, Văn Nam gấp gáp mở ra một cái bánh cuốn thịt kho ngốn từng miếng lớn.

Cắn vào một miếng, nguyên liệu trong bánh cuốn thịt kho phong phú, hương vị cũng phong phú.

Mùi thịt kho từ đầu lưỡi lan tràn, vị thơm ngon xông thẳng lên khoang mũi khiến người ta say mê.

Thịt kho vào miệng liền tan, được dầm nát gói vào trong bánh, làm miệng đầy mùi thơm.
Bình Luận (0)
Comment