Chương 283: Mì lạnh gà xé (1)
Chương 283: Mì lạnh gà xé (1)Chương 283: Mì lạnh gà xé (1)
Đinh Túc mắc cười cực kỳ, vỗ vai của Lâm Chu.
"Ông chủ anh hài hước thật đó, tối mờ tối mịt bày quầy bán hàng ở nơi này nữa chứ, có người mua không thế?"
Đinh Túc nghĩ đến lúc mình mới tới trước quầy hàng không có một ai cả, chỉ có ông chủ đang bưng bát mì lạnh ăn thôi, trông thê lương phết.
"Có chứ."
Lâm Chu nhìn khách hàng trước mắt, ánh mắt rõ ràng đang biểu đạt không phải có anh à.
Đinh Túc muốn giải thích anh không có ý đấy, nhưng đành chịu thua dưới ánh mắt của Lâm Chu và nở nụ cười bất đắc dĩ.
"Đúng rồi, cho nhiều cay nha."
Nói chuyện trêu đùa hai câu đơn giản, Đinh Túc thế mà lại cảm nhận được sự thư giãn đã lâu.
Nhiệt độ không khí phía nam cuối tháng chín vẫn khá cao, nếu như không mưa thì cơ bản đều là hơn 30 độ.
Mỗi lần đều cạn kiệt sức lực đi ra khỏi văn phòng, chậm rãi lái xe về nhà.
Chẳng sợ đó chỉ là quầy mì lạnh thôi cũng đủ để mang đến cảm giác khác cho cuộc sống của anh rồi.
Không ngờ hôm nay tan tâm lại gặp được một niềm vui ngạc nhiên đầy khác biệt.
Cuộc sống lặp lại như vậy ngày này qua ngày khác, không có một chút biến hóa nào cả.
Nguyên liệu nấu ăn của món mì lạnh đều đã sớm chuẩn bị tốt, thời gian làm đặc biệt nhanh. Trên cơ bản khắp phố lớn ngõ nhỏ vào mùa hè đều có thể nhìn thấy quầy mì lạnh, đặc biệt thích hợp để làm buôn bán nhỏ lẻ.
Công tác cường độ cao khiến anh chưa từng tan làm đúng giờ.
Chưa đến một phút Lâm Chu đã trộn xong một bát mì lạnh, sau đó đưa mì cho Đinh Túc cùng đôi đũa dùng một lần.
Dù là đêm khuya hơn 10h cũng chẳng mát mẻ cho lắm, bởi vì đến cả gió cũng không có.
Bữa khuya làm bát mì lạnh phải nói là sảng khoái cực kỳ.
Có thể nói là lúc nóng nhất cả mùa hè.
Đinh Túc nhận mì lạnh nhìn xung quanh một lần, đâu thấy chỗ nào để ngồi ăn đâu ta?
Quầy mì lạnh tuần này còn mang theo hai bộ bàn ghế gấp, có thể cung cấp cho khách hàng ngồi xuống ăn tại chỗ. Bây giờ Lâm Chu cũng mới nhớ ra.
"Làm vậy được chứ?”
"Muốn ăn ở đây không?"
"Được chứ."
Anh muốn nhiều cay, nên cả bát mì lạnh đều là dầu ớt đỏ bóng loáng.
Sợi mì cùng một kích cỡ dính lên màu của dấm chua và xì dầu nhạt, trở nên ướt át và khiến người ta thèm thuồng.
Còn chưa mở túi ra anh đã ngửi thấy mũi chua cay vẫn luôn lơ lửng trong không khí rồi.
Loại này ở trước cao ốc công ty trông có vẻ hơi chân tay co cóng, nhưng trên mặt anh vẫn mang theo ý cười.
Dầu ớt đỏ au nổi bần bật, khiến mì sợi và nguyên liệu nấu ăn đều bị bao trùm bởi dầu ớt đỏ, giờ nào phút nào cũng đang tản ra vị cay.
Lâm Chu nói xong rồi móc từ thùng của xe ba bánh ra hai cái bàn gấp nhỏ, còn có cả ghế gấp nữa, rất thực dụng, lôi ra rồi mở ra là xong.
Tương vừng không bỏ thêm nhiều lắm nhưng lại rất có cảm giác tồn tại, có thể thấy rõ ràng nước dùng trở nên sền sệt, mang theo mùi hương của vừng đậu phộng, càng bổ sung thêm cho dầu đỏ của ớt. Chỉ ngửi mùi thôi mà miệng đã chảy nước miếng rồi.
Đinh Túc lại không vội vã ăn mà là chụp tấm hình trước.
Lần đầu tiên ăn quán ven đường ở dưới tòa nhà công ty, thế nào cũng phải kỷ niệm một chút.
Anh gắp một sợi mì lạnh đỏ au lên, cùng với đó còn có nước sốt và dầu ớt đỏ đang chảy tong tong. Càng dí lại gần thì vị chua của dấm lại càng nồng nặc, sau đó há to miệng ngoạm một miếng lớn.
"Ưmmil"
Ăn một ngụm mì lạnh đầy ắp vào miếng, Đinh Túc vừa nhấm nuốt cái là hai mắt trợn to.
Đây là mì gì thế?
Sao lại dai dai giòn giòn sướng miệng vậy?
Sợi mì dai nhưng đầy trơn trượt bị hút vào trong miệng, Đinh Túc đều có thể cảm nhận được xúc cảm đàn hồi nhảy nhót của mì lạnh ở trong miệng, hoàn toàn khác với mì lạnh anh đã từng ăn trước đó, cảm giác mềm mại, cắn một cái là đứt ngay.
Mùi lúa mì nông đậm cũng có thể nếm ra được dưới những lớp gia vị nặng như thế.
Cái cay của dầu ớt đỏ, vị chua của dấm, còn có mùi của nước tỏi và vị tươi của gia vị, mùi vị vô cùng phong phú, đúng thật là tê cay chua sướng miệng.
Vị cũng tuyệt vời ông mặt trời.
Sợi mì dai dai cùng sợi dưa chuột và giá đỗ giòn giòn, quả thực chính là sự phối hợp hoàn mỹ nhất.
Gà xé cũng thế, nhấm nuốt cẩn thận thì chẳng có mùi tanh gì cả, từng sợi đều ngon miệng, tươi non cực kỳ. Vừa cắn xuống một cái là thấy nguyên liệu nấu ăn phong phú đa dạng, mùi vị cũng phong phú, vừa kích thích vị giác lại ngon miệng, một ngụm nhập hồn.
Đinh Túc ăn mà mặt mày rạng rỡ, cả người đều tản ra tinh khí thân mới.
Một ngụm lại một ngụm, miệng há to, không ngừng hút sột soạt sợi mì vào trong miệng.
Càng ăn anh càng cảm thấy mì lạnh này ngon thực sự, đồ ăn đi kèm thực sự chỉ là đồ ăn đi kèm, mà sợi mì này mới là diễn viên chính.