Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 331 - Chương 331: Xong Đời, Tin Tức Bị Lộ Rồi (1)

Chương 331: Xong đời, tin tức bị lộ rồi (1) Chương 331: Xong đời, tin tức bị lộ rồi (1)Chương 331: Xong đời, tin tức bị lộ rồi (1)

Mạnh Đào chưa từng thấy cảnh tượng nhiều người chạy đến nghĩa địa xếp hàng mấy tiếng lúc hơn nửa đêm để ăn một chén hoành thánh như thế này bao giờ.

"Còn có chó nữa kìa, uầy uầy, sao con chó đó nó ăn tốt thết"

Mạnh Đào thấy có con husky nằm bên cạnh quầy hàng của Lâm Chu. Nó đang ôm một khúc xương to gặm lấy gặm để, tập trung tinh thần vui vẻ cực kỳ.

"Nước dùng hoành thánh cũng được hầm từ xương lớn đấy. Xong đống xương lớn đó đều vào bụng của con husky này hết, hâm mộ chưa."

Mạnh Đào theo bản năng gật đầu.

Vừa nhìn thôi là thấy thơm rồi!

Bên phía Lâm Chu, cậu bán hết hoành thánh rồi bắt đầu dẹp quầy.

Mấy khách hàng không mua được đều lục tục rút lui.

Còn tin xấu, ông chủ Lâm đã bán xong, dẹp quầy.

"Ui, còn có một người đến trễ này. Ông chủ Lâm đều dẹp quầy rồi đó người anh em, trực tiếp quay về đi."

Mã Minh ngây ra tại chỗ.

Kết quả người trước mặt lại nói anh quay về luôn.

Mã Minh đi một đường, cuối cùng cũng thấy một đống xe và người phía trước, kích động đến tay đều run rẩy.

Tin tốt là thật sự tìm được ông chủ Lâm rồi.

Mã Minh đang đi lên đụng phải mấy khách hàng trở về.

"Tôi vừa mới hưng phấn lên, xong anh bảo tôi là kết thúc rồi?"

Khu bình luận lập tức nổ tung.

"Gì cơ?"

Không chỉ Mã Minh, những khán giả trong phòng live cũng đều nghe thấy.

"Tôi cũng bị lừa nè. Lúc đó tôi còn mắng bạn trên mạng nói với tôi là ông chủ Lâm ở núi Thao cơ. Mẹ nó, tôi thật sự không phải người mà!"

"Thật hay giả thế, không phải những người này vì độc hưởng món ngon ông chủ Lâm làm nên gạt người đấy chứ?"

"Anh nhắc đến gạt người làm tôi nhớ ra cái tên bác bỏ tin đồn ông chủ Lâm ở núi Thao ở khu bình luận. Má nó chứ, anh ta lại dám đùa giỡn ông đây!"

"Chờ đã, sao đã dẹp quầy rồi, tôi vừa mới ra khỏi cửa đó."

"Đã từng có một tin tức chân thật nằm ngay trước mắt tui nhưng tui không quý trọng. Đợi đến lúc mất đi rồi, tui có muốn hối hận cũng không kịp. Nếu như trời cao có thể cho tôi thêm một cơ hội nữa, chắc chắn tui sẽ nói với người anh em nhắn tin cho tui..."

Vậy thì chỉ có một khả năng, người này không phải người trong nhóm bọn họ.

Khách hàng cũ nghe thấy lời anh hỏi, nhìn anh đầy nghỉ ngờ.

"Vậy ông chủ Lâm bày quầy lúc mấy giờ tối thế? Ông chủ thu quán sớm vậy à?"

Trong lòng anh cũng tin lời mấy người này nói.

Nếu như là một thành viên trong nhóm thì không thể nào không biết ông chủ Lâm bày quây lúc mấy giờ rồi.

Mã Minh chậm rãi lấy lại tinh thần, thấy không chỉ một người đi đến từ phía trước, sau đó lái xe rời đi.

Nếu như người này không phải thành viên trong nhóm mà lại tìm đến, điều đó nói lên vị trí của ông chủ Lâm đã bị lộ, sau này người đến đoạt cơm sẽ càng nhiều, đây quả thực là nguy cơ giáng xuống mà. "Anh không phải thành viên trong nhóm chúng tôi đúng không?”

Tuy khách hàng cũ hỏi vậy nhưng lại nói với giọng điệu khẳng định, tiếng nói cũng không nhỏ, nhất thời thu hút những thành viên nhóm đang chuẩn bị quay về xung quanh.

"Tình huống như thế nào? Có fan của ông chủ Lâm tìm đến à?"

Khách hàng vây lại càng nhiều, đã có người phát hiện điện thoại di động Mã Minh đang giơ lên.

"Vãi beep, thằng nhãi này đang livestream kìa!"

Một viên đá nhỏ ném vào mặt hồ yên lặng, trong nháy mắt, ánh mắt mọi người xung quanh đều tụ tập lên người Mã Minh.

Mã Minh đã nhìn thấy cảnh tượng này bao giờ đâu, anh yếu ớt lui về phía sau hai bước.

Anh cách gần quá, cảm giác áp bách quá đủ, khiến anh sắp không hít thở được không khí mới mẻ nữa.

"Làm sao vậy? Không thể livestream à?”"

Nghe câu hỏi ngây thơ như thế của Mã Minh, các khách hàng cũ nhất thời đều tức quá hóa cười.

"Anh Ilivestream có bao nhiêu người coi, thì ngày mai sẽ có bấy nhiêu người đến đoạt món ngon ông chủ Lâm làm với anh. Anh có thể giành được hay không, cứ dựa vào bản lĩnh đi ha."

Nói xong các khách hàng cũ cũng lười nói thêm gì nữa, lướt ngang qua Mã Minh rời đi luôn.

Lúc này Mã Minh cũng kịp phản ứng, nhưng anh biết bây giờ có tắt livestream cũng không có ý nghĩa gì. Anh đã livestream suốt cả dọc đường đến đây, các khán giả trong phòng live nên biết cũng đều biết cả rồi.

Chẳng lẽ anh vừa mới tìm được ông chủ Lâm đã phải đối mặt với tình thế khó khăn cướp đồ ăn với vạn khách hàng ư?

"Mọi người đừng đến nữa nha, hẳn là ông chủ Lâm đã dẹp quầy thật rồi. Mọi người bên này đã lục tục rời đi."

Tâm trạng Mã Minh rất loạn, nhất thời cũng không biết nên xử lý như thế nào. Nhưng mang theo suy nghĩ còn đang livestream, anh vẫn mỉm cười quay lại tình huống hiện trường cho mọi người coi.

"Tôi cũng phải tìm chiếc xe để trở về đây, đi cả đêm mệt mỏi quá. Hôm nay chúng ta livestream đến đây thôi, mọi người cũng nghỉ ngơi sớm đi."
Bình Luận (0)
Comment