Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 345 - Chương 345: Ông Chủ, Răng Tôi Không Được Tốt, Lấy Tôi Xiên Que Chiên Nào Mềm Thôi! (2)

Chương 345: Ông chủ, răng tôi không được tốt, lấy tôi xiên que chiên nào mềm thôi! (2) Chương 345: Ông chủ, răng tôi không được tốt, lấy tôi xiên que chiên nào mềm thôi! (2)Chương 345: Ông chủ, răng tôi không được tốt, lấy tôi xiên que chiên nào mềm thôi! (2)

Lòng trắng trứng không hề tanh, ngược lại còn giúp tăng cường mùi vị của trứng cút. Lúc ăn vô cùng thích thú, ngon tuyệt cú mèo.

Ông cụ ăn liền tù tì bốn quả còn chưa đã thèm, đúng là hết nước chấm.

Nhiệt độ được kiểm soát thuần thục, chiên vừa phải. Chỉ một ít lòng trắng trứng lỏng hòa cùng lòng đỏ trứng đậm đặc đã giúp cải thiện kết cấu và hương vị của cả quả trứng.

"Ông chủ, xiên que chiên của cậu ngon quái"

Hồ Vân Tuệ ăn cà tím kẹp kia trước nhất. Bà vừa cắn xuống, chớp mắt đã kinh ngạc bởi mùi vị của cà tím kẹp.

Má ơi, đây là lần đầu tiên bà ăn xiên que chiên của quây hàng ven đường, cảm thấy tài nghệ nấu nướng của ông chủ quá mức lợi hại.

Ai hiểu thấu!

Vỏ ngoài xốp giòn, cắn một miếng là cảm nhận được mùi cà tím thơm phức, kết cầu mêm mại kèm theo độ tươi ngon của nhân thịt. Lúc nhai đến nhân thịt bên trong mới là cảm giác tuyệt diệu.

Lâm Chu nói xong, hai ông cụ gật đầu như gõ mõ, nóng lòng khẳng định câu nói này của cậu.

Sau khi bọc lớp bột bên ngoài, nhân thịt chiên trong dầu ở nhiệt độ cao vẫn giữ được độ ẩm, khiến thịt thật sự đạt được trình độ ngoài xốp giòn trong mềm mại, lại còn nhiều nước.

Làm đầu bếp, sao cậu có thể bạc đãi dạ dày của mình được.

Cậu lặng lẽ thả một xiên cánh gà và hai xiên xúc xích tinh bột vào nồi.

Lâm Chu nhìn bọn họ ăn ngon lành, chính cậu cũng hơi thèm.

"Hợp khẩu vị mọi người là tốt rồi ạ."

Đây đúng là minh họa chính xác cho từ ngoài giòn trong mềm. Trong nhân thịt vẫn còn một chút nước, đủ để chứng minh thịt heo rất tươi.

Lâm Chu nhìn các ông, bà cụ ăn đến thỏa mãn, trên mặt dính nước chấm lúc nào cũng không phát hiện, hệt như trẻ con. Nụ cười vui vẻ trên môi cậu không hề vụt tắt, còn lấy khăn giấy từ trên xe xuống để trên mặt bàn cho họ dùng.

"Thêm hai xiên lườn nữa. Tôi chưa từng ăn thịt nào tươi non như thế, vừa cắn vào miệng đã tan hết, cực kỳ trơn mềm."

Lâm Chu mỉm cười cầm hai xiên trứng cút và lườn bỏ vào nồi dầu.

"Vừa ngon vừa thơm, đúng là hợp khẩu vị quá ấy chứ! Ông chủ, lấy tôi thêm hai xiên trứng cút chiên, ngon quá đi mất!"

Hồ Vân Tuệ không giỏi ăn cay nên chỉ gọi hơi cay, nhưng ăn một lát cũng cay đến hít hà. Bà vừa ăn vừa há miệng hít thở. Song, xiên que chiên ngon đến mức bà không thể ngừng lại được.

Ông cụ vui vẻ cầm hai tờ khăn giấy lên tùy ý lau miệng, động tác ăn xiên que vẫn không dừng.

"Sao đậu que chiên này ngon quá vậy! Khác hẳn cảm giác ăn đậu que xào hay đậu que hầm lúc bình thường, thơm giòn rôm rốp."

"Ông cụ, mặt ông dính nước chấm kìa."

Đừng tưởng đậu que bình thường chiên xong bán ra không ngon lắm, thực chất lúc ăn cực kỳ ngon miệng, kèm thêm hương vị thơm giòn làm người ta khó lòng cưỡng lại.

Loại thực phẩm như xiên que chiên này thậm chí còn không có trong thực đơn do các chuyên gia dinh dưỡng đặt ral

Điều dưỡng tìm đến, trông thấy cảnh tượng này thì hai mắt tối sâm.

Lúc đầu chỉ có khoảng hai ba người, sau đó số người bị mùi thơm hấp dẫn đi ra ngày càng nhiều, biến thành bảy, tám ông, bà cụ ngồi xổm ngay cổng viện dưỡng lão ăn xiên que chiên.

Đến giờ cơm, điều dưỡng thấy có vài ông, bà cụ không đến ăn cơm bèn ra ngoài tìm. Lúc này mới biết được họ đang đứng trước cổng ăn xiên que chiên.

Phải biết rất nhiêu người cao tuổi đến viện dưỡng lão của các cô đều không quá khỏe mạnh. Con cái không yên tâm để họ ở nhà một mình nên mới trả tiền cho họ vào viện dưỡng lão. Có điều dưỡng chuyên môn chăm sóc, còn có chuyên gia dinh dưỡng chịu trách nhiệm về chế độ ăn uống và đội ngũ y tế túc trực 24/24.

Đồng thời, nhiệt độ được kiểm soát rất tốt, đậu que tuy khô nhưng vẫn giữ được độ ẩm, kết cấu không đến mức cứng chắc. Khi nhai nuốt có mùi thơm thoang thoảng của đậu que, còn có hương thơm nồng của nước chấm cay và mùi thì là, càng ăn càng thèm...

"Dì Hồ, ông Trương, ông Vương... Sao mọi người lại ăn xiên que chiên ở đây?"

Các ông, bà cụ trông thấy điều dưỡng tìm đến thì lập tức chột dạ, sau đó lại tỏ ra cây ngay không sợ chết đứng.

Bọn họ đến để dưỡng lão chứ không phải ngồi tù, ăn một ít xiên que chiên thì thế nào.

"Lâu quá không ăn nên hơi thèm, Tiểu Anh muốn ăn không? Ông nói cháu nghe, xiên que chiên này rất thơm, chắc chắn cháu chưa từng ăn xiên que chiên nào ngon như vậy đâu."

Tiểu Anh không muốn ăn, chỉ muốn nổi điên!

Ai nói người cao tuổi trong viện dưỡng lão dễ chăm sóc hơn bọn nhỏ ở nhà trẻ hả?

Người cao tuổi tùy hứng, ngang ngược không kém gì trẻ con thì có!

Nhưng tiền lương làm điều dưỡng ở viện dưỡng lão cao hơn nhà trẻ, nên cô chịu được!

Tiểu Anh thâm tự động viên mình, nở nụ cười dịu dàng: "Không ạ, nhà bếp đã chuẩn bị xong bữa trưa rồi, mọi người muốn quay vào ăn chút không? Ăn xiên que chiên không đủ no đâu ạ."
Bình Luận (0)
Comment