Chương 350: Tay nghề của ông chủ Lâm rất dễ nhận ra! (2)
Chương 350: Tay nghề của ông chủ Lâm rất dễ nhận ra! (2)Chương 350: Tay nghề của ông chủ Lâm rất dễ nhận ra! (2)
Tiểu Anh nghe thấy rất nhiều tiền, trong nháy mắt động lòng. Nhưng nghĩ đến căn bản không phải cô tìm được vị trí của ông chủ Lâm, là ông chủ Lâm vừa vặn đến cổng viện dưỡng lão mà cô làm việc bày quầy hàng. Cô thật không mặt mũi lấy số tiên này.
"Không được, cũng không phải tớ tìm được, là may mắn vừa vặn gặp được ông chủ Lâm bày quầy hàng thôi."
Tiểu Anh khoát tay từ chối nói.
Cô không muốn bản thân trở thành người vơ vét tài sản nhờ danh tiếng của người khác.
"Oa, Tiểu Anh cậu tốt quá đi."
Vẻ mặt Tiểu Nguyệt đầy tán thưởng khen ngợi. Ngược lại khiến Tiểu Anh xấu hổ.
"Cũng không phải đâu, nếu tớ có bỏ công sức, vậy lấy thù lao cũng rất bình thường, cái này thuần túy là ông chủ Lâm bày quầy hàng ở cổng viện dưỡng lão, tớ mới gặp được, hơn nữa tớ cũng không phải người đầu tiên mua xiên que, là mấy ông bà cụ trong viện dưỡng phát hiện xiên que ngon, tớ mới biết được."
"Vậy chúng ta có cần gửi vị trí của ông chủ Lâm bày quầy hàng tuần này ra không?"
Lúc này chụp một bức ảnh hộp xiên que đã ăn xong, đăng lên tài khoản douyin của mình, còn đính kèm địa chỉ của viện dưỡng lão Hạnh Phúc.
Nếu mấy khách hàng đều biết, vậy sợ là trực tiếp xông vào viện dưỡng lão mất. Nhưng Tiểu Anh không biết.
"Vậy được, chúng ta không thể làm chuyện tốt mà không để lại tên tuổi chứ, cậu dùng tài khoản của cậu đăng một bài post, tớ gửi vào trong nhóm khách hàng của bọn tôi, vậy thì mọi người sẽ biết vị trí mà ông chủ Lâm bày quây hàng, cũng nhân tiện sẽ cảm ơn cậu."
Tiểu Anh từng nhìn thấy mỗi lần Tiểu Nguyệt tìm ông chủ Lâm, vừa ra ngoài là phải chạy mấy tiếng mới đến nơi, tất cả mọi người đều thích món ngon mà ông chủ Lâm làm, hơn nữa nhiều xiên que như vậy, thêm vài người đến ăn cũng đâu có gì.
"Vẫn nên nói đi, tớ thấy mọi người tìm ông chủ Lâm đều rất vất vả."
Cái này không thành vấn đề. Tiểu Anh nghe cũng cảm thấy ổn áp.
Tiểu Nguyệt cực kỳ rõ ràng uy lực của ông chủ Lâm.
Tiểu Anh kinh ngạc không thôi. Hiện tại giới trẻ ai mà không muốn nổi trong một đêm, cho dù không làm gì, tùy tiện livestream bán hàng cũng có thể kiếm tiền.
Tiểu Nguyệt nói xong còn ấn mở danh sách follow của mình, cho Tiểu Anh xem tài khoản của Mã Minh.
"Tớ cũng chưa lướt được, thật sự là lạc hậu về thông tin mà!"
"He he, cậu biết quây bánh cuộn thịt kho trước đó chứ, một khách hàng nổi tiếng nhờ bánh cuộn thịt kho của ông chủ Lâm, hiện tại đã làm streamer rồi, fan tăng tới hàng vạn, nói không chừng cậu cũng có thể đó."
Mà tin vui đến quá đột ngột khiến các khách hàng tìm hai ngày vẫn không tìm được ông chủ Lâm vui vẻ đến phát điên.
Bởi vì chuyển tiếp chia sẻ của Tiểu Nguyệt. Lượt xem trong video đề cử này của Tiểu Anh nháy mắt phá mức hàng nghìn. Có thể thấy tính tích cực của các fan ông chủ Lâm, bình luận và lượt like còn có lượt chia sẻ đều tăng lên vùn vụt.
Tiểu Anh xem đột nhiên có hơi hoảng. Ông chủ Lâm nhiều fan như vậy à?
"Cậu xem đi, tuần trước người này còn livestream tìm được quây hoành thánh của ông chủ Lâm, fan lại tăng thêm rồi...
"Vãi beep, gân đây có phải hạnh phúc nhiều quá không, hay là do trước đó tôi đi chùa Thường Trung cầu nguyện giờ thành hiện thực rồi? Hai tuần liên tục không chút điềm báo đã biết địa điểm ông chủ Lâm bày quầy?"
"Đừng nói nữa, tôi đi viện dưỡng lão Hạnh Phúc cắm điểm đây." "Anh nói như vậy cũng đúng ha, ngày mai tôi sẽ đi mua xiên que, ha ha ha, tôi rất thích ăn xiên que."
"Mấy bạn lầu trên nghĩ quá nhiều rồi, là ông chủ Lâm càng ngày càng nổi tiếng, người biết càng ngày càng đông, thành phố Giang Đông lại lớn như vậy, gặp phải ông chủ Lâm không phải rất bình thường sao? Tôi cảm thấy người trong vòng bạn bè của tôi đều là fan của ông chủ Lâm."
"Đúng đó, niềm vui tới quá đột ngột, tôi hơi sợ."
"Cô gái này người đẹp còn lương thiện nữa, vậy mà chia sẻ cho chúng ta địa điểm ông chủ Lâm bày quầy bán hàng, tôi nhấn liên ba nút cho cô, đã follow đa follow."
"Má ơi, không dám tưởng tượng, không thể tin được, đây là tin tức tôi nên biết sao?"
Một bên khác, Lâm Chu tỉnh ngủ lúc ba giờ sáng, nhìn thời gian này rơi vào trầm tư.
Thời gian làm việc và nghỉ ngơi của cậu có vấn đề gì vậy.
Không có ngày nào bình thường.
Tám giờ bày quầy bán hàng, Lâm Chu nằm ở trên giường đọc tiểu thuyết nhìn thấy đã năm giờ thì bò dậy.
Tắm rửa, thay quần áo, vội vàng xuống lầu, làm một bữa sáng đơn giản, ăn xong xuất phát đi mua thức ăn.
Nhớ tới xiên que ngày hôm qua chưa bán hết nên hôm nay Lâm Chu không mua nhiều nữa, mỗi loại mua một chút, nên thu tay thôi.
Lúc cậu về đến nhà, quản gia và mấy dì giúp việc cũng đã đi làm.
"Mọi người đến làm lúc sáu giờ thì sớm quá, khi nào làm xong là có thể tan làm, không cần đợi cháu trở về đâu."