Chương 355: Bàn vê việc xếp hàng, các ông bà cụ này đúng là dân chuyên nghiệp (2)
Chương 355: Bàn vê việc xếp hàng, các ông bà cụ này đúng là dân chuyên nghiệp (2)Chương 355: Bàn vê việc xếp hàng, các ông bà cụ này đúng là dân chuyên nghiệp (2)
Người lớn tuổi càng tràn đầy sức sống càng chứng tỏ cơ thể khỏe mạnh.
Có vậy cô mới yên tâm.
Dù sao cũng phải có việc để làm, có điều gì đó cảm thấy hứng thú mới không rảnh rỗi đến sinh bệnh.
"À phải, anh chàng trẻ tuổi đẹp trai bán xiên que chiên đâu rồi? Ngày mai con đến sớm một chút, mẹ dẫn con đi nhìn thử, chắc chắn con sẽ thích."
Tống Thường nở nụ cười bất đắc dĩ.
Cô đã 37 tuổi rồi, gần 40 đến nơi, tâm tư đã sớm không đặt vào chuyện yêu đương.
Những năm tháng trẻ tuổi nhất cô đều cống hiến hết cho công việc. Nếu không thì bây giờ làm gì có lương 1 triệu một năm, có xe có nhà, ngày ngày không lo cơm ăn áo mặc.
Tình yêu ấy à, có thì tốt nhất, không có cũng không sao.
Tống Thường không kìm được phì cười.
Trên thực tế, đàn ông chỉ ảnh hưởng đến công việc của cô mà thôi.
"Đừng nói nữa, gần đây lão ta thấy mẹ hay đi cùng lão Vương, còn đang giận dõi kia kìa."
"Ha ha, ngắm trai đẹp là con OK hết. Hay là nói về chuyện chú Lý trong viện dưỡng lão theo đuổi mẹ trước đi?"
Phấn đấu thêm mười năm nữa, kiếm đủ tiền là cô có thể từ chức nghỉ hưu, du lịch vòng quanh thế giới.
"Phụt.'
Bình thường đu idol, ngắm trai đẹp, cân bằng cuộc sống là được.
"Hửm? Hai người đứng đây mắt to trừng mắt nhỏ làm gì đấy?"
Hôm sau, hơn năm giờ sáng, Hồ Vân Tuệ thức dậy, đánh răng rửa mặt xong xuôi lập tức xách theo ghế đẩu ra khỏi phòng.
Bà vừa bước ra đã thấy lão Lý và lão Vương cùng nhau đứng ở đại sảnh chờ bà.
Đừng nghĩ chỉ người trẻ tuổi mới có yêu hận tình thù phong phú, tình yêu lúc xế chiều của người lớn tuổi một khi đã bén lửa thì cũng cuồng nhiệt lắm. ...
Đương nhiên cuộc sống của Hồ Vân Tuệ vô cùng thoải mái.
Có người trong viện dưỡng lão theo đuổi bà là chuyện rất bình thường.
Năm xưa khi bà còn trẻ, số người theo đuổi bà không ít. Nhưng vì con gái nên bà không tái hôn. Hiện tại con gái đã không cần bà lo lắng nữa.
Dù đã hơn 60 nhưng Hồ Vân Tuệ vẫn duy trì vóc dáng và dung mạo của mình rất tốt. Nếu tóc bà không bạc trắng thì trông chỉ như một dì hơn 50 tuổi.
Thế nên bà vẫn luôn không đồng ý với công cuộc theo đuổi của các ông cụ.
"Tiểu Tuệ, tôi thấy lão ta không chân thành. Nếu bà ngủ ngon thì ngủ thêm lúc nữa đi, tôi đi mua cho bà nhé?"
Làm lão Vương bên cạnh rất tức giận.
Lão Lý ăn mặc chải chuốt rất kỹ để trông trẻ hơn. Ông còn nhuộm tóc đen, cầm một cành hồng giả trong tay, tỏ ra ga-lăng hết cỡ trước mặt Hồ Vân Tuệ.
"Tiểu Hồ, không phải bà thích ăn xiên que trước cổng à? Tôi cố ý thức dậy ra xếp hàng mua cho bà này."
"Lão Lý bắt chước tôi đấy! Tôi thức trước, lão ta thấy tôi dậy cũng không biết xấu hổ dậy theo."
Lúc còn trẻ bà không định tái hôn, lớn tuổi rồi càng không có ý nghĩ này.
Hồ Vân Tuệ: ...
Hai ông già này còn thú vị quá ha. "Không cần đâu, tôi đã dậy rồi, chúng ta cùng đi ra xếp hàng đi."
Sau đó chờ bọn họ đến trước cổng viện dưỡng lão thì thấy ven đường đã có một đám khách hàng đang chờ rồi.
Các ông cụ bà cụ kinh ngạc trừng to mắt, cảm thấy không tài nào tưởng tượng được.
Có bao giờ nhìn thấy thanh niên nào xếp hàng giỏi hơn mấy người già như bọn họ đâu?
"Tình huống gì vậy, bây giờ trời mới sáng thôi đó!"
Các ông cụ bà cụ không hiểu, lại còn rất chỉ là khiếp sợ, suýt chút nữa thì đánh rơi cái ghế đẩu trong tay luôn.
"Hay lắm, chúng ta cũng mau chóng đi qua giành chỗ đi, đừng để dậy sớm như thế mà vẫn không mua được, vậy thì xấu hổ lắm đó."
Hồ Vân Tuệ bước đi như bay, bỏ lại lão Lý lão Vương ở đằng sau. Bà sải bước đi đến đằng sau đội ngũ để xếp hàng.
Bà nhìn thấy trên bãi đất trống trước quầy xiên que có một loạt băng ghế, ánh mắt lóe lên vẻ không hiểu.
Sao nhìn dáng vẻ xếp hàng của mấy đứa này còn đây đủ hơn mấy người già bọn họ nữa vậy.
Đều biết mang ghế đến chiếm vị trí luôn.
Trong số khách hàng đến xếp hàng vào giờ này, có người một đêm không ngủ thức đêm đến tận bây giờ, cũng có người ngủ sớm dậy thật sớm đến xếp hàng, còn có người mang giường gấp nằm ở giữa đội ngũ ngủ bù nữa.
Khiến mấy người già nhìn mà trợn tròn mắt.
Tình huống gì đây trời!
Sao lại có ảo giác như thua mấy người trẻ tuổi này rồi thế?
Địa điểm Lâm Chu bày quầy bán hàng tuần này lộ quá nhanh, lại còn không phải bị tiết lộ trong phạm vi nhỏ.
Là trực tiếp bị Tiểu Anh đăng lên mạng.
Nhưng phàm là fan cũ hoặc là người bình thường hay quan tâm ông chủ Lâm bày quầy ở đâu người thì đều biết hết cả.
Một đám người đều đã đúc kết ra kinh nghiệm, biết Lâm Chu bày quầy lúc 8h thì đi xếp hàng sớm hơn 3h tốt nhất, đều là thường thức cơ bản nhất đấy.
Nhiều người chẳng có tí kỳ quái nào hết. ...