Chương 363: Thế thì có gì phải lo lắng nữa? (2)
Chương 363: Thế thì có gì phải lo lắng nữa? (2)Chương 363: Thế thì có gì phải lo lắng nữa? (2)
Chờ đến lúc chiên xong, cậu gọi theo số để khách đến lấy là được.
Chuối lột vỏ, cho vào bột, bọc một lớp bột lên rồi thả vào nồi dầu chiên.
Chuối bọc bột cho vào nồi, không lâu sau đã được chiên đến phồng lên tròn ú ụ, không cần chiên lại. Chỉ cần bên ngoài vàng ươm, giòn rụm là có thể vớt ra.
Rải lên đó một lớp bột phô mai theo khẩu vị của khách hàng.
Bột phô mai được rắc lên bề mặt chuối chiên nhanh chóng bị hơi nóng hòa tan, chuối chiên lập tức có thêm mùi thơm sữa phô mai ngọt ngào.
Làm những người chưa biết ăn chuối chiên, từng cho rằng đó là món ăn bóng đêm cực kỳ kinh ngạc.
Thì ra chuối chiên ăn thế này.
Khách hàng chưa ăn lần nào nhận lấy chuối chiên, thổi qua loa hai lần rồi nhét vào miệng. Đúng như dự đoán, người này bị bỏng.
Vừa ngọt vừa mềm.
Lâm Chư:...
Vỏ ngoài giòn tan, vừa cắn đã vỡ vụn, lộ ra quả chuối nóng hôi hổi bên trong. Kết cấu ngoài giòn trong mềm, ngọt như mật, thơm mùi chuối.
"Ăn từ từ thôi, vừa chiên xong mà, đương nhiên phải nóng rồi."
Người đã lớn chừng này rồi!
Hương vị rất mới lạ, khách hàng chưa từng cảm nhận được trước đây.
'A- nóng nóng!"
"Ngon quá đi! Thì ra chuối chiên có hương vị thế này."
Hèn chi quầy hàng xiên que nào cũng có chuối chiên. Người đó vốn tưởng đây là món ăn bóng đêm, nhưng bây giờ khi nếm được mùi vị lại nhận ra: Một món ăn xuất hiện chắc chắn phải có đạo lý riêng của nó.
Nếu ăn không ngon sẽ chẳng mấy ai mua.
Cảm giác khác hẳn chuối sống.
Tuy khách hàng cảm thấy khó hiểu, nhưng nhìn người kia ăn ngon lành như vậy cũng không nhịn được muốn nếm thử một xiên chuối chiên.
Làm những khách hàng còn đang đứng xếp hàng nhìn đến thèm thuồng.
"Được rồi, ông chủ Lâm lấy cho tôi một phần chuối chiên luôn nha! Cái này có ngon không?"
Khách hàng đứng bên cạnh, ăn từng miếng một không ngừng.
"Anh có thể tưởng tượng nó không khác gì bánh bí đỏ chiên. Bên ngoài giòn rôm rốp bên trong mềm mại, có mùi chuối thơm ngát, cộng thêm mùi phô mai sữa đặc. Tương tự như đang ăn đồ ngọt."
Hận không thể chiên tất cả mọi thứ để ăn thử.
"Không có, nguyên liệu hôm nay không nhiều lắm, ngày mai tôi có thể làm một ít."
"Nói đến thì bánh bí đỏ đúng là rất ngon. Ông chủ Lâm có bán bánh bí đỏ không?"
Có bánh bí đỏ để so sánh, mọi người không còn nghĩ theo hướng chuối chiên bóng đêm nữa.
Rốt cuộc thì Lâm Chu đã nhận ra, các khách hàng này cái gì cũng muốn ăn.
Khách hàng ăn chuối ngẫm nghĩ rồi mô tả mùi vị.
"Tôi nói mọi người nghe, có món nhộng chiên ăn cũng ô kê la lắm, ngon tuyệt!"
Lâm Chu:... Lâm Chu cúi đầu xem như không nghe thấy.
Tuyệt cả là vời, gọi món một hồi đến cả côn trùng luôn. ...
Bác gái Cát đã đến xếp hàng từ lúc hơn 9 giờ.
Bây giờ sắp hơn 10 giờ nhưng vẫn chưa đến lượt bà.
Dù việc xếp hàng chẳng là gì với bà, bởi bà cũng thường xuyên xếp hàng chờ mua gạo giảm giá trong siêu thị.
Nhưng 11 giờ hơn là cháu trai bà đi học về, bà phải vê sớm để nấu cơm.
Không biết có kịp không.
"Cậu trai trẻ, còn phải xếp hàng bao lâu nữa vậy?"
Bác gái Cát xếp hàng đến giờ vẫn chưa thấy được vị trí quây hàng của Lâm Chu.
Hết cách, chỉ có thể hỏi khách hàng trước mặt. ...
"Có lẽ tâm nửa tiếng nữa sẽ đến lượt chúng ta ạ."
Khách hàng cũ có kinh nghiệm xếp hàng rất phong phú.
Cậu ta nhìn số người phía trước một lát đã có thể dựa vào kinh nghiệm, suy đoán thời gian xếp hàng.
"Vậy cũng được."
Bác gái Cát yên tâm hơn nhiều, tiếp tục đứng chờ trong hàng ngũ.
Bà không ngạc nhiên khi thấy quầy xiên que chiên này có nhiều người xếp hàng.
Bà cũng từng ăn xiên que chiên ở đây, mùi vị đúng là rất ngon, chính bà cũng không tự làm được.
Nếu đồ ăn bên ngoài đã thơm ngon như vậy, dù bà keo kiệt cách mấy cũng không tiếc bỏ ra số tiền này.
"Cháu trai tôi ăn xiên que chiên này một lần là nháo nhào đòi ăn nữa. Hôm qua tôi đến trễ nên không mua được."
Khách hàng cũ nghĩ thầm: Nếu không phải hôm nay ông chủ Lâm bảo người đến đưa thêm nguyên liệu, với trình độ đến muộn của họ, e rằng cũng không mua được.
Nhóm fans của ông chủ Lâm điên cuồng cỡ nào, bản thân cậu ta cũng nằm trong số đó, đương nhiên hiểu rất rõ.
Đặc biệt là một số người không cần đi làm mà vẫn có tiền, họ vừa có tiền vừa nhàn rỗi, thường đến chiếm vị trí phía trước, gần chỗ ông chủ Lâm bày quầy.
Mọi người vô cùng hào hứng mong đợi được ăn món ngon do ông chủ Lâm làm.
"Thế thì sau này cháu trai bác sẽ nháo nhào dài dài đấy ạ."
Bác gái Cát: 2
Bác gái Cát đột nhiên thay đổi sắc mặt, đang định lên tiếng thì nghe khách hàng cũ nói tiếp.
"Ông chủ bán xiên que chiên chỉ bán ở một chỗ trong một tuần thôi. Tuần sau sẽ đổi địa điểm, bán món khác. Thế nên sau này cháu trai bác không ăn được, e rằng ngày nào cũng làm ầm ï cho xem."