Chương 382: Ai nha, tôi đến đúng lúc quá nhỉ!
Chương 382: Ai nha, tôi đến đúng lúc quá nhỉ!Chương 382: Ai nha, tôi đến đúng lúc quá nhỉ!
Da vịt quay được ngâm trong nước sốt màu đỏ lâu như vậy sớm có chút ỉu xuống, hình thành đối lập rõ ràng với vịt quay Bắc Kinh da ngoài xốp giòn bên cạnh.
Còn ngon hơn da của vịt quay Bắc Kinh, vị thịt của vịt quay Nam Kinh bởi vì ngâm nước sốt nên càng xuất sắc hơn.
Da vịt mỏng giòn, lúc ăn lớp mỡ bên dưới rất ít, chất thịt nêm mại nhưng vẫn có độ dai.
Mùi nước sốt cực kỳ tươi ngon, được thịt vịt hấp thu đầy đủ. Cắn một miếng to cảm giác cực kỳ tuyệt vời.
Có một cảm giác càng nhai càng có vị.
Vịt quay ngon coi trọng quay ngay ăn liền, nhưng có vài nơi trong thành phố không cho phép quay tại chỗ, cho nên vịt quay của rất nhiều tiệm đều bị nguội, sau đó đun nước sốt lên, rưới một thìa nước sốt nóng hổi để làm nóng vịt quay, khiến lúc ăn vào cảm thấy ngon hơn.
"Ngon quá đi!"
Vợ ăn xong một miếng, nhanh chóng gắp mấy miếng vào trong bát cho ba mẹ chồng và đứa nhỏ, kêu mọi người mau nếm thử.
Người vợ gật đầu, cô cực kỳ vừa lòng với thói quen ông chồng thấy món nào ngon, cũng không quên gia đình của cô.
Mùi thơm của vịt, thơm của nước sốt, thơm củi lửa than quay vịt v. v... tất cả mùi thơm tập trung lại một chỗ, hình dung bằng mùi thơm bay mười dặm cũng không cảm thấy khoa trương tí nào.
Đinh Siêu ăn cơm trắng kèm với vịt quay còn rưới một thìa nước sốt lên trên, cho một miếng to vào miệng, cực kỳ hưởng thụ.
"Tối nay anh về hơi muộn, ngày mai anh sẽ mua thêm mấy con, tặng hai con cho cha vợ và em vợ, quầy vịt quay này ngay cổng trang trại chăn nuôi của bọn anh, hơn nữa cậu ấy còn bán vịt quay của nhà chúng ta, vịt còn sống được giết tại chỗ sau đó quay lên, nước sốt cũng tươi, không giống vịt quay ở mấy tiệm bán thức ăn nhanh bình thường ha."
Đinh Siêu nhìn thấy cả nhà ăn đến dầu dính đầy cả miệng, mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc, thì cũng rất vui vẻ.
"Được, mấy giờ bày quầy vậy, anh bận việc ở trang trại đi, ngày mai em đi mua cho."
Mùi vị này thật thơm.
Bên kia, gia đình cô Ngô cũng mua vịt quay rồi tặng đi.
"Hình như hơn năm giờ ý, anh không rõ thời gian cụ thể lắm, anh lùa vịt ở sau núi, ngửi được mùi vịt quay ra lò, tại mọi người không ngửi được thôi, mùi thơm đó thật là khỏi phải nói."
Cả nhà vừa ăn vừa nói chuyện, không khí ấm áp lại hài hòa. ...
Giọng điệu nói chuyện vô cùng quan tâm.
Chờ khi về đến nhà, bọn họ đã ăn vịt quay no, không cần ăn cơm tối, tiếp tục tán gẫu về chủ đề vịt quay.
Tất cả đều hỏi vịt quay mua ở đâu, ăn rất ngon.
Cô Ngô vui vẻ trả lời từng người rồi gửi địa chỉ cho bọn họ.
Kết quả cả gia đình chưa về đến nhà, đã nhận được tin nhắn mà bạn tốt người thân gửi đến.
"Quá ngon luôn, toàn bộ đồ ăn tối mà nhà bọn tôi làm đều thừa lại, ai cũng ăn vịt quay, còn kêu ngày mai tôi tan tầm qua xách một con về nè."
Hiện tại ngẫm lại thấy khá thích thú, vịt mua tại chỗ lập tức làm thành vịt quay, suy nghĩ thật mới mẻ.
"Tôi nghe anh trai bán vịt quay nói, đây là vịt mới mua từ trang trại chăn nuôi mua bên cạnh quay ra, vịt tươi khẳng định không giống với vịt đông lạnh."
"Không thành vấn đề, tôi chưa từng ăn được vịt quay thơm ngon như vậy, quả nhiên đắt có cái lý của đắt."
"Vậy thuận tiện lấy cho tôi một con, ngày mai tôi phải đi làm, có lẽ không có thời gian tạt qua." Cô Ngô nhớ tới bên cạnh quầy vịt quay chính là trang trại chăn nuôi, lúc ấy bị vịt quay thu hút toàn bộ lực chú ý, không cảm thấy có cái gì.
Cô Ngô nhìn tin nhắn mà bạn thân gửi đến cực kỳ vui vẻ.
Trong khu du lịch nông thôn, buổi tối vịt quay bán chạy nhất.
Mắt thấy mỗi bàn khách gọi một phần vịt quay còn không nói, lúc đi còn muốn mang về một phần.
Ông chủ Dương của khu du lịch không quan tâm việc kinh doanh, lại lái xe đến trước quầy hàng của Lâm Chu.
Vừa vặn đợt vịt quay thứ ba ra lò.
"Ai nha, tôi đến đúng lúc quá nhỉ!"
Ông chủ Dương mới vừa xuống xe, nhìn thấy Lâm Chu đang lấy từng con vịt quay.
"Ông chủ, tôi lấy hết một lò hai mươi con này!"
Nhìn dáng vẻ gấp không kịp đợi của ông, Lâm Chu đã biết buôn bán của khu du lịch rất tốt.
Đối với việc ông chủ khu du lịch nông thôn xem cậu như nguồn nhập hàng, nháy mắt Lâm Chu bán ra rất nhiều vịt quay.
Dù sao cậu bán xong năm trăm con vịt quay thì dừng lại, tình huống sau này không liên quan đến cậu.
"Có ngay, gói vào hộp hết cho anh đúng không?"
"Được, làm sao tiện thì làm, vịt quay này của cậu ngon quá, có suy nghĩ đến khu du lịch nông thôn của tôi chuyên môn làm vịt quay không, tôi trả lương cho cậu!"
Ông chủ Dương vung tay, ánh mắt chờ mong nhìn Lâm Chu.
Tâm tư yêu quý nhân tài đó sao có thể che giấu được.
Lâm Chu nghe nói như thế, động tác đóng gói dừng một chút, bất đắc dĩ cười nói: "Tôi không thích cảm giác bị bó buộc lúc đi làm, vịt quay cũng chỉ bán một tuần, chút sở thích cá nhân thôi."