Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 383 - Chương 383: Có Thể Mua Một Phần Tư Không? (1)

Chương 383: Có thể mua một phần tư không? (1) Chương 383: Có thể mua một phần tư không? (1)Chương 383: Có thể mua một phần tư không? (1)

Hả?

Ông chủ khu du lịch nông thôn tưởng tượng quá mức, nháy mắt nghe thấy lời nói khiêm tốn này, có hơi chưa phản ứng kịp.

Mục tiêu nhiệm vụ: 59/500

Ông chủ khu du lịch nông thôn bước đi vẻ mặt hoảng hốt, Lâm Chu nhìn con số cách mục tiêu nhiệm vụ còn khá xa, cũng không sốt ruột.

Căn cứ kinh nghiệm bày quầy hàng lâu của cậu, ở một chỗ bày quầy hàng thời gian càng lâu, buôn bán sẽ càng tốt.

Thí nghiệm ra chân lý!

Cho dù ngay từ đầu Lâm Chu không có kinh nghiệm bày quầy hàng.

Làm nhiệm vụ lâu như vậy, nhiều ít cũng có tâm đắc bày quầy hàng.

"200 tệ một con."

Sao ngửi thấy mùi vịt quay mà không thấy vịt quay vậy.

Lớp mỡ của da vịt quay trên bếp lửa không ngừng nhỏ xuống, màu của da vịt còn chưa đạt đến màu nâu đỏ thành phẩm, mà thiên về màu da cam như ánh mặt trời.

Lâm Chu ôn hòa kéo vịt quay trong bếp lò ra cho những công nhân này nhìn một cái.

"Đợt vịt quay tiếp theo còn phải chờ nửa tiếng."

"Được được, bán thế nào vậy?"

Những công nhân của trang trại chăn nuôi, tan tầm đến chậm một bước, nhìn tình huống tủ thủy tinh rỗng tuếch, không còn một con vịt quay, mặt lộ vẻ nghi hoặc.

Lâm Chu nghe nói như thế, lúc này cười tỏ vẻ đương nhiên là được.

Một con vịt quay này còn cao hơn tiền lương một ngày của bọn họ, có hơi không nỡ.

"Có thể mua một phần tư không?"

Vừa nghe thấy giá cả này, mấy công nhân mất tự nhiên nắm lấy góc áo, lập tức bình tĩnh lại từ trong mùi vịt quay.

"Vịt của anh chủ mua ngay tại trang trại chăn nuôi của chúng tôi, tôi nhớ buổi sáng tôi còn nhổ lông mà."

Hai trăm tệ một con thì bọn họ không nỡ, nhưng bỏ mấy chục tệ nếm thử hương vị thì không thành vấn đề.

"Đã ngửi được mùi vịt quay lâu rồi thẳng đến lúc tan tầm mới rảnh để mua."

Nụ cười nhiệt tình của cậu khiến những công nhân lo lắng nhất thời thả lỏng hơn nhiều.

Lâm Chu nghe lời nói của những công nhân, cũng cười trả lời: "Đúng vậy, mấy anh nhổ lông cực kỳ sạch sẽ, tôi trở về đã có thể làm vịt quay luôn."

Hận không thể vỗ ngực tỏ vẻ, chuyện của vịt cứ để bọn họ lo, khẳng định xử lý đẹp đẽ.

Ngửi mùi vịt quay trong không khí, những công nhân trò chuyện với Lâm Chu, nhiệt tình lại hào sảng.

"Ngày mai mấy giờ anh chủ tới lấy vịt vậy, chúng tôi xử lý vịt cho anh trước, cam đoan sạch sẽ không tổn thương một chút da vả lại không còn một sợi lông."

Vịt đều là qua tay bọn họ xử lý, bọn họ ăn càng yên tâm.

Trong chốc lát đã quen thuộc với nhau.

Nghe Lâm Chu khích lệ, mấy công nhân đỏ mặt xua tay,'Này có là gì, chúng tôi xử lý sạch sẽ, ăn cũng yên tâm."

Lâm Chu cũng không ngờ còn có chuyện tốt này: "Không chậm trễ chuyện của mấy anh là được, tám chín giờ sáng mai tôi đến lấy."

"Anh vẫn lấy một trăm con vịt à?" "Đúng, giết trước một trăm con. Xử lý xong cứ để ở chỗ các anh đi, tôi mang theo đồ đến, vừa bày quầy hàng vừa quay là được còn thuận tiện."

Lâm Chu suy nghĩ cẩn thận, cậu mang vịt về xử lý, sau đó đi ra bày quầy hàng, lãng phí thời gian một ngày, vừa bày quầy hàng vừa quay, quay liền bán ngay, thời gian ban ngày sẽ không lãng phí.

Hôm nay thời gian bày quầy có hơi muộn.

Có lẽ bán không hết một trăm con vịt quay đã chuẩn bị.

"Vậy cũng được, chúng tôi xử lý xong sớm cho anh, anh quay lúc nào chả được."

Mấy công nhân biểu thị sao cũng được, cực kỳ dễ nói chuyện.

Lâm Chu cười vừa nói chuyện phiếm với bọn họ vừa chờ vịt quay chín.

Lúc đóng gói xong vịt quay cho mấy công nhân, cậu mang theo số vịt còn lại dọn quầy.

Đã hơn tám giờ rồi, trời cũng tối, có lẽ cũng không còn ai.

Hơn mười con vịt quay còn lại sẽ đưa đến cao ốc Tử Nguyên làm phúc lợi cho những công nhân trực ban.

Công nhân trực ban không nghĩ tới có niềm vui từ trên trời rơi xuống này!

Đây là ông chủ thần tiên gì, trực tiếp tặng hơn mười con vịt quay tới!

"Hu hu hu, tôi muốn làm công cả đời cho ông chủ, ông chủ tốt như vậy tìm ở đâu ra chứ, trả thù lao hào phóng, còn lấy đồ ăn mê hoặc tôi."

"Nhiều quá, chúng ta ăn không hết, nhanh chóng kêu những người tan làm trở về ăn vịt quay."

"Trước đó còn tính kêu Đại Đông đi hỏi thăm ông chủ bày quầy hàng ở đâu, không ngờ mài!"

"Ông chủ khẳng định biết tôi muốn ăn, cố ý đưa tới."

"Hu hu hu, ông chủ thật tốt, ngon quá đi, vịt quay còn nóng hổi, Đại Đông đâu, anh ấy có biết thái vịt quay không?"

Sau khi những công nhân trực ban tiễn Lâm Chu đi, liền vây quanh phòng bếp nhìn một hàng vịt quay chảy nước miếng.

Nhưng vịt quay đều là nguyên con, khiến bọn họ không biết xuống tay từ đâu.

"Hoàng tổng đi chưa? Nếu chưa đi, Đại Đông cũng chưa đi, thì nhanh chóng đi gọi người."

Không bao lâu, tất cả mọi người tụ tập tại phòng bếp ở tầng cao nhất, nhìn vịt quay chờ ăn.
Bình Luận (0)
Comment