Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 388 - Chương 388: Cho Hỏi... Vịt Quay Này Bán Thế Nào? (1)

Chương 388: Cho hỏi... vịt quay này bán thế nào? (1) Chương 388: Cho hỏi... vịt quay này bán thế nào? (1)Chương 388: Cho hỏi... vịt quay này bán thế nào? (1)

Khóe miệng Mao Hiểu Yến co giật. Em trai cô có đức hạnh gì, cô còn không biết chắc?

Chẳng phải là không nỡ dừng ăn đấy à?

"Được rồi, chị quay lại xem ba mẹ về chưa. Trưa nay có qua ăn cơm không?"

"Đi đi đi chứ, chỗ mẹ còn vịt quay đúng không chị?"

Mao Hiểu Yết:...

"Có, còn là vịt quay Bắc Kinh."

"Thế còn chờ gì nữa! Chúng ta đi thôi, may mà gần đây em học được cách làm món mới, làm cho chị nếm thử."...

Chú rể tương lai về đến nhà không gặp được ba cậu ta, đoán chừng ông đã ra ngoài đưa thiệp mời, thế là không nói hai lời, trèo lên xe, bật định vị chạy thẳng đến trang trại chăn nuôi.

Trước đây có nhà hàng gì đó bán vịt quay với trứng cá muối. Cứ một miếng dưa leo, một miếng bánh mì dẹt, một miếng da vịt quay, để một ít trứng cá muối lên đã bán giá 1288.

Cuối cùng cậu đã bán được trên một trăm con vịt quay.

Ông chủ khu du lịch nông thôn xem toàn bộ quá trình Lâm Chu chế biến vịt quay, rút ra được kết luận: Nếu tay nghề nấu nướng của tiểu sư phụ này chỉ có tiếng không có miếng, cậu sẽ không làm ăn buôn bán.

"Cậu bán 200 tệ một con, chỉ phí không thấp nhỉ!"

Xem ra biện pháp đến xử lý sớm khá là hiệu quả.

Chỉ cần cậu có kỹ thuật làm vịt quay thế này đã có thể bán được với giá hơn 100, hơn 1000 cũng không thành vấn đề.

Trước cổng trang trại chăn nuôi, Lâm Chu đã quay lò vịt thứ ba.

Chỉ là hơi vất vả một chút thôi.

"Cũng bình thường ạ."

Ngoại trừ chi phí, nhân công, suy cho cùng vẫn không lỗ.

Vịt quay ngon thế này mà chỉ bán 200 tệ một con, còn hoàn toàn chế biến thủ công, quay bằng bếp lò trần.

Vẫn là có nỗ lực thì trong lòng mới yên ổn được.

Chết rồi còn có thể xuyên qua sống lại, dính chặt với hệ thống, chuyện này chả khác gì đĩa bánh từ trên trời rơi xuống.

Nếu không làm việc, cậu nhận phần thưởng cũng thẹn với lòng.

Nhưng vất vả chút cũng không hề gì, vịt quay cậu làm rất ngon. Hơn nữa nỗ lực bỏ ra và phần thưởng không tương xứng, thỉnh thoảng Lâm Chu nhận được phần thưởng còn cảm thấy bất an.

Đến giờ cơm, Đinh Siêu đã mang vịt quay về nhà ăn cơm.

"Được."

"Vẫn chưa đâu, tôi vẫn đang quay mẻ tiếp theo đây."

Cậu ta hưng phấn đi đến trước quầy, thấy trong tủ kính không có vịt quay lập tức sốt ruột hỏi: "Ông chủ bán hết vịt quay rồi à?"

Lúc chú rể tương lai lái xe đến cổng trang trại chăn nuôi, ngửi thấy mùi thơm vịt quay trong không khí thì biết ngay mình không tìm sai chỗ.

Lò vịt quay thứ ba này là cho ông chủ khu du lịch nông thôn.

Lâm Chu và ông chủ khu du lịch nông thôn vừa trông coi lò vịt quay vừa trò chuyện câu được câu không, cũng không thấy buồn chán. Chú rể tương lai nhìn thời gian, đã sắp 11 giờ. Nhưng vì vịt quay, đến tối mới về cũng được.

Ngày mốt mới bắt đầu hôn lễ, hai ngày này đều là sắp xếp công việc, vấn đề không lớn.

"Sư phụ, ngày mốt tôi tổ chức hôn lễ, muốn đặt trước 32 con vịt quay có được không? À không, vịt quay này ngon như vậy, để dự phòng vẫn nên chuẩn bị nhiều một chút, lấy bốn mươi con luôn đi."

Lâm Chu suy nghĩ còn cách năm trăm con vịt quay rất nhiều lập tức nhận đơn hàng, bảo cậu ta sáng ngày mốt đến lấy là được.

Ông chủ khu du lịch nông thôn cạnh đó có cảm hứng, cũng nhanh chóng đặt trước hai lô. Gần đây ông đang dùng món vịt quay này thu hút kinh doanh.

Không có vịt quay là không được.

"Sư phụ, vậy cậu cũng để cho tôi mỗi ngày hai lô với."

Một người là bán, hai người cũng là bán, Lâm Chu đồng ý hai tay.

"Đúng rồi ông chủ, vịt quay bao nhiêu một con thế?"

"200."

"OK, vậy tôi thanh toán cho anh trước, nhất định phải sắp xếp ổn thỏa vịt quay cho tôi nhé."

Chú rể tương lai thấy ông chủ buôn bán quá tốt bèn không yên tâm nói.

Lâm Chu thấy dáng vẻ sợ mình đổi ý, vội vội vàng vàng thanh toán cho chắc của đối phương, buồn cười gật đầu.

Không phải chỉ có bốn mươi con vịt quay thôi à, dư sức qua cầu!

Lại nói chiếc xe quây hàng do hệ thống cung cấp thật sự thần kỳ, cậu cảm thấy hệt như công nghệ đen. Không gian rộng rãi, nhiều công dụng, hiệu suất mạnh, hầu như không có bất cứ khuyết điểm nào.

Lò quay rất dễ sử dụng, vịt quay ra lò vô cùng đều màu, chín nhanh, mùi thơm cũng được kích thích và giữ lại trọn vẹn.

Cậu phải giữ chiếc xe này lại thật tốt, sau này lúc muốn ăn vịt quay còn có thể lấy ra dùng.

"Lát nữa tôi lấy trước hai con vịt quay."

Một lần tiêu hết hơn 8000 tệ, chú rể tương lai không hề đau lòng, ngược lại còn cực kỳ vui vẻ.

Có vịt quay ngon thế này là có món ăn sáng giá nhất cho tiệc cưới của cậu rồi.

Các món còn lại dù ngon cỡ nào cũng không bằng vịt quay này.

Có thể tưởng tượng đến lúc khách khứa nếm được mùi vị sẽ ngạc nhiên và mừng rỡ đến mức nào.
Bình Luận (0)
Comment