Chương 387: Chuyện đôi bên cùng có lợi nha!
Chương 387: Chuyện đôi bên cùng có lợi nha!Chương 387: Chuyện đôi bên cùng có lợi nha!
Mao Hiểu Yến nghe cậu ta hỏi mới nhớ ra mình đến đưa vịt quay: "Cậu đến rất trùng hợp, là vịt quay mới ra lò, thơm hết chỗ chê, chị cố ý mua qua đây. Đến nếm thử xem."
Mao Hiểu Yến cất thiệp mời đi, đặt vịt quay lên bàn. Vừa mở túi ra, mùi thơm vịt quay lập tức lan tỏa nức mũi.
Vịt quay mới ra lò màu đỏ tươi, toàn bộ lớp mỡ dưới da đều được quay chín, tỏa ra mùi thơm cực kỳ đậm đà, càng làm tăng sức cám dỗ cho vịt quay có màu sắc hoàn mỹ này.
Khiến hai anh chàng chưa từng ăn bao giờ cảm thấy vô cùng rung động.
Chẳng phải vịt quay trong tiệm đều nhăn nheo cả à? Màu sắc cũng không bóng loáng thế này. Quan trọng là không thơm như vậy!
"Chị mua cái này ở đâu vậy, thật tuyệt vời!"
Đúng vậy, từ đầu tiên em trai Mao và chú rể tương lai nghĩ đến chính là tuyệt vời'.
Dù chưa ăn nhưng họ đã có thể hình dung bằng từ này, bởi vì cả sắc, hương, vị đều có đủ.
Da vịt quay giòn rụm, ăn một miếng ứa đầy nước trong miệng, thơm ngon nhiều mỡ nhưng không hề ngấy, chỉ cảm thấy vị ngon ngập tràn khoang miệng.
Mao Hiểu Yến nhiệt tình rưới nước sốt màu đỏ lên phía trên vịt quay, sau đó lấy hai đôi đũa từ phòng bếp ra đưa cho hai người.
Hai anh chàng một trước một sau gắp miếng vịt quay lên cho vào miệng.
Vịt quay ngon thế này vốn không đủ ăn. Tuy không đói bụng nhưng cô vẫn muốn ăn hai miếng.
Mao Hiểu Yến cũng rất thèm, mùi vị vịt quay cô ăn tối qua vẫn còn hiện rõ trong đầu cô.
Một giây sau, hai người quay sang bốn mắt nhìn nhau, thấy rõ vẻ chấn động trong mắt đối phương.
"Chồng chị mua trước cổng trang trại chăn nuôi đấy. Ngon lắm! Mau nếm thử đi."
Ai nấy chỉ chăm chú ăn, không nói gì. Nhất thời, trong phòng khách chỉ còn lại tiếng đũa gắp vịt quay và âm thanh nhấm nuốt, phối hợp với tiếng nhổ xương.
Má ơi, da vịt quay vừa được rưới nước sốt lên nên chưa bị ngâm mềm, chỉ có thịt vịt nêm đã thấm nước sốt trở nên ẩm ướt và tươi ngọt. Mỗi mùi vị đều mang lại cảm giác hưởng thụ cực lớn, không nỡ nuốt xuống. Hận không thể nhấm nháp thêm vài lần để cảm nhận độ thơm ngon của vịt quay như thể đang tan ra trong miệng.
Kết cấu vừa giòn vừa mềm mềm dai dai, không béo ngậy, không còn lời nào tả nổi!
Hương vị nước sốt thật sự rất tươi, mặn ngọt hòa quyện giúp đỡ ngán. Thịt vịt đàn hồi, dai và tươi, thoang thoảng mùi cam, không hề có một chút mùi hăng của thịt vịt. Ngược lại mùi rất sạch sẽ, dư vị còn có hương thơm ngào ngạt của trái cây.
Rất nhiều người tham gia tiệc cưới đều không quan tâm cái khác, chỉ để ý món ăn trong tiệc cưới có ngon hay không.
"Tiểu Yến, mau gửi địa chỉ qua cho em. Ngon hết nước chấm! Em phải đặt cho tiệc cưới của mình mới được, đảm bảo mọi người đều trố mắt cho xeml"
Nói đến kết hôn, nghi thức là một chuyện, bên cạnh đó đãi tiệc cũng rất quan trọng.
Sau khi ăn liền tù tì mấy miếng, cuối cùng chú rể tương lai đã cơn thèm mới lên tiếng.
Tháng mười vốn là thời gian cao điểm tổ chức hôn lễ.
Đảm bảo ba cậu ta sẽ cực kỳ vui vẻ.
Chú rể tương lai đã có thể khắc họa cảnh tượng này, kích động đến mặt mày đỏ bừng.
Cậu ta không dám tưởng tượng nếu có món vịt quay này, tiệc cưới của cậu ta sẽ tốt đẹp đến mức nào. Há chẳng phải người người nhà nhà đều khen hết lời à? Khách khứa tham gia nhiều buổi tiệc, khó tránh sẽ so sánh món ăn trong tiệc cưới giữa các nhà.
Hôn lễ là sự kiện trọng đại cả đời người. Nếu có thể tổ chức để người trong thôn say sưa nhộn nhịp thì rạng rỡ mặt mũi biết mấy!
Nhà cậu ta cố tình tránh kỳ nghỉ lễ quốc khánh, chính vì sợ trùng với thời gian tổ chức hôn lễ của nhà khác, dẫn tới không đủ người đến dự.
"Bán ngay cổng vào trang trại chăn nuôi của chồng chị đấy. Nghe chồng chị nói làm ăn khấm khá lắm. Để chị gửi vị trí qua cho cậu, cậu đi hỏi thử xem. Tốt nhất là đặt trước sớm đi, tiệc cưới là sự kiện lớn mà."
Mao Hiểu Yến không ngờ về nhà ngoại một chuyến còn có thể giới thiệu được một mối làm ăn cho trang trại chăn nuôi của ông xã. Nguyên liệu của quầy vịt quay là mua từ trang trại chăn nuôi nhà cô chứ đâu!
"Tiệc cưới cậu muốn dùng gà, vịt, ngỗng gì cứ việc đến chỗ chồng chị nhìn xem. Để cho cậu giá vốn, đều là gà vịt nuôi thả ở nông thôn, hương vị bao đúng chuẩn."
"Thế thì chắc rồi! Để em qua đó xem thử."
Chú rể tương lai nói xong, lấy được địa chỉ cũng không nói thêm nữa, ăn một miếng vịt quay cuối cùng rồi lưu luyến không rời để đũa xuống. Sau đó, cậu ta quay về nhà bàn chuyện vịt quay với ba mình.
Ở nhà em trai Mao, Mao Hiểu Yến nhìn em trai ăn không ngừng miệng, tức giận nhắc nhở một câu.
"Ăn ít một chút, không chừa lại cho vợ em à?"
"Không có gì đâu, em ăn xong xế chiều đi mua thêm, vịt quay mới ra lò chắc chắn càng ngon hơn."