Chương 397: Chính cậu còn không chịu nổi tay nghề này của cậu nữa là!
Chương 397: Chính cậu còn không chịu nổi tay nghề này của cậu nữa là!Chương 397: Chính cậu còn không chịu nổi tay nghề này của cậu nữa là!
Trên xe hoa, cô dâu kỳ quái nhìn dáng vẻ hồi hộp của cậu ta. Cứ cách một lúc cậu ta lại nhìn điện thoại một lần, cô còn tưởng cậu ta có công việc gì quan trọng.
"Anh có chuyện gì cần xử lý à?"
Hàn Phương: "Không phải, bữa tiệc hôm nay có món vịt quay ngon tuyệt cú mèo luôn! Anh đã nhờ người đi lấy rồi. Hôn lễ của chúng ta có trở nên kinh điển, có một không hai, là chủ đề để người cả thôn bàn luận say sưa hay không chính là nhờ món vịt quay kia đấy!"
Cô dâu: Hở?
Hàn Phương không giải thích nhiều, đây là sự ngạc nhiên cậu ta dành cho khách khứa, cũng là niềm vui bất ngờ tặng vợ cậu ta.
Cậu ta cố ý dặn đầu bếp lúc đó phải để lại một phần riêng cho cậu.
Ngày tổ chức hôn lễ, cô dâu và chú rể không có thời gian ăn uống gì cả.
Theo tập tục địa phương, bọn họ chọn thời gian tốt lành, đến khách sạn trên thành phố đón dâu.
Sau khi toàn bộ khách khứa ngồi xuống thì món ăn được dọn lên.
Đón dâu xong còn phải nán lại khách sạn một thời gian, về đến thôn cũng đã 10 giờ. Lúc này, hôn lễ náo nhiệt mới chính thức bắt đầu.
Phòng bếp của biệt thự không đủ để đầu bếp nấu tiệc dùng, thế là nhà cậu ta dựng thêm một gian bếp đơn giản trong sân.
Chờ làm lễ xong, cô dâu trang điểm lần nữa, thay đồ mời rượu, mọi người bắt đầu nhập tiệc.
Nhà cậu ta đặc biệt mời đoàn biểu diễn vê dựng sân khấu ngay cửa, chơi nhạc, nhảy múa sôi nổi.
May mà sân của biệt thự năm tâng nhà Hàn Phương rất rộng.
Cử hành hôn lễ ở quê có điều bất tiện là khoảng cách quá xa, nhà gái phải đến khách sạn địa phương từ trước, cứ thế đón dâu ở khách sạn.
"Nghe mấy người đến phụ giúp nói đồ ăn trong tiệc cưới cũng phong phú lắm. Thịt thà, hải sản được đưa đến từng thùng. Còn có cua lông lớn nữa, một bàn mười con!"
"Mấy năm nay nhà họ Hàn làm ăn phát đạt quá nhỉ! Căn biệt thự năm tầng rộng lớn kia, quanh năm suốt tháng chẳng mấy khi thấy họ về ở, xây xong rồi để đó, đây mới thật sự là áo gấm về làng đấy! Có căn biệt thự lớn này, người trong thôn cũng biết nhà bọn họ làm ăn khấm khá, khỏi phải nói hâm mộ tới cỡ nào."
Người trong thôn đi ngang qua xem náo nhiệt, hâm mộ nói.
Cả căn biệt thự cực kỳ náo nhiệt, đến nửa thôn đều có thể nghe thấy.
Vài người trong thôn không được mời nhưng vẫn đến xem biểu diễn, tham gia góp vui. Họ ngửi thấy mùi thơm bay đến từ sân cũng thấy thèm.
"Có gì phải xoắn! Người cùng thôn cả mà, đếm lên mấy đời trước đều là họ hàng. Đi đi đi, vê nhà chuẩn bị tiền mừng rồi qua thôi."
"Tiêu chuẩn của bàn tiệc này chất lượng nhỉ! Đầu là người cùng một thôn, anh nói xem tôi vào ăn một bữa được không ta?"
Nhìn cái bắp giò lớn, con cua lông to đùng kia kìa, ai thấy mà không thèm chứt
Mọi người ở cùng một thôn, nhà ai có chuyện vui, những người khác sẽ đến tham dự, hưởng ké một tí không khí vui mừng. Bình thường, chủ nhà sẽ không tức giận, ngược lại còn cho rằng đây là mình có nhân duyên tốt trong thôn, ai cũng sẵn sàng đến uống ly rượu mừng.
Hơn nữa, họ biết nhà họ Hàn giàu có, trên bàn tiệc toàn là đồ ăn đặc sắc, rất nhiều món bình thường mọi người khó mà ăn được.
Đủ món ăn đa dạng khiến người vây xem thèm đến mức vô cùng nôn nao.
Nếu có đứa trẻ không hiểu chuyện nào thật sự không nhịn được, len lén gặm một miếng thì làm gì được nó chứ! Hôm nay là ngày vui mà.
Nên ai cũng muốn nhân cơ hội này đánh chén một bữa no nê.
Nhất là đống vịt quay treo trong sân, phải có người đặc biệt trông coi, không thì rất có thể người nào đó thèm quá sẽ trộm một con đi mất.
Đúng là chuyện nở mày nở mặt.
Thế nên, ban đầu nhà họ đặt 32 bàn theo số lượng thiệp mời đã phát.
Đến ngày tổ chức hôn lễ, ba mẹ Hàn đứng ở cửa đón khách, mà khách đến càng lúc càng đông.
Đến mức thiếu bàn, nhà họ còn phải mượn đỡ bàn từ nhà họ hàng trong thôn.
Cuối cùng vậy mà lại đột ngột tăng từ 32 bàn lên tận 38 bàn.
Nếu không phải nhà họ Hàn có tiền, chuẩn bị sẵn rất nhiều đồ ăn, nói thêm bàn là lập tức gửi bao lì xì cho đầu bếp thì có lẽ tiệc cưới sẽ khó được cử hành thuận lợi như vậy.
Hàn Phương và vợ đang được ba Hàn, mẹ Hàn dẫn đến bàn của người thân bạn bè mời rượu.
Vịt quay thơm lừng vừa bưng lên đã thu hút ánh mắt mọi người.
"Tôi đang tự hỏi mùi thơm mê người đó là món gì đây, thì ra là vịt quay à!"
Tuy cách lúc vịt quay ra lò không quá lâu, nhưng chắc chắn nó không còn giòn tan như lúc mới quay xong nữa. Đầu bếp dứt khoát chặt cả con vịt thành từng miếng, rưới nước sốt lên, trang trí thêm ít rau thơm rồi bưng lên bàn ngay.
Sau khi đun nóng, nước kho màu đỏ thơm nức mũi, nhiệt độ cao hâm nóng mấy miếng thịt quay đã hơi nguội. Khi cho vào miệng không đến mức quá nóng, cũng không quá lạnh mà ở mức nhiệt vừa phải.