Chương 427: Với phần ăn quê xệ ấy mà vẫn có người xếp hàng à? (2)
Chương 427: Với phần ăn quê xệ ấy mà vẫn có người xếp hàng à? (2)Chương 427: Với phần ăn quê xệ ấy mà vẫn có người xếp hàng à? (2)
Nghe thấy tiếng cười nhạo không chút che dấu xung quanh, bề ngoài bọn họ ra vẻ trấn định, đeo khẩu trang mắt kính, người ngoài cũng không thấy rõ nét mặt của bọn họ, nhưng lúc này trong lòng đã đang gồng mình chống đỡ rồi.
Bạn bè không chơi nữa cũng được, nhưng mất mặt thì phải mất chung!
Ở bên ngoài, làm người xa lạ cũng rất tốt.
Lâm Chu ở phía sau quầy hàng thấy nhiều khách hàng ăn diện đặc biệt cũng trợn tròn mắt.
Thì ra ngày hôm qua ở trong mắt người khác cậu cũng ăn mặc như thế àI
Cái này còn không bằng cứ thoải mái thổi kèn Xô-na, chỉ cần cậu không xấu hổ, người xấu hổ sẽ là người khác.
Lâm Chu xấu hổ đến đỏ cả tai.
Khách hàng ruột trước mặt liếc mắt một cái là nhìn ra, chế nhạo hết câu này đến câu khác.
"Được."
"Đúng đúng đúng, khách hàng ruột chúng tôi đều chưa trải nghiệm việc đi ăn còn có diễn tấu tại hiện trường đâu."
Lâm Chư:...
"Ông chủ Lâm, tôi muốn nghe «Khi;êng kiệu hoa» được không?"
"Anh không thể nặng bên này nhẹ bên kia đâu đó!"
Cho nên, khách hàng không xấu hổ, người xấu hổ chính là cậu đúng không?
"Ông chủ Lâm, lát nữa có thổi kèn Xô-na không?"
Nhìn đám người này không có chút lúng túng nào.
Các khách hàng ruột cực kỳ hưng phấn, đứng xếp hàng trả tiền xong thì bưng bít tết qua bên cạnh, không thèm để ý ánh mắt của người xung quanh.
Họ nhìn Lâm Chu đầy mong đợi, ý bảo cậu mau diễn tấu đi.
Lâm Chu kiên cường đồng ý, bày từng phần bít tết đã chiên xong lên bàn, sau đó cầm một loạt ly xuống và lần lượt đổ rượu vang vào ly.
Mọi người đứng vây quanh Lâm Chu, chờ cậu thổi kèn thì bọn họ mới bắt đầu ăn.
"Một bài độc tấu kèn Xô-na «Khiêng kiệu hoa», tặng cho mọi người."
Giọng nói sống không còn gì luyến tiếc của Lâm Chu hết sức rõ ràng, chọc cười các khách hàng ruột.
Dưới ánh nhìn của mọi người xung quanh, Lâm Chu tháo khẩu trang, đeo kính râm lên rồi không thêm gì nữa, lấy kèn Xô-na ra từ trong rương.
"Đợi đã, là mỗi người một bài, hay là tất cả mọi người một bài?"
Nghe thấy Lâm Chu nói, những khách hàng ruột nghĩ kỹ rồi lại nhìn mấy khách hàng còn đang xếp hàng phía sau, cũng chu đáo thể hiện thổi một khúc là được, đừng chậm trễ Lâm Chu buôn bán, làm Lâm Chu lại cảm động.
Nhưng ngẫm lại những khách hàng ruột chạy xa như vậy đến ủng hộ cậu, diễn tấu thêm mấy bài cũng đâu saol
Theo lý thuyết hẳn là mỗi người một bài, chẳng qua cậu đồng thời làm mấy phần, mọi người cùng nhau ăn, cùng nhau nghe, không vấn đề gì chứ?
Lâm Chu:...
"Mỗi người một bài."
Mắt thấy Lâm Chu bắt đầu thổi, những khách hàng ruột giống như nghĩ tới cái gì, dừng ăn, mở miệng hỏi.
"Cũng được."
Khúc nhạc dạo vang lên, những khách hàng ruột nháy mắt thoải mái. Chính là mùi vị này!
Ngay cả món tây cũng trở nên thực tế, ngồi ven đường ăn bít tết và ăn xiên que cũng không khác gì nhau, vô cùng thoải mái, hoàn toàn không có cảm giác bó buộc như ăn bít tết trong nhà hàng tây.
Tiếng kèn Xô-na vang lên, di động của quần chúng vây xem cũng giơ lên.
Không thể bỏ qua sự mới mẻ này.
Nhiệt độ của món Tây và kèn Xô-na vốn còn chưa qua.
Lúc này lại có video mới xuất hiện dẫn đến những cư dân mạng vây xem không xem được. Không bao lâu đã có thể lướt được video hiện trường ở mọi góc độ, vui vẻ cười ha ha.
"Ôi mẹ ơi, cao cấp, thật sự cao cấp, không dám tưởng tượng người ở hiện trường được hưởng thụ biết nhường nào, thổi cũng thật hay."
"Không biết có phải anh đẹp trai mặc vest có thêm hiệu ứng không, đẹp trai thật đó!"
"Hôm qua chỉ có hai người ăn, hôm nay đã xếp hàng rồi à?"
"Mọi người ở hiện trường không tò mò hương vị của bít tết hả?"
"Đây là ở đâu vậy, thật muốn đến hiện trường nghe kèn Xô-na."
"Má ơi, bọn họ ăn thơm quá đi!"
Quả thật, những khách hàng ruột vô cùng tin tưởng tay nghề của ông chủ Lâm.
Bít tết 3000 tệ lại ăn không chớp mắt. Lúc ăn vào miệng vẫn phải cảm thán mức độ tuyệt hảo của miếng bít tết này.
Bít tết ủ khô càng xốp hơn bít tết tươi. Bề ngoài chiên vàng giòn, bên trong mềm mại tươi mới đến mức vừa vào miệng đã tan ra. Hơn nữa nước thịt cực kỳ dư dả.
Mùi thịt rất đủ, nếu phải so sánh để hình dung, chính là khác nhau giữa thịt heo mới và chân giò hun khói Kim Hoa, chẳng qua đây là thịt bò ủ khô và thịt bò mới thôi.
Bít tết sau khi ủ khô lượng nước ít đi, lúc chiên càng dễ dàng lên màu.
Nhiệt độ được điều chỉnh thích hợp, bít tết hoàn mỹ được chiên ra chính là mùi vị ngoài giòn trong mềm, đồng thời non mềm mọng nước.
Trong quá trình ủ khô, chất thịt được cô đặc, ăn vào miệng càng dai càng thơm, còn có vị phô mai, mùi quả hạch rõ ràng, mỗi một miếng đều là hưởng thụ.
Một miếng bít tết chẳng qua cũng chỉ đủ một người đàn ông trưởng thành cắn mấy cái.
Bọn họ ăn xong, Lâm Chu còn chưa diễn tấu hết.