Chương 455: Lâm Chu rất chuyên nghiệp trong việc ăn uống.
Chương 455: Lâm Chu rất chuyên nghiệp trong việc ăn uống.Chương 455: Lâm Chu rất chuyên nghiệp trong việc ăn uống.
Mọi người trong xe thấy họ mua một quả bèn nhìn sang.
Phùng Hanh ngơ ngác ngồi yên tại chỗ.
Rõ ràng là anh muốn mua trứng trà trước, anh có nói không mua đâu! Sao anh chỉ mới do dự hỏi một câu đã bị người ta giành trước một bước rồi?
"Cái đó, trứng trà 10 tệ một quả, tôi muốn xem xem anh bán trứng vàng hay trứng rồng, lấy tôi một quả nếm thử luôn đi."
Phùng Hanh bị mùi thơm này làm tỉnh táo, thèm đến bụng kêu vang ục ục.
"Nếu không ngon tôi sẽ không trả tiền đâu đấy!"
Phùng Hanh vừa tò mò nhìn trứng trà trong tay Lâm Chu vừa không kìm được hít lấy hít đểi
Đúng là thơm nức mũi!
Tuy giá trứng trà đắt, nhưng dịch vụ rất tốt.
Lâm Chu thấy Phùng Hanh đã rất thèm thuồng rồi còn nói năng thẳng thừng như thế thì cố nhịn cười, lại gói một quả cho anh.
Nước cốt trong món trứng trà của cậu có vị ngọt dịu, các loại mùi thơm và vị mặn đều vừa phải, không hề chát, bất kỳ thứ gì nhúng vào đều ăn rất ngon.
Lâm Chu rất chuyên nghiệp trong việc ăn uống.
"Trứng trà ăn không sẽ hơi khô, tôi múc thêm một ít nước cốt trà vào túi cho mọi người. Lúc ăn, nếu cảm thấy nghẹn, mọi người có thể ăn kèm cốt trà, mùi vị sẽ ngon hơn."
Phùng Hanh nghe lời đề nghị của cậu, cảm thấy cậu khá chu đáo.
Hy vọng hương vị cũng nổi bật như mùi thơm và giá cả của nó.
Mùi thơm tươi mát đậm đà vấn vít chóp mũi, Phùng Hanh không biết bắt đầu từ đâu, cắn đại một miếng.
Trứng trà đủ hương vị cực kỳ dễ bóc vỏ. Sau khi bóc ra một lỗ hổng, chỉ cần kéo một phát là lớp vỏ đồng loạt tách ra.
Lập tức để lộ những đường vân như hoa văn gốm sứ bên trong, đẹp hệt như tác phẩm nghệ thuật.
Phùng Hanh nhận lấy trứng trà rồi bóc vỏ ngay.
Phùng Hanh kinh ngạc trừng to mắt, cẩn thận nhấm nháp trứng trà trong miệng.
Trước mắt anh là trứng trà có vẻ ngoài tuyệt đẹp. Trên bê mặt lòng trắng trứng trắng toát có những đường vân nằm rải rác nhưng hội tụ về cùng một chỗ. Những đường vân có màu sắc không đồng đều này chính là minh chứng rõ nhất cho độ thơm ngon của trứng trà.
Khi ăn trứng đến những vị trí có đường vân, có thể cảm nhận rõ mùi thơm càng thêm nồng đượm, vị mặn và tươi ngập tràn khoang miệng, mùi trà cũng thơm nồng hơn.
Lòng trắng trứng trơn mịn, ăn vào miệng mềm mại lạ thường, tựa như mùi thơm đậm đà biến thành thực chất. Nhờ thế có thể cảm nhận được rất rõ thế nào gọi là sắc hương vị đều có đủ.
Thơm, quá là thơm!
Cô bé cháu gái ở một bên cũng ăn xong quả trứng trà, tha thiết mong chờ nhìn Lâm Chu, liếm môi, lại nhìn bà nội.
"Wow má ơi, ngon tuyệt đỉnh, lấy tôi thêm bốn quả nữa đi."
Phùng Hanh vô cùng ngạc nhiên, từ nhiều năm trước, anh đã ăn đủ loại như: Trứng luộc, trứng trà, trứng kho, vân vân. Nhưng anh chưa bao giờ ăn lòng đỏ trứng mà không bị nghẹn như vậy.
Kết cấu lòng trắng trứng mềm mịn, kết hợp với lòng đỏ trứng dày và thơm dịu. Có lẽ vì trứng được ngâm trong nước cốt trà nên khi ăn trứng trà không bị nghẹn khó chịu. Phùng Hanh nói rồi lấy một tờ 50 tệ từ trong túi ra đưa cho Lâm Chu, hết sức hào phóng.
Mùi thơm lan tỏa từ trong ra ngoài.
Dáng vẻ này vừa nhìn đã biết ăn chưa đủ.
"Ngon không cháu?”
Bà nội lấy khăn giấy ra khỏi túi, vừa lau miệng cho cháu gái vừa cười hỏi.
Cháu gái không chút do dự gật đầu.
"Ngon lắm ạ bà nội, cháu muốn ăn nữa."
Trẻ em luôn không thể cưỡng lại được món ăn ngon. Lúc này, cô bé thèm trứng trà trong tay Lâm Chu đến suýt chảy cả nước miếng.
"Vậy được rồi! Cháu thích ăn thì chúng ta lại mua thêm một quả."
Bà nội không nỡ mua cho mình ăn nhưng sẵn sàng mua cho cháu gái.
Bà lại cẩn thận lấy tờ 10 tệ từ ví ra đưa cho Lâm Chu.
So với các thành phố lớn khắp nơi đều thanh toán bằng điện thoại di động, ở trấn Lâm Thủy vẫn còn rất nhiều người thích trả tiền mặt hơn.
Lúc mới tới đây, Lâm Chu chưa biết rõ, cho đến ban sáng khi Tiểu Ngô qua đây cùng một chiếc ví đựng đầy tiền lẻ.
Vừa hay bây giờ có thể dùng tới.
Chỉ là anh cũng không ngờ Lâm Chu bán một quả trứng trà hẳn 10 tệ, không cần trả lại một đồng tiền thừa nào.
"À thì, trứng trà này có thật là ngon như vậy không?"
Nhóm hành khách đứng một bên nhìn thấy cảnh này, khỏi phải nói kinh ngạc đến cỡ nào.
Chẳng phải họ đang sống ở trấn nhỏ à?
Thế tại sao những người này nghe trứng trà 10 tệ một quả mà vẫn không chút do dự móc tiền ra mua vậy?
"Ngon lắm!"
Phùng Hanh một hơi xử sạch ba quả trứng trà.
Anh ăn theo cách Lâm Chu chỉ dẫn, cắn một phát nửa quả, sau đó chậm rãi nhấm nuốt trong miệng, cảm nhận vị ngon.
Nửa quả trứng trà còn lại trên tay, anh nhúng vào nước cốt trà rồi cho vào miệng.
Lòng đỏ trứng thấm nước cực tốt, sau khi ngấm cốt trà, mùi thơm càng thêm nồng nàn. Đồng thời, trứng còn có kết cấu ẩm, ăn vào không chỉ không gây nghẹn còn thơm ngọt đỉnh chóp.