Chương 601: Đinh - phần thưởng nhiệm vụ tuần này đã vào sổ rồi!
Chương 601: Đinh - phần thưởng nhiệm vụ tuần này đã vào sổ rồi!Chương 601: Đinh - phần thưởng nhiệm vụ tuần này đã vào sổ rồi!
Trương Kiến Quân cũng bận rộn đến mơ hồ lại quên mất chuyện quan trọng nhất này, nghe vậy, lập tức lấy điện thoại cầm tay ra gửi tin nhắn cho Lâm Chu.
Lâm Chu tắm rửa xong nhìn thấy tin nhắn, hỏi bọn họ có ở nhà không, nếu có giờ cậu sẽ qua gặp mặt thương lượng.
Trương Kiến Quân trả lời tin nhắn, mới nhìn Trương Minh Viễn đáp lại: "Tiểu Lâm ở nhà, sẽ tới ngay."
Trương Minh Viễn nghe vậy cũng buông lịch trình trong tay, đau đầu xoa ấn đường, chuẩn bị chờ Lâm Chu đến cùng xem.
"Không ngờ đám cưới phiền phức như vậy, còn phiền hơn bàn chuyện làm ăn."
Trương Minh Viễn hiếm khi lộ ra biểu cảm đau đầu, tựa vào sô pha, cầm lấy một xiên kẹo hồ lô ăn vào.
"Là phiên phức, phiên phức hơn năm đó ba đám cưới với mẹ con nhiều, địa điểm hôn lễ chuẩn bị trang trí trước tận mấy tháng, hoa tươi cây xanh đều trồng ngay, có thể không phiền phức à."
Trương Kiến Quân thấy anh ta ăn vụng kẹo hồ lô, cũng nhanh chóng buông văn kiện trong tay, bắt đầu ăn.
Trương Kiến Quân thấy chưa tới một phút đã mất ba xiên kẹo hồ lô, làm ông đau lòng muốn chết.
"Nào giống ba với mẹ con trước kia, ở nông thôn mời thầy cúng đãi tiệc, ở cửa nhà thì dựng lều, bày mấy bàn tiệc là xong việc, nhưng mà hiện tại điều kiện nhà mình đã tốt hơn khẳng định phải khác, con cũng là người sắp đám cưới rồi, phải sống hạnh phúc với Thiển Thiển đó biết chưa."
Trương Kiến Quân:...
Trương Minh Viễn đắm chìm trong vị ngon của kẹo hồ lô, không nói lời nào.
Bình thường thì giục cưới mãi không thôi, đến ngày thật sự đám cưới, Trương Kiến Quân lại vô cùng cảm khái. Nháy mắt, đứa nhỏ đã lớn như vậy.
"Đừng ăn nữa, đã lớn rồi còn giành ăn với ba của conl"
Đây chính là Tiểu Lâm tặng ông! Số lượng không nhiều, nhưng phải quý trọng một chút.
Trương Kiến Quân:...
Trương Minh Viễn lợn chết không sợ bỏng nước sôi.
Dù sao anh đã sắp đám cưới rồi, ba anh cũng không có cớ giục cưới nữa, nhớ ra nhiều lắm là giục có con, anh không nghe là được. Cho nên căn bản không có gì phải sợ.
"Con không tin Tiểu Lâm nói chỉ cho một mình ba ăn."
Chua chua ngọt ngọt.
Cũng chính là bớt số lượng kẹo hồ lô mà Lâm Chu làm, một ngụm một cái, trong khoảng thời gian Lâm Chu tới, hai người đã ăn sạch kẹo hồ lô trong mâm.
Hiện tại trong miệng nấc cụt cũng chính là hương vị của kẹo hồ lô.
Hai cha con không chịu yếu thế, bắt đầu cướp đoạt.
Khi Lâm Chu đến đã nhìn thấy hai cha con này mặt đối mặt nằm trên sô pha sờ bụng.
Lâm Chư:...
"Cũng hơi ê răng."
Hơn nữa cậu nhớ răng của chú Trương không tốt mà, đừng để hôn lễ sắp tới, ăn đồ ngọt quá nhiều, lại đau răng đấy.
"Ăn nhiều táo gai quá không ê răng ạ?" Tốt xấu gì cũng để dành từ từ ăn chứ.
Trương Kiến Quân cầm lấy chén trà bên cạnh, hớp miếng nước, quả thật cảm thấy hơi ê răng.
Cái mâm mà cậu đựng một trăm xiên kẹo hồ lô đã rỗng tuếch. Khóe miệng Lâm Chu co giật. "Đúng rồi, Tiểu Lâm, ngày mai cháu đi máy bay cùng bọn ta nhé? Bao máy bay tư nhân, đến lúc đó hai chúng ta cùng đi."
Lâm Chu nghe nói như thế do dự một chút vẫn gật đầu.
Xem ra dự định tự mình lái máy bay của cậu không thực hiện được rồi, quay về muốn chơi, thì mua máy bay trực thăng về chơi.
Trong tình huống làm việc chính thì nên đi cùng đội ngũ vậy.
"Đúng rồi, tuần này cháu bày quầy hàng xong rồi à?"
"Tuần này cháu nghỉ hai ngày cuối tuần."
"Nghỉ hai ngày cuối tuần tốt đó, chú cảm thấy sau này cháu vẫn nên thường xuyên nghỉ ngơi một chút, bằng không bày quầy hàng cũng mệt chết đi, hiện tại còn trẻ không sao cả, lớn tuổi một chút là không chịu nổi."
Trương Kiến Quân quen tính lải nhải.
Trương Minh Viễn không kiên nhẫn nghe nhưng Lâm Chu lại nghe đến say mê.
Kiếp trước cậu là cô nhi, kiếp này đi đến thế giới này, vẫn là lẻ loi một mình, có thể có người quan tâm nhắc nhở, cũng là một chuyện rất ấm áp.
Nhưng lời nhắc nhở của người lớn nghe nhiều cũng chịu không nổi. Lâm Chu bèn nói sang chuyện khác.
"Đúng rồi, chuyện đầu bếp và nguyên liệu nấu ăn đều sắp xếp xong rồi ạ?"
Cậu là đầu bếp đặc biệt được mời, chuyện cậu quan tâm nhất chính là nguyên liệu nấu ăn.
"Sắp xếp xong, đoàn đội đầu bếp nước ngoài còn có đoàn đội đầu bếp trong nước được mời đã vào chỗ rồi, đều nghe theo sắp xếp của em, nguyên liệu nấu ăn đều là nguyên liệu tươi mới trong ngày vận chuyển bằng đường hàng không, yên tâm, anh biết tiêu chuẩn nguyên liệu của ông chủ Lâm mà."
Trương Minh Viễn cười nói, thuận tay đưa thực đơn tiệc cưới cho Lâm Chu.
Lâm Chu cảm nhận được sự trêu chọc của anh, bất đắc dĩ lắc đầu.
Nghe mấy khách hàng gọi ông chủ Lâm thấy rất bình thường. Nhưng được bạn bè thân thiết gọi cứ thấy quái quái.
Lâm Chu nhận lấy thực đơn quét qua, có thể nói là đầy đủ hết, các loại món ăn trong ngoài nước đều có.