Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 602 - Chương 602: Đâu Bếp Đặc Biệt Được Mời Đến (1)

Chương 602: Đâu bếp đặc biệt được mời đến (1) Chương 602: Đâu bếp đặc biệt được mời đến (1)Chương 602: Đâu bếp đặc biệt được mời đến (1)

Đầu bếp được mời trong tiệc cưới cũng là đầu bếp nổi danh trong ngoài nước, đều có đồ ăn đại biểu cho mình.

Lâm Chu thản nhiên nhìn lướt qua, mới nhớ tới hình như hai cha con này chưa từng hỏi cậu chuẩn bị làm món gì cho tiệc cưới?

"Mọi người không tò mò cháu làm món gì trong tiệc cưới à?"

Nhìn thấy nghi hoặc của Lâm Chu, cha con nhà họ Trương ngược lại hơi khó hiểu.

"Đâu phải chúng ta không biết tay nghề của cháu, còn có thể không ngon à? Khách khứa hôm đó nhiều lắm, cháu xem rồi làm vài món không lãng phí sức là được, đừng để bản thân bị mệt."

Trương Kiến Quân chỉ sợ đứa nhỏ này thành thật quá, một tay ôm đồm tất cả món ăn, vậy thì bận rộn chết mất, hôm hôn lễ phải kêu người ở phía sau trông chừng hỗ trợ cậu ấy mới được.

Trương Minh Viễn cũng cùng nhận thức gật đầu.

Lâm Chu vừa gật đầu vừa suy nghĩ món ăn mà bản thân có thể làm trong tiệc cưới. Tuy tài nấu nướng của cậu là cấp cao nhất.

Làm gì có ai có lòng tốt nói cho người khác.

Các loại món ngon mà cậu làm đều ngon, chính là có tài nấu nướng cấp cao nhất cộng thêm thực đơn cao cấp của hệ thống.

Phương pháp bí mật thật sự ai cũng sẽ nắm chặt.

Công thức nấu ăn có thể lan truyền rộng rãi, vậy khẳng định cũng không phải là phương pháp bí mật gì.

Không có thực đơn do hệ thống cung cấp, tuy cậu có thể làm ra rất nhiều món, nhưng trên mùi vị nhất định sẽ thiếu một chút.

Dù sao có phương pháp bí mật là đại biểu có tiền, tiền đến cuồn cuộn không ngừng.

Nhưng nấu ăn không chỉ dựa vào tài nghệ, rất nhiều đồ ăn ngon, cơ sở kỹ năng của đầu bếp chỉ là một mặt, còn có thực đơn tổ truyền, phương pháp bí mật v. v. ., đều rất quan trọng.

Sau đó vịt quay, đồ nướng những món như này hình như cũng được.

Vậy chỉ có thể tìm thực đơn trong sách dạy nấu ăn mà hệ thống sở hữu.

Nếu là món nguội, cậu rất tinh thông món kho.

Cho nên trên tiệc cưới, nếu đã có rất nhiều người đến vì danh tiếng ông chủ Lâm của cậu, vậy khẳng định không thể làm đồ ăn không đạt tiêu chuẩn.

Được rồi, Lâm Chu thấy bọn họ không cho được ý kiến gì, liền chuẩn bị ngày mai sau khi lên đảo cùng hai cha con chú Chú Trương thì thương lượng với các đầu bếp.

Sau đó nhìn thấy hai người này vừa rồi còn ôm bụng, hiện tại vừa nghe đến ăn, đã ngồi thẳng lên, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn cậu, chói lọi biểu đạt hai chữ muốn ăn.

"Gì cũng được, cháu làm gì bọn chú ăn nấy, đều thích ăn."

Lâm Chu nói ra suy nghĩ của mình với cha con nhà họ Trương, muốn nghe thử ý kiến của bọn họ.

"Cứ vậy đi.....

Khiến Lâm Chu hơi rà nhầm kênh. Chờ đến trên đảo, đó mới là rung động thật. Có bãi đỗ xe tư nhân, trên mặt biển còn đậu du thuyền xa hoa.

Đợi đến khi mọi người đến sân bay, đã nhìn thấy máy bay tư nhân cũng dán đồ trang trí, phía trên còn có ảnh cưới của Trương Minh Viễn và Lục Thiển. Vừa nhìn là biết máy bay cưới rồi.

Tuy rằng phải đi lên đảo nhỏ tư nhân tiến hành hôn lễ, nhưng trong nhà nên trang trí vẫn phải trang trí.

Lúc này nhà họ Trương cực kỳ náo nhiệt, giăng đèn kết hoa, được bố trí rất vui vẻ. Hơn nữa không chỉ đậu một chiếc máy bay cưới, thoạt nhìn hơi giống hôn lễ thế kỷ trong miêu tả.

Ngày hôm sau, Lâm Chu xách theo hành lý của mình đến nhà họ Trương từ sớm.

Hiện trường đều là nhân viên công tác mặc đồng phục, vô cùng bận rộn, lại gọn gàng ngăn nắp, các dải hoa tươi vừa bị gió thổi vào, giống như giấc mơ.

Lâm Chu nhìn xung quanh, đi theo phía sau chú Trương, đến chỗ đặt hành lý trước sau đó lại đến phòng bếp.

Mọi người cực kỳ bận rộn vì ngày mai chính là tiệc cưới, nên ai nấy đều đang khẩn trương chuẩn bị thức ăn.

Lúc chú Trương dẫn Lâm Chu tới, tất cả mọi người ngừng tay chờ đợi chủ nhà dặn dò.

"Đây là ông chủ Lâm, đầu bếp mà tôi đặc biệt mời tới, chắc đã có nói trước với mọi người rồi, ông chủ Lâm có cần gì, làm phiên mọi người phối hợp với ông chủ Lâm làm việc nhé."

Trương Kiến Quân sợ Lâm Chu nhỏ tuổi, bình thường cũng khiêm tốn, bị người ta thờ ơ. Cho dù bề bộn nhiều việc, cũng tự mình dẫn Lâm Chu đến phòng bếp, dặn dò một chút mới yên tâm.

Lâm Chu ôn hòa gật đầu với các đầu bếp, chào hỏi, sau đó quay sang chú Trương kêu ông cứ làm việc, một mình cậu làm là được.

"Chú Trương, chú làm gì thì làm đi ạ, mình cháu làm được."

"Vậy được, chú tìm người giúp cháu nhé, đừng vất vả quá, mới vừa xuống máy bay, không thì muộn một chút rồi làm món, đi nghỉ ngơi trước đã."

Chú Trương chuẩn bị đi nhưng vẫn hơi lo lắng. Lâm Chu thấy thế trực tiếp đẩy người ra khỏi phòng bếp: "Cháu ổn mà, chú yên tâm đi."

Trương Kiến Quân vừa đi, các đầu bếp khẩn trương cũng thoải mái không ít. Sau đó ánh mắt của mọi người đều đặt trên Lâm Chu.
Bình Luận (0)
Comment