Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 607 - Chương 607: Ăn Ngon Như Vậy, Anh Mới Đến Đây Nói? (1)

Chương 607: Ăn ngon như vậy, anh mới đến đây nói? (1) Chương 607: Ăn ngon như vậy, anh mới đến đây nói? (1)Chương 607: Ăn ngon như vậy, anh mới đến đây nói? (1)

Vừa nãy cậu chỉ ăn một xiên nướng, đang lúc cực thèm, vốn cho rằng còn đồ khác để thử, bây giờ nhìn những người này bắt đầu trò chuyện với nhau khiến cậu thấy thèm thật sự!

Nhưng nghe nội dung bọn họ trò chuyện, cũng biết là đang nói về việc chính, không tiện quấy rây nhiều.

Lâm Chu nhìn bọn họ thương lượng.

Không ngờ mấy người này nói về vịt quay thôi cũng có thể cãi cọ.

Nhân lúc này, Lâm Chu nhìn vịt quay trong lò nướng, thấy màu sắc vừa đủ thì tắt lò, lấy vịt quay ra.

Chàng trai không có hứng thú với cuộc đối thoại tranh luận của mấy đầu bếp, ánh mắt vẫn nhìn chăm chú vào Lâm Chu, thấy cậu lấy vịt quay ra thì tiến đến.

Ngửi thấy mùi vịt quay càng nồng đậm, mấy đầu bếp đang tranh luận vịt quay Bắc Kinh ngon hay là vịt quay Nam Kinh ngon cũng dừng lại.

Vừa quay đầu thì thấy Lâm Chu bắt đầu cắt vịt quay mới ra lò.

Chàng trai cũng giống thế, lấy được miếng da vịt quay trước, thêm thìa trứng cá muối lên trên da vịt rồi cho hết vào trong miệng.

Kỹ thuật cắt của Lâm Chu không cần nhiều lời, cắt miếng da vịt, da ra da, mỡ ra mỡ, sạch sẽ lại đẹp đẽ.

Ai nấy đều chuẩn bị như nhau, lúc trở lại, Lâm Chu vẫn chưa cắt xong.

Lâm Chu vừa nói, đầu bếp hiểu chuyện cũng bắt đầu chuẩn bị.

"Có thể ăn da vịt, cũng có thể chấm ăn với đường trắng, thêm chút trứng cá muối ăn chung cũng được."

Có thể nói tốc độ rất nhanh.

Bởi vì là đồ ăn thử nên không kịp chuẩn bị nhiều thứ, chỉ có thể ăn vịt quay không để nếm mùi vị.

"Thơm quá đi! Tôi cảm giác ăn miếng da vịt quay thêm ít trứng cá muối rất ngon miệng, không dám tưởng tượng khi ăn toàn bộ thì ngon đến cỡ nào."

Sau đó có thêm trứng cá muối, lại tăng thêm mùi vị mới cho phần ngon miệng ấy.

Phối hợp tổng thể cũng rất xuất sắc, hoàn toàn mang đến trải nghiệm mới cho món vịt quay.

Da vịt quay mới ra lò xốp giòn đến mức nhất định, khoảnh khắc cắn vào, có thể nghe rõ tiếng giòn tan của da vịt quay bên tai.

Là thành viên trong đám khách, chàng trai nghe thế thì ngồi không yên.

Mọi người vốn đang nghe, cho đến khi nghe câu cuối cùng thì kinh ngạc quay đầu nhìn đầu bếp đang nói chuyện.

Hay lắm, anh đây là quang minh chính đại cắt xén đồ ăn của đám khách à.

"Tôi cảm thấy một con vịt quay có thể chia ra làm nhiều món, ví như da vịt quay, bánh cuộn vịt quay, vịt quay Nam Kinh, mấy món này đều có thể chia ra chế biến, một người một miếng, như vậy vừa tỉnh xảo vừa ngon miệng, một con vịt quay có thể làm rất nhiều phần, còn lại chúng ta có thể ăn..."

Muốn tỉnh xảo có lợi gì chứ, một con vịt quay chỉ được ăn một miếng, đây không phải là đòi mạng cậu à!

Mấy đầu bếp cũng biết nên sắp xếp như thế nào.

Nghe trợ lý nói thế, chàng trai không lên tiếng nữa.

Là trợ lý của ông cụ Trương, anh được xếp đến bên cạnh Lâm Chu chính là để nhắc nhở cậu.

Lúc này trợ lý được chú Trương sắp xếp đi theo đằng sau Lâm Chu mở miệng nói giúp: "Ông chủ Lâm, tổng giám đốc Trương không hy vọng cậu quá mệt, một bàn một con thì quá vất vả, ngày mai có rất nhiều bàn đó."

Cậu là người thân của nhà họ Trương, đương nhiên phải nghe lời ông cụ Trương.

"Ông chủ Lâm, chúng tôi không cần tinh xảo, cần phân lượng, mặc kệ ăn thế nào, trên một bàn có thể bảo đảm có một con vịt quay không?”

Lâm Chu đúng là không rõ ngày mai có bao nhiêu bàn.

Nhưng nhìn đồ ăn được chuẩn bị trong phòng bếp, sợ là có không ít người đến.

"Đây chỉ là phòng bếp chế biến món ăn nóng thôi, bên cạnh còn có đoàn đội chế biến món ngọt và phòng chế biến rượu trái cây, đều tách ra chế biến cả."

Thấy Lâm Chu quan sát bốn phía, trợ lý mở miệng giải thích.

Phòng bếp chế biến món ăn nóng lớn nhất, không chỉ có ba bốn mươi đầu bếp mà còn có một đống phụ bếp, tạp vụ bếp.

Hơn nữa ngày mai người bận rộn sẽ càng nhiều hơn.

Lâm Chu cũng không cậy mạnh, chuẩn bị theo yêu cầu là được.

"Vậy lát nữa anh đưa số bàn cụ thể cho tôi, để tôi xem phải chuẩn bị bao nhiêu đồ ăn."

Thử đồ ăn xong, không thành vấn đề gì thì đến khâu chuẩn bị đồ ăn chính thức.

Lâm Chu nhìn phòng bếp đều chuẩn bị đồ ăn dựa theo trên trăm bàn tiệc, biết có lẽ ngày mai có rất nhiều người đến.

Khó trách cần nhiều đầu bếp, còn có phụ bếp.

Hơn nữa còn có đầu bếp được mời vì món riêng nào đó chưa đến, có lẽ buổi chiều mới đến được.

Lâm Chu xác định lượng công việc xong, bắt đầu chuẩn bị đồ ăn giống như mọi người.

Chàng trai thì rời khỏi phòng bếp sau khi thử đồ ăn.

Cậu không kịp chờ đợi chạy đi chia sẻ với các bạn của mình việc ăn được món ngon ông chủ Lâm làm, còn biết đồ ăn ngày mai nữa, thật sự tuyệt vời.

"Mọi người đoán xem tôi phát hiện gì ở phía sau?"

Chàng trai tìm thấy đám bạn đang chơi game ở phòng nghỉ, kích động hét lên.
Bình Luận (0)
Comment