Chương 606: Ăn thử (2)
Chương 606: Ăn thử (2)Chương 606: Ăn thử (2)
Đám đầu bếp đi tới, dù mỗi người chỉ cầm một xiên thì đĩa thịt dê nướng cũng đã thấy đáy.
Chàng trai vừa nếm được vị ngon của thịt dê nướng, chưa kịp lấy thêm xiên nữa, thì xấp dầy thịt dê nướng đã bị phân chia hết ngay trước mặt cậu!
Thậm chí cậu còn chưa nuốt thịt dê nướng trong miệng, thịt dê nướng trước mắt đã bị chia hết sạch chỉ trong nháy mắt!
Thịt dê nướng thơm ngon lại tươi mới nhiều nước, mùi vị gần như có thể bỏ qua, không tanh, trái lại tràn đầy vị thịt dê, bột thì là và bột ớt được rắc lên trên xiên thịt dê nướng bám vào mỡ bị nướng chảy ra ngoài, hương thơm nguyên vẹn, mùi vị vào miệng thật sự là tuyệt vời.
Vị không cay lắm, cảm giác chỉ hơi cay, có thể tôn lên vị tươi, cắn phần nào chứa mỡ thì còn có mỡ tuôn ra, mỡ thơm nóng bỏng, mùi vị không phản đối được.
Thịt dê nướng ngon quá đi! Tên tuổi Thần Bếp của ông chủ Lâm có thể vang dội đúng là không sai vào đâu được.
Thật sự chưa bao giờ ăn thịt dê nướng ngon đến vậy, vừa giữ lại mùi của thịt dê, vừa khiến nó có đặc sắc của thịt dê, càng làm cho mùi của nó trở nên thơm thuần, ngon miệng, khiến người ta dễ dàng chấp nhận cảm giác này.
Thịt dê không hổ là chữ khác trong bộ chữ cấu thành chữ "tươi", tươi vô biên luôn!
Gia vị vào miệng, mùi thơm của thịt dê được kích phát ở mức lớn nhất, không át vị chính, khiến người ta chỉ nếm thấy mùi của hương liệu, không thấy vị của bản thân thịt dê đâu.
Không chỉ chàng trai, mấy đầu bếp còn lại chỉ ngửi mùi thôi là biết tài nấu nướng của ông chủ Lâm không đơn giản.
Thịt xiên vừa đúng, ăn vào miệng có dầu thơm nóng bỏng, tươi mới ngon miệng.
Độ lửa được khống chế đến cực hạn, nhiều một phần sẽ làm thịt dai, thiếu một phân thì thịt chưa chín đến.
Cho đến khi ăn thịt dê nướng vào miệng, với tư cách là đầu bếp, thậm chí bọn họ còn hoài nghỉ nướng bằng cách nào.
Độ lửa được khống chế đến cực hạn thì thôi, gia vị cũng đỉnh nữa.
Trong tiếng Trung, tươi là ## còn dê là %#
Chủ yếu là Lâm Chu cũng chưa nấu món dành cho bữa tiệc bao giờ, các món trong sách dạy nấu ăn của hệ thống cũng chỉ có ba loại này thích hợp cho lên bàn.
Lâm Chu vừa định hỏi mọi người mùi vị thế nào, bỗng thấy đám người thống nhất hài hòa giơ ngón tay cái lên.
Khóe miệng Lâm Chu co giật, bất đắc dĩ cười nói: "Cái tôi muốn hỏi là đồ nướng xuất hiện trong thực đơn của bàn tiệc có thích hợp hay không, tại nó không chính thức giống như vịt quay, thịt bò kho."
Mùi vị đúng là rất tuyệt!
Đừng nhìn đó chỉ là đồ nướng nho nhỏ, nhưng thứ nó để lộ ra thật sự quá nhiều.
"Được chứ, rất được luôn, chúng tôi đều thử đồ ăn rồi, không cách nào so sánh được với mùi vị món nướng của cậu, quá tuyệt!"
Cùng là đầu bếp món Trung, vừa ăn một miếng là biết ngay chênh lệch bên trong.
Mấy món còn lại đều là đồ ăn vặt.
Bọn họ là người cùng ngành, ăn một lần là biết chênh lệch ở đâu.
"Đồ nướng phải ăn nhân lúc còn nóng thì mới ngon, nói như vậy trình tự mang thức ăn lên bàn phải thay đổi rồi."
Có để cho bọn họ sống không thết
Thịt dê nướng ngon như thế, mà lại nói kiểu đó?
Nghe thấy Lâm Chu nói, đầu bếp còn lại đều nhìn Lâm Chu với vẻ một lời khó nói hết.
"Chứ còn gì nữa, thịt dê nướng này vô cùng chính tông, hoàn toàn nướng ra mùi vị đặc biệt của nó, rất tuyệt!" "Đồ ăn do cậu làm mà không thể lên bàn, vậy đồ ăn chúng tôi làm lại càng không thể ăn."
"Đúng thế, thịt bò kho là đồ lạnh, có thể đặt trong nhóm đồ lạnh mang lên bàn đầu tiên, xuất hiện với tư cách là món lạnh chính, rất hợp, sau đó vịt quay cũng phải ăn lúc còn nóng, chúng ta xem là ăn vịt quay Bắc Kinh hay là vịt quay Nam Kinh, nếu như vịt quay Bắc Kinh, còn phải bảo tổng giám đốc Trương đi mời nhóm sư phụ làm món vịt nữa."
Nói đến cái này, cả đám đầu bếp lập tức hàn huyên với nhau.
Từ khi hai đoàn đầu bếp tụ tập thương lượng đồ ăn với nhau, cảnh tượng như vậy rất hay xuất hiện, mọi người đều trò chuyện quen rồi.
Hiện tại ăn đồ nướng, nhìn vịt đang quay trong lò là lại bắt đầu.
"Tính thưởng thức của món vịt quay Bắc Kinh mạnh hơn, nhìn rất có đẳng cấp, ngẫm lại xem vịt quay tản ra mùi thơm được đặt toàn bộ trong đĩa, đẩy ra ngoài, sau đó sư phụ bắt đầu thái lát tại chỗ, tính thưởng thức với mùi vị đều level max."
"Nói như vậy, hình như là có vẻ đẹp hơn khi mang vịt quay Nam Kinh ra."
"Vịt quay Nam Kinh sao lại không đẹp chứ, thái xong rồi trưng bày tinh xảo chút, được tính là món chính, chẳng phải cũng rất tốt à."
"Thật sự không được thì có thể cắt phần nào đẹp rồi chia ra, một người một miếng!"
Chàng trai thấy mọi người không đề cập đến đồ ăn, bắt đầu thương lượng chuyện bữa tiệc thì ngây ra.