Chương 654: Anh cảm thấy cứ xem tôi luộc miến, thêm canh như vậy, anh có thể học được gì à? (1)
Chương 654: Anh cảm thấy cứ xem tôi luộc miến, thêm canh như vậy, anh có thể học được gì à? (1)Chương 654: Anh cảm thấy cứ xem tôi luộc miến, thêm canh như vậy, anh có thể học được gì à? (1)
Cho dù cậu hướng dẫn từng bước, cũng không ai có thể học được cho nên Lâm Chu chưa từng quan tâm đến việc này.
"Anh cảm thấy cứ xem tôi luộc miến, thêm canh như vậy, anh có thể học được gì à?"
Ánh mắt Lâm Chu cực kỳ chân thành. Lúc Đại Tráng phản ứng lại cũng hiểu được bản thân bị ngu hả.
Trong ngành đầu bếp, trừ công thức nấu ăn thì cũng không thể thiếu tay nghề của bản thân đầu bếp, những kỹ thuật xắt rau điều chỉnh độ lửa, còn có hiểu biết đối với thực phẩm chỉ cần thiếu một chút, mùi vị của thành phẩm cuối cùng đều sẽ giảm đi rất nhiều.
Muốn dựa vào nếm mùi vị, hoặc là nhìn quá trình chế biến của anh, làm lại món ăn, quả thực chính là người sỉ nói mộng.
Đại Tráng không nhịn nổi, bị suy nghĩ của mình chọc cười.
Hôm nay anh làm sao vậy, nhìn thấy ông chủ Lâm xuất hiện nên bị ngu luôn rồi.
Sau khi Lâm Chu đun nóng toàn bộ canh thịt dê, bò.
Ăn một bữa cơm cũng phải tranh thủ thời gian.
Mùi thơm của thịt dê hòa với mùi thơm của thịt bò, sau khi đun nóng đều tùy ý lượn lờ trong không khí.
"Không biết nữa, làm tôi đói quá, lát nữa làm xong đi ăn một bát đi, thừa dịp trời còn chưa sáng, nhanh chóng ăn sáng trước, bằng không bắt đầu bận rộn thì không có thời gian ăn."
"Đại Tráng sao hôm nay nấu canh thịt bò, dê thơm thế? Thay đổi công thức hả?"
Mùi thơm này khiến các tiểu thương bận rộn chuyển hàng phụ cận, cũng bắt đầu chú ý tới.
Mấy ngày nay, chợ sáng Bạch Hà nổi tiếng trên mạng, nhiều người đến vui chơi, dẫn đến buôn bán của bọn họ cũng tốt lên. Buổi sáng cực kỳ bận rộn.
Trước quầy hàng của cậu đã tràn ngập mùi thơm của món ăn.
"Nghe nói trước đó ông chủ Lâm đều bày quầy hàng ở phương nam, không biết chúng ta còn có lộc ăn không."
"Đáng tiếc hết hamburger trứng để ăn, trước đó mỗi ngày tôi đều đem cho đứa nhỏ nhà tôi hai cái, nó ăn rất vui vẻ, hiện tại mua hamburger trứng khác về, nó không ăn, nói là mùi vị không đúng."
"Nói thật, trước kia chưa ăn hamburger trứng mà ông chủ Lâm làm, tôi cũng cảm thấy thứ này có gì ngon đâu, không phải chỉ là chút bánh kẹp trứng với thịt à. Nhưng sau khi ăn rồi, mùi vị rất tuyệt, không nhà nào làm được."
"Còn không phải sao, sợ không đủ bán, hai ngày nay tôi nhập hàng vào rất nhiều."
Ai nấy cũng trừng to mắt.
Vừa trò chuyện vừa đi tới quây hàng canh miến của Đại Tráng.
Kết quả đến trước mặt, đã nhìn thấy quầy hàng của Lâm Chu.
Mấy tiểu thương bị mùi thơm trong không khí làm thèm cũng không chuyên tâm làm việc được.
TIỊỊ"
"Chào buổi sáng mọi người."
"Thật hay giả vậy?"
"Cũng đâu phải, những khách du lịch đó không phải nói ông chủ Lâm chỉ bày quầy hàng ở một nơi một tuần thôi hả, đây là tình huống gì."
"Anh không bán hamburger trứng nữa à?”
Lâm Chu nhìn những tiểu thương trên chợ sáng chạy tới, còn hoài nghi cậu là thật hay giả, bất đắc dĩ cậu đành tháo khẩu trang xuống. "Ông chủ Lâm?"
Những tiểu thương vốn đang tán gẫu hăng say, lúc này nhìn thấy Lâm Chu tháo khẩu trang xuống, ngược lại hoảng SỢ.
"Ai nha, thật sự ông chủ Lâm kìal"
"Là ông chủ Lâm đang bán canh miến thịt dê, bò, khó trách thơm như vậy, tôi đã nói tài nấu nướng của Đại Tráng làm gì tốt được thế!"
Đại Tráng đứng bên cạnh: ??2
Có ý gì?
Khinh thường ai đó hả?
"Nè, thằng nhãi kia, nói tôi canh thịt bò, dê của tôi không thơm, là ai mỗi ngày ăn hai bát lớn còn đòi thêm canh!"
Tiểu thương nói chuyện không chú ý tới Đại Tráng cũng ở đây, nháy mắt bị bắt tại trận, vô cùng xấu hổ.
"Ai nha má ơi, Đại Tráng cũng ở đây à!"
Trong nháy mắt Lâm Chu cũng hơi ngại ngùng giúp anh ta.
Đây là điều có thể nói hả.
Người phương bắc thật thẳng thắn.
Mắt thấy nói chuyện lúng túng, mọi người không hẹn mà cùng bắt đầu nói sang chuyện khác.
"Ông chủ Lâm canh miến này này được chưa, có thể gọi không?"
Lâm Chu thấy lực chú ý của mọi người đều chuyển dời đến trên người cậu, khóe miệng hơi co rút, đành mở nắp nồi thịt bò bên tay ra.
Thịt ở các vị trí như xương bò lớn cộng thêm sườn bò, nấu đầy ắp một nồi lớn, vừa mở nắp chính là nước dùng màu trắng sữa, tản ra mùi thơm nồng đậm, mùi thơm của thịt bò cũng không thể diễn tả bằng lời.
Màu trắng sữa là màu sắc rất kích thích thèm ăn.
Canh thịt bò ở chợ sáng Bạch Hà, không có cách làm nước dùng màu trắng sữa này, trong nhất thời, tất cả mọi người cảm thấy vô cùng mới mẻ.
"Quào, nước dùng nồng đậm thế? Nhìn mỗi màu trắng này thôi đã thấy thơm rồi, sao nấu ra được thế, chúng tôi chưa từng thấy canh thịt bò thế này."
Lâm Chu lấy ra một cái thìa sắt lớn, vớt xương bò lớn ra, bày cho mọi người xem, lại mở miệng: "Bởi vì bỏ thêm xương bò lớn, màu sắc sinh ra biến hóa."
"Canh thịt dê cũng vậy.
Nghe xong lời nói của Lâm Chu, Đại Tráng cũng hiểu được.
Bỏ thêm xương cộng thêm đun thời gian đủ lâu sẽ có màu sắc này. Nói đến cùng vẫn phải tốn thời gian hầm canh.