Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 655 - Chương 655: Anh Cảm Thấy Cứ Xem Tôi Luộc Miến, Thêm Canh Như Vậy, Anh Có Thể Học Được Gì À? (2)

Chương 655: Anh cảm thấy cứ xem tôi luộc miến, thêm canh như vậy, anh có thể học được gì à? (2) Chương 655: Anh cảm thấy cứ xem tôi luộc miến, thêm canh như vậy, anh có thể học được gì à? (2)Chương 655: Anh cảm thấy cứ xem tôi luộc miến, thêm canh như vậy, anh có thể học được gì à? (2)

"Chắc có thể ăn rồi, nhưng thịt có thể không quá mềm đâu."

"Đầu là mấy ông già, cần gì mềm, ăn canh miến là được, kết hợp với bánh nướng rất ấm áp, mà anh có bán bánh nướng không?”

"Tôi không biết, tôi đi xem thử, các anh có ai ăn không tôi lấy giúp luôn cho."

"Ăn ăn ăn, không có bánh nướng, làm chút bánh quẩy cũng được."

"Ông chủ Lâm, canh miến bao nhiêu tiền một bát?"

Tính ra, Lâm Chu có hơi đau đầu về mặt giá cả. Thịt bò không chỉ có các bộ phận như bắp bò, sườn bò, thịt nạm bò v. v... Giá cả cũng không giống nhau cho nên thật đúng khó định giá.

"Chờ tôi vớt thịt trong nồi ra phân loại cái."

Thời gian gấp gáp, Lâm Chu cũng không có thời gian phân loại những thịt bò này ra hầm, tất cả đều hầm từ trong nồi canh lớn ra.

Giá cả hamburger trứng tuần trước đã cũng đủ khiến người phương bắc bọn họ khiếp sợ, cho nên rất nhiều tiểu thương đến thử vị, cho dù biết ngon cũng không nỡ mua.

"Thịt này ngon, vừa là sườn bò lại là bắp bò, lấy cho tôi phân miến sườn bò đi."

Xít!

"Được, sườn bò một miếng ba mươi tệ, nếu cộng thêm canh miến tổng cộng bốn mươi tệ một bát."

Lâm Chu suy nghĩ một lát, tính toán giá cả cho những loại thịt này, canh miến không một bát mười tệ, còn lại tính theo thịt.

Giá cả này.

Hiện tại Lâm Chu dùng thìa có lỗ lớn vớt ra hết, lấy thau đựng nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn từ trước ra, phân loại dựa theo thịt ở những bộ phận khác nhau.

E rằng một số người này cũng bị ảnh hưởng bởi lượng fans và khách hàng liên tục đến chợ sáng tìm ông chủ Lâm hai ngày nay.

Theo như miến thịt dê, thịt bò hiện nay, cộng thêm mọi người đã chuẩn bị tinh thần về giá cả lúc đến, nên nhất thời cảm thấy vẫn ổn.

Đây là chuyện đáng sợ cỡ nào!

Cho nên phần lớn khách hàng trước quầy hàng của Lâm Chu đều là người nước ngoài.

Lúc trước không có cơ hội.

Nhưng người địa phương và nhóm fans ở thành phố gần đó không nhịn được đến xem nhai

Fans của ông chủ Lâm không chỉ có ở phương nam, rất nhiều người ở phương bắc từng lướt thấy video bày quầy bán hàng của Lâm Chu đều rất tò mò tay nghề của cậu.

Fans nơi khác không thể chạy đến nhanh như vậy.

Bây giờ ông chủ Lâm được đưa đến cửa rồi còn không xông đến thì chính là thằng ngốc.

"Lấy tôi một bát thịt bò đi."

Thịt bò rẻ hơn sườn bò nhiều.

"10 tệ.

Nhìn Lâm Chu đang cắt thịt bò, cảm thấy sườn bò hơi đắt nên tiểu thương lập tức đổi mục tiêu.

Nghe xong giá sườn bò, người nọ nhanh chóng cảm thấy thịt bò hời hơn.

"Thế thịt bò bao nhiêu tiền?" Một bát giá 20 tệ khá là đắt so với mặt bằng chung miến ở chợ sáng địa phương, nhưng lại tốt hơn dự đoán rất nhiều.

Cảm nhận được mùi thơm đậm đà trong không khí theo động tác cắt thịt của Lâm Chu, bụng mọi người không hẹn mà cùng kêu vang.

Tiếng ọt ọt chính là sự mong đợi rõ nhất với món ăn.

Chỉ thấy Lâm Chu cắt thịt xong thì bắt đầu lấy miến ra trụng nước.

Muốn ăn miến thịt bò thì cho miến vào canh thịt bò, muốn ăn miến thịt dê thì cho miến vào canh thịt dê.

Hai cái nồi lớn được đun nóng liên tục, sủi bọt ục ục, lúc nào cũng tỏa ra mùi thơm.

Cho sợi miến màu ngà sữa vào muôi lọc, trụng trong canh, tức tốc không thấy đâu nữa, như thể đã biến mất không còn tăm hơi.

Lâm Chu cầm đũa dài khuấy trong muôi lọc, để miến thấm toàn bộ vị thơm ngon của nước canh, dần dần trở nên trong suốt.

Miến chín rất nhanh, sau khi chín sẽ cho ra bát.

Bát đầu tiên đương nhiên dành cho Đại Tráng.

Lâm Chu quay đầu nhìn về phía Đại Tráng đã chờ cả buổi.

"Anh muốn cho thêm rau mùi và nụ tỏi non không?"

Để có nước canh thịt bò thơm thì không thể thiếu rau mùi và nụ tỏi.

Đương nhiên Đại Tráng gật đầu.

Dù chưa ăn miến vào miệng, nhưng mùi thơm thành phẩm này đã đủ hấp dẫn người ta.

Nước canh trong hai nồi lớn vẫn được đun nóng liên tục, hương thơm không ngừng lan tràn.

Đúng lúc này, có mấy chủ quầy trong chợ đã đến chờ mua miến.

Thơm quá là thơm! Khỏi cần quảng cáo vẫn có nhiều người lần theo mùi hương tìm đến.

"Tôi còn tưởng là canh thịt bò nhà ai mà thơm như vậy, hóa ra là của ông chủ Lâm à!"

Lâm Chu thấy cả đám người này đều biết cậu.

Cậu cũng hơi bất đắc dĩ.

Ở đây là phương bắc mài

Lúc cậu đến đây bày quầy bán hàng tuần trước còn chưa ai quen biết cậu.

Sao bây giờ ai cũng biết cậu cả thết

"Chào mọi người."

Lâm Chu nói xong, nhanh tay múc thêm miếng sườn bò vào bát canh miến cho Đại Tráng.

"Anh trai nếm thử xem."

Thấy Lâm Chu đưa bát miến đầu tiên cho Đại Tráng.

Nhóm chủ quầy mới nhớ đến Đại Tráng cũng bán miến thịt dê, thịt bò.

Chẳng qua mọi người thấy dáng vẻ không thèm để ý của Đại Tráng, ngược lại anh còn vui vẻ cười ha hả nhận lấy bát miến. Lúc này, sự chú ý của họ cũng chuyển sang bát miến.
Bình Luận (0)
Comment