Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 657 - Chương 657: Chợ Sáng Bạch Hà Đổi Mới 360 Độ (1)

Chương 657: Chợ sáng Bạch Hà đổi mới 360 độ (1) Chương 657: Chợ sáng Bạch Hà đổi mới 360 độ (1)Chương 657: Chợ sáng Bạch Hà đổi mới 360 độ (1)

Nói đúng ra là chênh lệch quá lớn, bất kể hương vị hay kết cấu đều không có cách nào so bì.

Đại Tráng chỉ có bội phục chứ không có ý nghĩ so sánh nào.

Bởi vì đây là thứ mà không phải cứ muốn đuổi theo là sánh được.

Anh dám nói chắc chắn khi cậu hầm thịt bò đã có thêm công thức bí truyền gì đó, nên thịt rất thơm. Đó không phải hương vị được tạo ra bằng cách chỉ hầm một ít hành, gừng và tỏi trong nước như bình thường.

Hơn nữa, đầu bếp bình thường sẽ không biết phương pháp giữ được độ tươi ngon của nguyên liệu này.

Có thể hâm một nồi, còn có thể đảm bảo hương vị của thịt và canh ở trạng thái hoàn hảo.

Không thể không nói, năng lực nắm chắc độ lửa nấu nguyên liệu này thật sự là dày công tôi luyện.

Có tài nấu nướng thế này mà ông chủ Lâm chỉ làm một ít đồ ăn vặt.

Cả đám fans chạy theo cậu.

Nhóm khách hàng bên cạnh nhìn Đại Tráng là đồng nghiệp cạnh tranh, bán cùng món canh miến với ông chủ Lâm mà lại khen ngợi tay nghề của ông chủ Lâm hết lời như vậy đều bật cười trêu ghẹo.

Những người đang ngồi đều nhanh nhạy, với tay nghê của Lâm Chu, làm bất kỳ món ngon nào cũng có thể kiếm bộn tiền.

"Đúng thế, xem dáng vẻ của anh, ông chủ Lâm tùy tiện chỉ dẫn anh hai câu, anh còn cần lo lắng làm ăn không khá khẩm à?"

"Đại Tráng, cao thủ ngay trước mắt anh kìal Ôi trời đất ơi, anh còn chưa học hỏi kinh nghiệm đi, còn chờ cái gì?"

Nhưng cậu chỉ giống như đang chơi đùa, không coi trọng việc kiếm tiền, mỗi tuần đổi địa điểm bày quầy bán hàng.

Đồ ăn vặt vốn không thể hiện được đẳng cấp thực thụ của ông chủ Lâm!

Lâm Chu cười bất đắc dĩ trước sự trêu chọc của mọi người.

Tiền tới tay rồi không chịu kiếm, thậm chí còn ngại tiền làm bỏng tay, đổi sang thành phố khác.

Nếu cậu không có tài nấu nướng trâu bò thế này chắc cũng không dám chơi như vậy.

Bọn họ nhìn mà vô cùng ghen tị.

Lâm Chu thì không nghĩ gì nhiều, chỉ cảm thấy hệ thống bảo cậu tuần này bán canh miến thịt dê, thịt bò, cứ như đoạt chuyện làm ăn của người ta.

"Tài nấu nướng của ông chủ Lâm lợi hại hơn tôi nhiều. Hơn nữa, thứ như tay nghề sao có thể dạy cho người khác!"

Đương nhiên Đại Tráng hiểu rất rõ canh thịt dê, thịt bò này chắc chắn là có bí quyết riêng, sao có thể nói lời mạo phạm như thết

Trái lại, Đại Tráng bị mọi người nói đến hơi ngại ngùng.

Không đến mức chỉ dẫn, nhưng có thể cho Đại Tráng một ít lời khuyên làm canh miến thịt dê, thịt bò, cải tiến một chút thì được.

Không ngờ ông chủ Lâm vậy mà thật sự đồng ý không chớp mắt.

Có khác gì đĩa bánh ngon lành tự nhiên từ trên trời rơi xuống đâu!

Còn có chuyện tốt này?

Đại Tráng nghe Lâm Chu nói vậy, nhất thời ngây ngẩn.

Mọi người vốn chỉ nói đùa.

"Có gì đâu, chờ khi nào tôi thu quầy nói với anh một số lưu ý lúc hầm canh."

Nhất thời, anh không biết trong lòng mình đang nghĩ gì.

Thật sự là vừa sợ người anh em chịu khổ, lại sợ anh em sống quá sung sướng* mà. *Ý là không chịu nổi khi thấy người khác sống khổ nhưng cũng không chấp nhận người khác tốt hơn mình.

Có thể tưởng tượng nếu Đại Tráng được ông chủ Lâm chỉ dẫn, dù chỉ ngon bằng một phần ba canh thịt dê, thịt bò do ông chủ Lâm làm cũng không biết sau này anh sẽ buôn bán tốt cỡ nào.

E là khách hàng sẽ kéo đến đông nghìn nghịt!

Mọi ánh mắt ghen tị đổ dồn vào Đại Tráng.

Chính Đại Tráng cũng không tin nổi, cả buổi trời mới kích động nhìn Lâm Chu.

"Ông chủ Lâm, cậu cậu cậu... thật sự đồng ý chỉ dẫn tôi một chút ư?"

"Trời ạ, cậu làm thế tôi ngại biết mấy!"

"Cậu cần phí chỉ dẫn gì không? Tôi lập tức chuẩn bị cho cậu."

Lâm Chu bị dáng vẻ luống cuống tay chân của anh làm hơi buồn cười.

"Không đến mức đó đâu, không tốn bao nhiêu công sức, tôi chỉ nhắc anh chút đỉnh thôi mà..."

Lâm Chu thật sự không cần tiền phí gì, giữ Đại Tráng lại bảo anh đừng làm. Nếu không cậu sẽ không thích nghi được.

Đại Tráng nhìn vẻ mặt Lâm Chu không ngần ngại thật, tâm trạng anh không có cách nào bình tĩnh lại.

"Thế này đi ông chủ Lâm, tôi hỗ trợ làm việc nhé! Nếu không tôi cũng không dám nhận lời khuyên này của cậu."

Có thể tưởng tượng tuần này có canh thịt dê, thịt bò của ông chủ Lâm ở đây, quây hàng của anh sẽ rảnh rỗi ngồi không, còn không bằng đến hỗ trợ cậu.

Đến lúc đó, được ông chủ Lâm chỉ dẫn, cuối tuần ông chủ Lâm không bán canh thịt dê, thịt bò thì việc kinh doanh đều là của anh rồi.

Đại Tráng càng nghĩ càng khó có thể bình tĩnh, ánh mắt nhìn Lâm Chu như thể đang nhìn Thần Tài.

Lâm Chu húp xong bát canh thịt dê trong tay, chuẩn bị đi vứt bát đũa dùng một lần, anh cũng vội lao qua hỗ trợ, ân cần đến mức làm những khách hàng ăn xong chưa đi ở cạnh đó không dám nhìn thẳng.

Ngay cả lời nói ra cũng hơi chua.
Bình Luận (0)
Comment