Chương 681: Khá lắm, đây là chuẩn bị cho khách hàng của ông chủ Lâm đấy à? (2)
Chương 681: Khá lắm, đây là chuẩn bị cho khách hàng của ông chủ Lâm đấy à? (2)Chương 681: Khá lắm, đây là chuẩn bị cho khách hàng của ông chủ Lâm đấy à? (2)
Những món ngon như vậy, lâu lâu hãng ăn một lần để duy trì cảm giác tươi mới.
"Tuần này cậu chủ có nghỉ hai ngày cuối tuần không, ở nước Nga láng giềng chơi rất vui, cậu có thể đi chơi thử."
"Tuần này cháu không nghỉ cuối tuần, bán đủ bảy ngày, có cơ hội cháu sẽ đi chơi sau."
Lâm Chu không vội ra nước ngoài chơi, phương pháp ngẫu nhiên của hệ thống đã có thể bắt cậu đi thẳng từ nam ra bắc, biết đâu được lần sau sẽ ngẫu nhiên ra đến nước ngoài.
"Hôm nay là thứ năm, hôm nay bán xong canh miến sẽ chỉ còn lại ba ngày."
Lâm Chu gật đầu, động tác trên tay không ngừng.
Quản gia Tôn ở bên cạnh hỗ trợ, nhất thời bầu không khí rất yên tĩnh, hài hòa. ...
Đến 3 giờ sáng, nhóm "vua cạnh tranh" đã lục tục đi vào chợ sáng.
"Đờ mờ!"
Nếu không phải giữa giờ linh thế này, e rằng sẽ có không ít người đến vây xem.
Hiện tại, 3 giờ đã có tiếng người sôi nổi.
Trước đây, 5,6 giờ chợ sáng mới có thể náo nhiệt.
Khi thời gian xếp hàng của nhóm khách du lịch càng ngày càng không hợp lẽ thường. Vì không để khách du lịch đến sớm phải đối diện với khu chợ sáng trống rỗng, thời gian hoạt động của những tiểu thương cũng càng linh hoạt hơn.
Nhóm khách du lịch đầu tiên đến chợ sáng thấy chỉ trong một đêm mà đã có thêm nhà sưởi ấm đều sợ giật cả mình.
Đây là lần đầu tiên người Bạch Hà gặp dịp nửa đêm canh ba mà khu chợ sáng vắng vẻ vẫn có thể tỏa ra sự nhộn nhịp khác biệt.
Có lẽ người ở Cục Văn hóa và Du lịch Bạch Hà cũng biết nhóm khách du lịch này để ăn được món ông chủ Lâm làm, người này còn chịu chơi hơn người kia.
"Úi giời má ơi, lại vụ gì nữa đây?"
Trong chớp mắt, chuyện nhà sưởi ấm đã đủ hiếm thấy rồi, mọi người còn chú ý đến máy lấy số suất ăn vừa được chuyển đến trước quầy hàng của ông chủ Lâm.
"Bạch Hà này chu đáo quá đi! Hôm qua tuyết vừa rơi, hôm nay đã dựng xong nhà sưởi ấm luôn rồi?"
"Gần đây, Bạch Hà luôn có tuyết rơi, nhiệt độ không khí rét lạnh, có máy lấy số rồi, mọi người sẽ không cần phải xếp hàng liên tục ngoài trời. Thay vào đó có thể chờ trong lều giữ ấm, đến khi ông chủ Lâm ra bán cứ việc chờ được gọi số."
Để phục vụ trải nghiệm vui chơi của nhóm khách du lịch, họ lắp đặt nhà sưởi ấm xong còn bố trí nhân viên đến trực ban.
Khi vị khách du lịch đầu tiên đến, nhân viên trực ban lập tức tận tình giải thích cho mọi người nghe về tác dụng của nhà sưởi ấm và cách sử dụng máy lấy số suất ăn.
Từ lúc đầu là 5 giờ, đến 4 giờ, sau đó là 3 giờ.
Nhóm khách du lịch nghe được còn có chuyện tốt như vậy, ai cũng như bé ngoan nhìn nhân viên trực ban, chờ nghe anh hướng dẫn.
Không ngờ Bạch Hà còn tuyên truyền ra ngoài, thu hút khách du lịch đến, cải thiện cơ sở vật chất ở địa điểm bày quầy bán hàng của ông chủ Lâm.
Ngay cả các khách hàng ruột ở Giang Đông, khi thấy người Bạch Hà không hề giấu giếm mà công khai thông báo vị trí của ông chủ Lâm thì cảm thấy khá xấu hổ.
Sự chu đáo này thật sự làm nhóm khách du lịch từ nơi khác đến này vô cùng cảm động. "Cách sử dụng của máy lấy số là quét mặt, mỗi người lấy một số, chờ đến khi ông chủ Lâm ra bày quầy bán sẽ xếp hàng theo số. Vậy thì mọi người không cần phải chờ liên tục ngoài trời nữa, lấy số xong cứ việc vào nhà sưởi ấm chờ. Hôm nay còn có tuyết lớn, mọi người chú ý giữ ấm, trong góc nhà giữ ấm có máy nước nóng, mọi người có thể tự lấy nước nóng nhat"
Lúc bọn họ phát hiện ông chủ Lâm đều nghĩ đến làm sao giấu cái này giếm cái kia, sợ quá nhiều người biết, bọn họ sẽ không ăn được.
Cả nhân viên trực ban cũng có cảm giác như đang giảng bài trên lớp.
Nhìn những bộ bàn ghế được bổ sung bên đường, cả nhà giữ ấm được dựng lên ngay khi ngoài trời có tuyết rơi và máy lấy số cũng được tính đến, thật sự phải phục sát đất mài!
Một nhóm khách hàng lấy số xong thì vui vui vẻ vẻ chờ trong nhà giữ ấm.
Đúng là chờ thế này tốt hơn đứng xếp hàng trong gió lạnh hai ngày trước rất nhiều.
Tiểu Du nhìn đám người nước ngoài đang đi đến từ cách đó không xa, tò mò hỏi: "Chẳng qua chúng ta xếp hàng thế này, còn người nước ngoài thì sao?”
Cô và Tiểu Soái đến từ sớm, lấy số xong, đã chờ trong nhà giữ ấm một lúc.
Nhà giữ ấm rất lớn, nhóm khách hàng quen biết nhau tụm năm tụm ba nói chuyện phiếm, chơi điện thoại để giết thời gian.
"Quét mặt chứ đâu cần đến thẻ căn cước, chắc là vẫn lấy số được thôi."
Tiểu Soái hiểu ý của Tiểu Du, nhìn xuống mã số trong tay rồi trả lời.
"Có lý."
Tiểu Soái nhìn ra ngoài theo lời Tiểu Du thì thấy đoàn người Thượng Quan Tỷ.
So với những lần đến trước đây, lần này bọn họ rầm rộ kéo nhau đến tận mười người.