Chương 682: Bọn họ không phải số một à?
Chương 682: Bọn họ không phải số một à?Chương 682: Bọn họ không phải số một à?
"Nhìn đi, nghe tớ không sai mà! Đến sớm vốn không cần xếp hàng, nếu chờ hừng đông mới đến thì chưa chắc sẽ ăn được đâu."
Dù đoàn người Thượng Quan Tỷ du học ở nước ngoài thì vẫn luôn theo dõi tin tức của ông chủ Lâm hàng ngày. Khi thấy ông chủ Lâm tiếp tục bày quây bán hàng ở chợ sáng Bạch Hà, chờ họ sắp xếp xong mọi việc trong tay rồi chạy đến Bạch Hà cũng đã là một ngày sau.
Họ xuống máy bay còn chẳng buồn nghỉ ngơi, bỏ hành lý lại khách sạn xong thì ngựa không ngừng vó chạy đến chợ sáng.
"5 giờ ông chủ Lâm sẽ mở bán, chúng ta đến sớm như vậy, trước quầy còn chưa có người nào xếp hàng. Hôm nay, chắc chắn chúng ta có thể ăn được canh miến rồi!"
Thượng Quan Tỷ nhìn con đường vắng tanh trước mặt, khỏi phải nói cậu hưng phấn đến mức nào.
Trông cậy vào mấy đứa bạn này còn không bằng để cậu tự nghĩ cách. Dù sao cũng không thể cứ đứng bên kia sông ngó qua như lần trước được, suýt nữa còn bị xem như gián điệp.
Những người còn lại thấy tình huống không cần xếp hàng cũng dựng ngón tay cái lên với cậu.
Sau đó, một đoàn người đi đến vị trí bày quây bán hàng của Lâm Chu, thấy nhân viên trực ban đứng cạnh một cái máy.
Nghe được lời này, Thượng Quan Tỷ mơ hồ lên tiếng: '"Hả?"
Đây là máy gì thế? Tuần trước đâu có đâu.
Thượng Quan Tỷ nghe vậy bèn gật đầu.
Nhân viên trực ban thấy một nửa trong đoàn người bọn họ đều trông như người nước ngoài, ngập ngừng dùng tiếng Hoa hỏi thử.
"Xin chào, cho hỏi mọi người đến xếp hàng chờ ông chủ Lâm mở bán à?”"
"Phiền mọi người sang bên này lấy số xếp hàng, bên đường đối diện có nhà giữ ấm, mọi người lấy số xong, chỉ cần chờ ông chủ Lâm ra mở bán rồi gọi số là được ạ."
Hể?
Những bạn học nam nữ khác nghe không hiểu cũng mờ mịt quay đầu nhìn theo động tác của cậu.
Thượng Quan Tỷ mê mang quay đầu lại nhìn theo hướng nhân viên trực ban chỉ.
Sau đó, cậu thấy nhà giữ ấm khổng lồ đã có không ít người tập trung bên trong.
Bọn họ không phải nhóm người đến đầu tiên à?
Mới nãy cậu còn tự mãn bản thân đến sớm, không ai xếp hàng, phút chốc đã phát hiện cậu không theo kịp tốc độ phát triển trong nước.
Thượng Quan Tỷ nói xong, cảm thấy cổ họng mình khô khốc.
Cú vả mặt này đến nhanh quá rồi đấy!
"Tức là những người trong đó đều đã lấy số xong, đang ngồi chờ đúng không?"
Rõ ràng trước đó còn không có máy lấy số và nhà giữ ấm này.
Vừa vào bên trong lập tức bị hơi nóng ập vào mặt.
Thượng Quan Tỷ vội giải thích tình huống hiện tại bằng tiếng Anh cho mọi người, sau đó một đoàn người nhanh chóng xếp hàng lấy số.
Thấy đằng sau lại có mấy người đang đi về phía này.
Thế này cũng khoa trương quá đi!
Sau đó đi vào nhà giữ ấm. Chỉ mới qua có mấy ngày mà cả con đường đã thay đổi chóng mặt.
Nhiều người tập hợp một chỗ chờ ông chủ Lâm ra mở bán, chuyện này thật sự kỳ diệu.
Hơn nữa, chủ đề của mọi người đều rất thú vị.
Ai cũng nói mỗi người họ đã từng ăn những món nào do ông chủ Lâm làm, còn có người đoán thử tuần sau ông chủ Lâm sẽ bày quầy bán hàng ở đâu.
Hôm nay đã là thứ năm, không còn mấy ngày nữa là hết tuân, nên nghiên cứu kỹ lưỡng một chút rồi.
Nhóm người Thượng Quan Tỷ nghe một lúc cũng không nhịn được gia nhập đội quân trò chuyện.
"Tôi cảm thấy tuy ông chủ Lâm bày quầy bán hàng nhìn như không có quy luật, nhưng chung quy vẫn có quy luật đấy nhái! Ví dụ như địa điểm đầu tiên được phát hiện là Giang Đông, nghe nói nhà ông chủ Lâm ở Giang Đông nên chuyện này rất bình thường. Sau đó là các thành phố xung quanh Giang Đông. Bây giờ cậu ấy đến phương bắc, liệu có thể nói Bạch Hà là căn cứ ở phía bắc của ông chủ Lâm, sau này cậu ấy sẽ mở rộng ra các thành phố xung quanh Bạch Hà không?"
Có người trong nhóm khách hàng nêu ra ý nghĩ của mình, đúng lúc tất cả mọi người đang tập trung ở đây chờ ông chủ Lâm rất nhàm chán, không bằng trò chuyện gì có ích cũng được.
"Có khả năng này lắm! Nếu muốn chứng thực suy đoán này, còn phải xem tuần sau ông chủ Lâm đi đến đâu bày quầy bán hàng mới được."
"Tôi nghĩ có lẽ tuần sau cậu ấy không ở Bạch Hà nữa đâu. Ông chủ Lâm bày quầy bán hàng hai lần ở cùng một nơi đã rất khác lạ rồi, tôi không dám nghĩ sẽ có lần thứ ba đâu"...
Khi Lâm Chu đến bày quầy, khách hàng lấy số đầu hàng mừng rỡ chạy ra khỏi từ nhà giữ ấm.
Những người còn lại nhìn số của mình, biết tạm thời vẫn chưa đến lượt họ bèn tiếp tục chờ trong nhà giữ ấm.
Lâm Chu vừa đi đến, nhân viên trực ban bên cạnh quầy hàng của cậu lập tức tiến lên hỗ trợ, đồng thời giải thích về chuyện máy lấy số và nhà giữ ấm cạnh đó.
"Hay lắm, cảm ơn, cảm ơn mọi người đã chu đáo như vậy."