Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 685 - Chương 685: Tại Sao! Tại Sao Lại Đối Xử Với Tôi Như Vậy! (1)

Chương 685: Tại sao! Tại sao lại đối xử với tôi như vậy! (1) Chương 685: Tại sao! Tại sao lại đối xử với tôi như vậy! (1)Chương 685: Tại sao! Tại sao lại đối xử với tôi như vậy! (1)

Ít nhất hai người sẵn sàng chia sẻ canh miến với nhau, vậy còn chưa đủ để chứng minh điều gì đó àI

Phóng viên gật đầu tỏ vẻ tôi hiểu mà, ánh mắt rõ ràng cứ như đang nhìn cặp đôi dễ thương và ngọt ngào.

"Xem ra đây là một mối nhân duyên tuyệt đẹp không nói nên lời nhờ ông chủ Lâm kết thành nha!"

Vẻ mặt hóng hớt đầy thiện ý của phóng viên làm cả Tiểu Soái và Tiểu Du đều ngượng ngùng.

Sau đó, chủ đề trở lại trở vê hương vị của món ăn.

"Hai người cảm thấy canh miến ông chủ Lâm làm có hương vị thế nào?"

Nói đến đây, Tiểu Du lập tức không ngượng nữa, dáng vẻ hệt như bà đây muốn hét lên, chuẩn bị lên tiếng.

Ống kính rất hiểu ý, chĩa thẳng vào Tiểu Du.

"Ông chủ Lâm là ông mai mát tay ghê nha! Nghe nói tổng giám đốc hiện tại của công vật liệu xây dựng Vinh Bang và thiên kim tiểu thư của tập đoàn Lục thị gặp nhau khi cùng ăn cháo chỗ ông chủ Lâm. Sau đó, hai người họ còn hẹn nhau ăn món ngon của ông chủ Lâm, nhờ vậy mà kết thành một đôi luôn. Bây giờ lại se duyên thêm một đôi nữa à?"

Tiểu Du nói đến đây thì hai mắt phát sáng hệt như bóng đèn điện, mặt mũi đầy vẻ ăn ngon số dách.

Mọi người đều bị hấp dẫn khi xem Tiểu Du cật lực đề cử canh miến trong video.

Sau đó, đoạn video phỏng vấn Tiểu Soái và Tiểu Du này rất hot trên mạng.

Dáng vẻ này của cô trên video thật sự rất cuốn hút.

"Người đẹp ngọt ngào quá đi! Đáng hận, sao lúc tôi đi du lịch lại chả hê gặp được cô gái xinh đẹp thế này chứ!"

"Đầu tiên, hương vị của canh miến thịt bò không giống canh miến thịt dê, tôi cũng không biết phải diễn tả thế nào, chính là thịt bò thơm hơn, mùi vị khá đậm đà. Còn canh thịt dê thì tươi, vị tươi sẽ đọng lại trên đầu lưỡi ngay khi vừa ăn một ngụm, mang đến cho người ta cảm giác rung động, cực kỳ tươi ngonl"

"Người địa phương nói hai ngày nay tuyết vẫn chưa lớn lắm, tuyết không đọng lại được, khi tuyết ngừng rơi sẽ không còn gì nữa, đến tháng 12 mới gọi là tuyết lớn."

"Thật ra tôi cũng muốn yêu đương với khách hàng của ông chủ Lâm lắm! Có người cùng tôi theo đuổi món ngon của ông chủ Lâm, còn có thể đi chơi khắp nơi. Ngẫm lại địa điểm ông chủ Lâm bày quầy bán hàng đều là ngẫu nhiên, không cần đắn đo xem phải du lịch ở đâu, chỉ việc đi theo ông chủ Lâm là xong, chắc chắn vừa có cảnh đẹp lại vừa được ăn ngon.”

"Trên thực tế, Bạch Hà có tuyết rơi thật sự rất đẹp, ngay cả khung cảnh trơ trọi cũng trở nên thơ mộng, giống y như cảnh tuyết trong tưởng tượng của tôi."

"Nói thật thì khách hàng của ông chủ Lâm có chất lượng cũng rất cao đấy! Mọi người cẩn thận ngẫm lại xem, giá cả các món ngon ông chủ Lâm bán đâu có rẻ. Hơn nữa, ông chủ Lâm đi khắp nơi từ nam đến bắc, trong số khách hàng đi theo cậu ấy, có ai không phải người vừa có tiền vừa nhàn rỗi đâu! Rất khó tìm được xác suất này trong thực tế. Một người sành ăn thích ăn đồ ngon, tính cách anh ta cũng rất tốt, trong mắt chỉ có ăn là người tốt biết mấy. Nếu anh ta còn đẹp trai nữa thì há chẳng phải là đối tượng chất lượng cao, cờ xanh di động àI"

Phát ra tổng cộng 240 số, Lâm Chu cảm thấy mình chỉ có thể bán được nhiêu đó nguyên liệu nên đã kêu dừng lấy số.

Chủ đề dần chệch hướng, người được phỏng vấn trong video biến thành một người nước ngoài.

Người nước ngoài nói chuyện bằng ngoại ngữ với vẻ đầy kích động. Để ăn được canh miến mà anh đã đến Bạch Hà mấy ngày, ngày nào cũng đến xếp hàng từ rất sớm. Hôm nay, anh còn đến trước khi trời sáng, lần này không cần cả xếp hàng, anh được cho biết đã hết số rồi.

Trước khi cậu ra bày quầy bán hàng lúc 5 giờ, mọi người đã lấy hết một nửa số. Sau 5 giờ lại có đợt sóng khác ập đến, trời còn chưa sáng mà đã hết số. Nhưng câu này, cô cảm thấy hơi khó nói nên lời.

Chỉ thấy người nước ngoài suy sụp, đột nhiên nói bô bô câu gì đó rồi quay đầu bỏ đi, để lại phóng viên với vẻ mặt bối rối.

"Tại sao! Tại sao lại đổi xử với tôi như vậy!"

Chỗ xấu lại là những người tưởng rằng mình đến rất sớm, từ lúc trời còn chưa sáng triệt để suy sụp tinh thần.

Phóng viên đang hoảng sợ được camera man nhắc nhở mới nhớ ra mình phải dịch lại.

Chỗ tốt là người đến sau không cần tốn thời gian xếp hàng.

Phóng viên hít một hơi thật sâu, đối diện ống kính từ từ nói: "Vừa rồi vị khách hàng nước ngoài kia nói muốn đến đưa đầu dê cho ông chủ Lâm, nhân tiện chờ ăn canh miến."

Cô vừa nói xong câu này, camera man thoáng im lặng.

Không biết có thật vậy không, nhưng nhìn trạng thái tinh thần của khách hàng nước ngoài vừa rồi, rất khó tưởng tượng tâm trạng anh ta hiện giờ thế này.

"Nào, chúng ta phỏng vấn người kế tiếp nhé!"

Thật ra, phóng viên rất muốn biết khách hàng nước ngoài lúc nãy nói thật hay giả.
Bình Luận (0)
Comment