Chương 686: Tại sao! Tại sao lại đối xử với tôi như vậy! (2)
Chương 686: Tại sao! Tại sao lại đối xử với tôi như vậy! (2)Chương 686: Tại sao! Tại sao lại đối xử với tôi như vậy! (2)
Nhưng đối phương rõ ràng đang rất suy sụp, nói xong đã vọt đi, cô còn đang ghi hình tiết mục nên không thể đuổi theo thật!
Khi cảnh tượng này được đăng lên mạng, sự kiện mới lạ như vậy lập tức hấp dẫn nhóm cư dân mạng đang nhàm chán ùa vào xem.
"Cái gì? Đưa dê cho ông chủ Lâm của chúng tôi? Thế nào, có giết mổ và cho vào nồi ngay tại hiện trường không?"
"Đây là người Nga quốc đúng không? Dũng mãnh dữ vậy luôn?"
"Chắc là đùa chơi thôi. Dù có cho ông chủ Lâm một con dê, anh cũng ta sẽ không làm ngay tại chỗ. Thứ này phải hầm lâu lắm nhỉ?"
"Quan trọng là trời còn chưa sáng, có khi có chuyện này thật đấy!"
"Xem trên bản tin bị trì hoãn quát! Có ai đang livestream ở hiện trường không? Cho tôi xem ông chủ Lâm bày quầy bán hàng với!"
"Nói thật lòng, nếu có liveatream ông chủ Lâm bày quầy bán hàng, tôi có thể xem cả ngày, xem nhóm khách hàng này đấu trí đấu dũng vì miếng ăn thật sự rất thú vị. Có lẽ nhóm fans mới không biết fans của ông chủ Lâm nhiều chuyện hài lắm, còn đặc sắc hơn tiết mục cuối năm."
Thẳng đến khi một người đàn ông Nga dắt một con dê đi tới trước mặt Lâm Chu.
Với những người đến sau, không cần cậu lên tiếng, nhân viên bên cạnh sẽ giúp thông báo đã hết số.
Có máy lấy số, còn có nhà giữ ấm, Lâm Chu bày quầy bán cũng yên tâm hơn, không cần lo nhóm khách xếp hàng ngoài trời tuyết lớn trong thời gian dài sẽ bị cảm nữa.
Ở chợ sáng.
Cứ thế, hiệu quả công việc cao hơn bình thường rất nhiều.
"Chẳng hạn như trận chiến kịch liệt giữa người và chó? Người không bằng chó?"
Đúng lúc Thượng Quan Tỷ ở bên cạnh. Nghĩ đến có lẽ ông chủ Lâm nghe không hiểu.
"Ông chủ Lâm, tôi muốn tặng con dê này cho anh, anh có thể làm cho tôi một bát canh miến không?"
Sau khi Lâm Chu sở hữu kỹ năng hiểu hết các ngôn ngữ, lúc đối mặt với khách nước ngoài, cậu cũng nghe hiểu được lời của bọn họ. Nhưng lúc cậu nghe thấy câu này vẫn vô thức mê mang.
Dường như anh ta sợ Lâm Chu nghe không hiểu lời anh ta nói nên vừa nói vừa khoa tay múa chân.
Cậu cũng không cách nào giải thích tại sao tuân trước cậu còn nghe không hiểu tiếng Nga, hiện tại đã hiểu. Vì thế làm bộ như nghe thấy phiên dịch mới hiểu, gật đầu.
"Ông chủ Lâm, anh ta nói muốn tặng con dê này cho anh, nhờ anh làm một bát canh miến thịt dê cho anh ta."
Lâm Chu nhìn con dê sống bên cạnh người đàn ông, lại nhìn Thượng Quan Tỉ phiên dịch.
Dù sao tuần trước còn cần cậu phiên dịch. Vì thế cậu tự nhiên nhìn Lâm Chu hỗ trợ phiên dịch.
"Nói với anh ta, nguyên liệu của canh thịt dê cần hầm rất lâu, hiện tại hầm thì không kịp nữa."
Sau đó có người thấy dê còn sống không ổn.
Sau đó những khách hàng không lấy được số, nhìn thấy người Nga quốc này dắt dê đến, đầu tiên là khiếp sợ sau đó giống như tìm được ý tưởng mới.
Thượng Quan Tỉ phiên dịch nguyên xi lại khiến Lâm Chu hơi trầm mặc.
Sau đó khách hàng Nga quốc nghe không hiểu hàm ý từ chối của Lâm Chu, ngược lại càng thêm kích động nói: "Tôi có thể chờ canh thịt dê hầm xong, không vội."
Nếu không có thịt không có miến, bọn họ tự đem đến không phải được rồi sao, đến lúc đó sợ không đủ ăn thì họ mang nguyên liệu luôn!
Lâm Chu nói xong, Thượng Quan Tỉ liền phiên dịch cho khách hàng dắt dê.
Ông chủ Lâm không thể hầm!
Vì thế anh ta nhắm đúng thời cơ, chạy đến quầy thịt của chợ sáng mua một tảng sườn bò, vác đến trước quầy hàng của ông chủ Lâm.
Anh ta vừa chạy còn vừa hét.
"Ông chủ Lâm, ông chủ Lâm, dê sống của anh ta khó giết lắm, dùng bò đi, thịt bò tôi vừa mới mua, anh bỏ thẳng vào nồi hầm là được!"
Lâm Chu:...
Mắt thấy khách nước ngoài dắt dê sống tới còn chưa giải quyết xong, bên này lại có khách hàng trong nước vác một tảng sườn bò tới.
Lâm Chu nhìn trò cười trước mắt, bất đắc dĩ đỡ trán.
Con dê với tảng sườn bò này kêu cậu phải làm saol
"Ông chủ Lâm, ông chủ Lâm, anh dùng miến đậu xanh phải không? Tôi nhìn thấy trên chợ sáng, chủ quầy nói anh dùng loại này, tôi mua về, hiện tại ngâm luôn được không?”
Sau dê bò lại có người xách tới một bao miến đậu xanh thủ công lớn.
Những khách hàng ở đây đều kinh ngạc há to miệng, không thể tin nổi. Ngay cả Lâm Chu cũng dừng động tác trên tay
Mọi người thật sự là thiên tài đó!
Lâm Chu không nói chuyện, mọi người đều tập trung ánh mắt vào cậu.
"Hiện tại thật sự không làm được, hầm nguyên liệu, không chỉ cần xử lý, còn cần rất nhiều nguyên liệu kết hợp và thời gian để làm, hiện tại không có điều kiện này."
"Mỗi ngày làm hơn hai trăm bát là quá nhiều rồi, quây hàng này của tôi không làm xuể, tôi không phải trong tiệm có thể làm hoài, cho nên nếu mọi người muốn ăn chỉ có thể đến sớm một chút, hết số tức là không còn."
Lời Lâm Chu từ chối rất rõ ràng.