Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 729 - Chương 729: Trời Ạ! Lúc Nấy Anh Vừa Làm Gì Chứ!

Chương 729: Trời ạ! Lúc nấy anh vừa làm gì chứ! Chương 729: Trời ạ! Lúc nấy anh vừa làm gì chứ!Chương 729: Trời ạ! Lúc nấy anh vừa làm gì chứ!

Khoảnh khắc mùi thơm cay nồng của dầu ớt đỏ tỏa ra đã thu hút ánh mắt của rất nhiều người.

Thời điểm các loại xiên que có màu sắc cực kỳ hấp dẫn được lấy ra khỏi thố sành, từng giọt dầu đỏ từ nguyên liệu nhỏ xuống, còn cuốn theo những hạt vừng trắng như thể được tua chậm trong mắt người đi đường, làm họ không nhịn được nuốt ngụm nước miếng.

Hấp dẫn quá đi!

Khách hàng bên cạnh Lâm Chu không thể cưỡng lại sự cám dỗ, bắt đầu gọi món.

"Lấy tôi năm xiên sách bò, năm xiên thịt gà, một xiên trứng cút, hai xiên cật bò thái lát... Khoai tây, măng, rong biển, rau tiến vua..."

Một lần gọi hẳn mấy chục xiên, đến lúc ống trụ đựng xiên đã gần đầy, khách hàng mới thu tay lại.

Lâm Chu tính toán giá tiền tổng cộng: "214 tệ."

Whatl

Vừa ăn một ngụm khoai tây lát vào bụng, anh tức tốc lộ vẻ sốc hàng.

Đợi đến lúc tính toán giá cả xong anh mới nhận ra không rẻ chút nào, hơn 200 tệ luôn còn gì!

Nhưng gà xiên thố trước mắt không chỉ thơm nức mũi, mà còn cực kỳ hấp dẫn, anh thật sự rất muốn ăn.

Không ngờ bị quầy gà xiên thố bên đường thu hút, thế là hơn 200 tệ bay vèo trong vòng một nốt nhạc. Đau lòng quá manl

Anh vốn định mua đại một bát cơm ở quán ăn gần khu dân cư cho bữa tối.

Thế nên anh chỉ đành nhịn đau ví thanh toán tiền, nhận lấy gà xiên thố. Anh không vội về nhà, chỉ đứng bên đường cầm một xiên lên bắt đầu ăn.

Lúc đầu, khách hàng không cảm thấy một xiên 3 tệ, 5 tệ đắt.

Hơn nữa, sao có thể nắm chắc nhiệt độ của khoai tây như vậy? Khoai lát có thể chín mà không nát.

Những lát khoai tây lát trông còn nguyên vẹn, xiên vào que, anh còn tưởng nó không quá nhừ, sẽ rất giòn.

Nào ngờ vừa vào miệng lại là cảm giác mềm mại, cực kỳ ngon miệng. Mùi thơm và vị cay của dầu đỏ không phải chỉ để trưng cho có. Những lát khoai tây như được luộc trong nồi nước nóng đến khi chín nhừ. Khi ăn vào, hương thơm tràn ngập trong miệng, đỉnh của chóp!

Đù móal

Lúc này, Lâm Chu đang tiếp đãi khách hàng kế tiếp.

Khoai tây lát này vậy mà vẫn còn nguyên vẹn trên que xiên.

Khách hàng kinh ngạc nhìn Lâm Chu.

Đúng lý ra, nếu nấu đến mềm nát thì khẽ chạm nhẹ cũng đủ làm khoai vỡ ra thành từng mảnh.

"Lấy tôi cái này... Cái này..."

Không lâu sau, khách hàng kế tiếp gọi món xong, thanh toán tiền, cũng trả hơn 100 tệ.

Chỉ là hơi lộng gió, miệng thì hưởng thụ, còn dạ dày lại lạnh cóng.

Sau khi mùa hè kết thúc, anh vẫn chưa ăn lần nào, bây giờ ăn một lần đúng là khiến người ta mong nhớ.

Quả nhiên là gà xiên thố vừa nhìn đã thấy ngon.

"Ngon thật đấy!"

Thấy ông chủ đang bận, khách hàng lại tiếp tục ăn.

Khách hàng đó không kìm được tặc lưỡi, giá cả ở Tứ Xuyên đắt thật!

Sợ rằng lúc ông chủ Lâm tới sẽ tăng giá vèo vèo. Đôi khi, giá cả gắn liền với chi phí thực phẩm.

Nguyên liệu ở đây của họ rất đắt, chắc chắn món ăn làm ra cũng đắt không kém.

Nhưng mức giá này vẫn có thể chấp nhận được.

Thoáng chốc cậu đã bán được hơn trăm xiên.

Lâm Chu mới cảm thấy có khi tuân này là tuần phúc lợi của hệ thống, để bù đắp cho mấy tuần liền bận rộn trước đó của cậu.

Theo tình hình này, có lẽ không đến một tuần cậu đã bán xong mười ngàn xiên gà xiên thố.

Lâm Chu gật đầu, nhàn nhã ngồi xuống, lấy điện thoại ra muốn lười biếng. Đột nhiên cậu nhớ ra mình còn một chú chó, vội nhìn quanh bốn phía.

Sau đó, cậu thấy khách hàng vừa đi vừa ăn, chó con của cậu thì theo sát phía sau.

"Cơm Nắm! Cơm Nắm!"

Thấy chó vừa nhặt được sắp chạy theo người ta, Lâm Chu vội vàng đuổi theo, còn vừa chạy vừa hô to.

Khách hàng nghe thấy động tĩnh, vô thức quay đầu nhìn, sau đó bị chó con sau lưng đuổi đến.

Chó con lập tức cản trước mặt anh, nhìn anh sủa gâu gâu.

Khách hàng: 222

Vụ gì đây?

"Cơm Nắm, sao mày lại chạy theo người ta vậy?"

Lâm Chu hai, ba bước đuổi đến, muốn gọi chó con vê.

Sau đó, Cơm Nắm thấy Lâm Chu đến thì hệt như tìm được chỗ dựa, thay đổi dáng vẻ rụt rè trước đó. Đầu tiên là gọi Lâm Chu hai tiếng, lại sủa vê hướng người nọ đang muốn đi, trông rất hung dữ.

Lâm Chu chưa từng nuôi thú cưng nên không biểu rõ hành động này có ý gì.

Cậu nghỉ ngờ nhìn chó con, còn cảm thấy nó rất đáng yêu.

Thế là khách hàng không thể rời đi, cũng rất bối rối ôm hộp gà xiên thố, nhìn về phía Lâm Chu.

"Ông chủ, đây là chó của anh à?"

Lâm Chu gật đầu, sau đó hai người nhìn nhau, Lâm Chu muốn bế chó con lên.

Nhưng chó con vẫn kiên trì ngăn phía trước khách hàng.

Khách hàng đứng trước quầy chứng kiến một màn này, vừa ăn xiên que vừa ngơ ngác.

Ủa chuyện gì thế?

Ăn quyt hả?

Khách hàng cảm thấy có kịch hay để hóng, hai mắt trợn to.

Lúc nãy anh ta còn nghĩ hôm nay là ngày đầu tiên quầy xiên que ngon thế này xuất hiện trước cổng khu dân cư bọn họ, ai không biết còn tưởng là ông chủ Lâm đấy.
Bình Luận (0)
Comment