Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 847 - Chương 847. Đọc Từ Trên Xuống Dưới (1)

Chương 847. Đọc từ trên xuống dưới (1)
Chương 847. Đọc từ trên xuống dưới (1)

Anh không biết vịt rắc chuối nóng là món gì, nhưng Khoai chuối gừng nóng thì ổn hơn chút.

Giang Từ gọi món xong thì rút điện thoại ra chuẩn bị trả tiền.

Sau đó anh nhìn thấy ánh mắt vô cùng ngạc nhiên của ông chủ.

Hửm?

Giang Từ không hiểu cho lắm.

Lâm Chu cũng không hiểu.

Tên gọi cậu vất vả tốn sức nghĩ ra, sao người ta lại đọc thành như vậy?

Ngẫm lại mấy ngày này cậu rụng tóc vì nghiên cứu món mới và đặt tên trà sữa.

Thật sự, cậu muốn khóc!

Vì Lâm Chu đeo khẩu trang nên khách hàng không nhìn thấy vẻ mặt sụp đổ của cậu, sau đó còn nhìn cậu với vẻ mặt vô cùng khó hiểu.

Lâm Chu nuốt một ngụm máu xuống, lặng lẽ mở miệng nói: “Đọc từ trên xuống dưới.”

Sau đó, Giang Từ vốn nghiêm túc cũng im lặng.

Menu này...

Là đọc từ trên xuống dưới à?

Sự im lặng của hai người khiến bầu không khí trở nên hơi gượng gạo.

Ngay khi Giang Từ định nói không cần nữa, Lâm Chu lên tiếng.

Cậu đã vất vả thử nghiệm từng chút một để pha mấy loại trà sữa này.

Cuối cùng, sau khi góp đủ năm loại, cậu liền vội vàng ra ngoài bày quầy hàng để thử nghiệm thành quả.

Khó lắm mới có khách, đương nhiên phải bán được một ly để thử xem sao.

“Quý khách muốn gọi gì?”

Nghe Lâm Chu hỏi như vậy, Giang Từ cũng không tiện nói không mua nữa.

Nhìn vào mấy vị này, đột nhiên anh cảm thấy đọc ngang hay đọc dọc cũng chẳng có gì khác biệt.

Đều không hiểu đó là món gì.

“Cho tôi một ly chuối nhuyễn caramel thơm sữa đi.”

Lâm Chu gật đầu, cuối cùng cũng có thể pha trà sữa rồi.

Nếu không thì đứng đây mắt to trừng mắt nhỏ với khách hàng làm gì chứ!

“Anh muốn uống đá hay nóng?”

Lâm Chu lấy một cái ly dùng một lần ra, múc một muỗng caramel chuối dầm nhuyễn để lót đáy, sau đó hỏi.

Giang Từ: “Uống nóng.”

Không biết có phải do bầu không khí gượng gạo khi gọi món lúc nãy hay không.

Giang Từ trong lúc này nói rất ít.

Hoàn hảo thể hiện thế nào gọi là im lặng là vàng.

Sau khi nhận được câu trả lời, Lâm Chu mở hộp giữ nhiệt, lấy một thùng lớn trà sữa caramel nóng hổi bên trong ra rồi rót thẳng vào ly.

Sau đó, cậu đậy nắp, lấy một cái ống hút.

Thế là một ly chuối nhuyễn caramel thơm sữa đã được pha xong.

Giang Từ ngửi thấy hương thơm ngọt ngào của sữa bò từ ly trà sữa caramel, cảm thấy cũng tạm ổn.

Anh cầm lấy ly trà sữa rồi hỏi thẳng: “Bao nhiêu tiền?”

“38.”

Lâm Chu báo giá, Giang Từ đang cầm điện thoại sững người.

38?

Đắt vậy à?

Giá này còn đắt hơn cả một số loại trà sữa ở những tiệm trà sữa khác.

Có một thoáng hối hận, tại sao lúc nãy anh lại rẽ ngang từ siêu thị sang mua trà sữa.

Quá đắt!

Giang Từ im lặng thanh toán, sau đó cầm lấy ly trà sữa quay người, xé bao ống hút, anh đâm thẳng vào cốc trà sữa như muốn trút giận rồi uống ừng ực một ngụm lớn.

Ngay sau đó, biểu cảm của anh thay đổi, ly trà sữa này!

Trà sữa vào miệng mang theo hương vị ngọt ngào đậm đà của caramel, còn có mùi thơm của trà và sữa trong trà sữa, hòa quyện vô cùng hoàn hảo.

Cảm giác mượt mà, thưởng thức thật kỹ, vị sữa đặc biệt đậm đà, còn có hương trà, còn thơm hơn cả loại trà anh thường uống, chủ quán thêm hương liệu à?

Giang Từ cẩn thận hút một ngụm, anh còn có thể cảm nhận được lớp chuối dầm nhuyễn dưới đáy cốc.

Cảm giác rất tươi mới, hoàn toàn không giống như vị trà sữa pha trộn hương liệu.

Ngon bá cháy!

Bây giờ anh đã hiểu rõ món trà sữa này là gì rồi.

Nói đơn giản chính là trà sữa chuối caramel.

Chuối nướng dầm nhuyễn với caramel, kết hợp với hương vị trà sữa thực sự rất ngon.

Chưa từng uống vị này, ly trà sữa mang đến cảm giác vô cùng mới mẻ cho Giang Từ.

Anh lập tức không còn thấy 38 tệ đắt nữa.

Chỉ cần tiêu tiền xứng đáng thì không có vấn đề gì.

Lâm Chu vốn định hỏi vị khách đầu tiên rằng trà sữa có ngon hay không.

Nhưng không ngờ người này lại khá lạnh lùng, không thích mở miệng nói chuyện.

Cho nên Lâm Chu cũng không tiện hỏi.

Mặc dù giá hơi đắt chút, nhưng giá thành của mấy ly trà sữa này cũng khá cao.

Nhiệm vụ không quy định phải bán bao nhiêu ly.

Cho nên Lâm Chu cũng không vội, có thể bán được thì bán, không bán được thì mình tự uống.

Cậu tưởng rằng vị khách đầu tiên sẽ rời đi luôn.

Sau đó Lâm Chu nhìn thấy người này uống ừng ực mấy ngụm lớn đã uống hết một ly trà sữa.

Uống đến đáy ly, còn có thể nghe thấy tiếng anh dùng sức hút mạnh.

Đối với Giang Từ, uống trà sữa cũng chẳng khác gì uống nước ngọt hay uống nước.

Đều có tác dụng giải khát.

Anh đang khát muốn chết.

Uống ừng ực mấy ngụm lớn, anh đã uống hết một ly trà sữa.

Cảm thấy ngon, uống chưa đã nghiền, anh lắc lắc cái ly rỗng, xác định hết rồi thì xoay người đi ngược lại.

Lâm Chu nhìn anh đi không được hai bước đã uống hết trà sữa, rồi quay lại, nhìn anh đầy nghi ngờ.

Hết chương 847.
Bình Luận (0)
Comment