Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Chu gặp được khách hàng còn chưa ăn mà đã kích động như vậy.
Cậu vừa vớt đậu phụ thối nổi lên trong nồi ra vừa gật đầu.
“Đúng là đậu phụ thối, 10 đô một phần, cậu muốn mua một phần nếm thử không?”
Trong tình huống chưa thể chắc chắn cả hai đều là người Hoa quốc, hai người đều dùng tiếng Anh để nói chuyện với nhau.
Nhưng đậu phụ thối là đồ ăn vặt truyền thống của Hoa quốc.
“Ông chủ, anh có phải người Hoa quốc không?”
Chàng trai nhận được câu trả lời khẳng định lại chuyển sang nói quốc ngữ. Cậu ta thật sự gặp được đồng hương ở nước ngoài rồi, nước mắt cứ chực trào!
Đặc biệt là đồng hương còn mang theo món đậu phụ thối mà cậu ta yêu thích nhất đến nữa.
“Muốn chứ muốn chứ, cho tôi 10 phần trước đi!”
Chàng trai lấy tiền mặt từ ví ra đưa cho Lâm Chu, sau đó ánh mắt không kìm được rơi xuống đậu phụ thối trên khay inox.
Thối thật á! Chiên xong vẫn có thể ngửi được mùi thối trộn lẫn mùi thơm của dầu chiên trong đó, cực kỳ hấp dẫn.
Hơn nữa, bề mặt của đậu phụ thối trông rất xốp giòn, được chiên đến phồng lên.
Ngoài ra, mùi thối trong thùng đậu phụ thối bên cạnh cũng liên tục lan tỏa.
Chàng trai đứng trước quầy hàng, vừa hưởng thụ vừa ngửi mùi với vẻ mặt thích thú.
Biểu cảm tận hưởng này làm người nước ngoài che mũi khắp bốn phía đều lộ vẻ rất nghi ngờ.
Mọi người đều nhìn cậu ta bằng ánh mắt có gì đó sai sai.
Một phần đậu phụ thối gồm 5 miếng, trừ phần cậu đang chiên, Lâm Chu lại đếm rồi bỏ thêm 45 miếng đậu phụ thối vào nồi chiên.
Nồi dầu đang dần bình lặng lại, vì cậu ném đậu phụ vào mà lập tức kêu vang lách tách, bong bóng dày đặc nổi lên, tỏa ra khói trắng, lập tức không thấy đậu phụ thối đâu nữa.
“Woa ~ âm thanh đã tai dã man con ngan!”
Lâm Chu vừa cầm hộp đựng vừa cho đậu phụ thối trên khay vào hộp, chuẩn bị rưới nước sốt linh hồn lên vừa nghe giọng điệu làm lố của chàng trai.
Da gà da vịt của cậu nhanh chóng nổi cục cục.
Đậu phụ nóng hổi vừa thổi vừa ăn được rưới nước sốt lên, mùi thơm càng thêm nồng nàn.
Hương vị cay thơm lập tức lộ rõ.
Ngay cả đậu phụ thối màu đen cũng có màu sắc của nước sốt, trở nên béo ngậy và thơm ngon.
Lúc này, phần đậu phụ thối đã không còn mùi thối nữa.
Mùi thơm cũng nổi bật không kém, nằm ngay trong tay.
Chàng trai không chờ nổi, vội xiên dĩa vào miếng đậu phụ thối rồi cho vào miệng.
Đậu phụ thối nóng bừng bừng thấm đẫm nước sốt, vừa cắn một miếng, lớp vỏ ngoài xốp giòn vỡ ra, còn đậu phụ bên trong trơn mềm, mọng nước.
...
Cậu ta ăn vội ăn vàng, không thèm để ý đậu phụ thối vẫn còn nóng bốc khói.
Cậu ta đã nhớ thương miếng đậu phụ thối này mấy năm nay.
Trước đây, lúc còn trong nước, chỉ cần cậu ta muốn ăn là có thể đến chợ đêm mua một phần.
Từ khi ra nước ngoài, dù cũng có nhà hàng Hoa quốc đấy nhưng lại rất khó tìm thấy món quà vặt bán ở ven đường này.
Cậu ta chỉ có thể nhung nhớ khôn nguôi. Nào ngờ hôm nay cậu ta tình cờ ra đường, đi ngang qua tháp Hespan lại ngửi thấy mùi thối quen thuộc. Thối thế này khiến cậu ta nghĩ ngay đến đậu phụ thối.
Nhưng ở nước ngoài thì làm gì có chỗ bán đậu phụ thối chứ?
Cao Tiễn Ngư đã quá thèm thuồng, dù lý trí nói với cậu ta rằng ven đường không thể nào có quầy bán đậu phụ thối.
Nhưng cậu ta vẫn không nhịn được muốn tìm hiểu tới cùng.
Thế là cậu ta đi theo mùi thối, một đường tìm đến. Lúc cậu ta thấy có một chiếc xe quầy hàng ven đường thật, cậu ta ngỡ ngàng đến điên cuồng, còn nghi ngờ có khi nào cậu ta đang nằm mơ không.
Đến tận khoảnh khắc ăn đậu phụ thối vào miệng, cậu ta lại càng cảm giác phải chăng mình đang nằm mơ.
Trên đời có đậu phụ thối ngon như vậy ư?
Không phải cậu ta đang nằm mơ đấy chứ?
Cao Tiễn Ngư khó tin lại xiên một miếng đậu phụ thối cho vào miệng.
Màu sắc vàng ươm, kết cấu giòn rụm, nhai sần sật, tuyệt cả là vời!
Đậu phụ vàng và giòn mà không có vị khét, chiên vừa phải, lớp ngoài xốp giòn, bên trong non mềm.
Mùi vị đậu phụ rất đậm, có thể nếm được rất rõ mùi đậu phụ thối nồng nặc và vị cay của gia vị, đủ để chứng tỏ đậu phụ nguyên liệu dùng để làm món này là loại rất ngon.
Hương vị rất tinh tế, phối với nước sốt cay, kèm theo một ít rau mùi là tròn 100 điểm.
Tỏi trong nước tỏi, cộng thêm vị cay của dầu ớt, còn có loại nước sốt không biết là gì kia đủ để thể hiện thế nào gọi là tươi cay ngon miệng.
Thơm phức đến mức làm người ta ăn không dừng miệng.
5 miếng đậu phụ thối chỉ ăn trong 5 lần là sạch sẽ.
Cao Tiễn Ngư vẫn chưa thể tỉnh lại từ trong vị ngon của đậu phụ thối thì đã chẳng còn miếng nào.
Những người nước ngoài che mũi còn đứng quanh đó thấy cậu ta ăn sạch cái bát thôi thối kia bằng vẻ mặt hưởng thụ, trong mắt đều lộ vẻ sốc ngang.
Hết chương 877.