Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 906 - Chương 906. Ngoại Truyện: Sủi Cảo Năm Mới (10)

Chương 906. Ngoại truyện: Sủi cảo năm mới (10)
Chương 906. Ngoại truyện: Sủi cảo năm mới (10)

Trong phút chốc, mọi cảm xúc tiêu cực dường như sắp nhấn chìm anh ta.

“Không có gì, không có gì! Chỉ là đêm giao thừa vẫn phải tăng ca, không thể về nhà, sủi cảo của ông chủ Lâm có hương vị gia đình, tôi nhất thời không kìm được ấy mà.”

Chỉ một câu nói nhẹ nhàng đơn giản nhưng mọi chua xót chất chứa trong lòng anh ta đều bị nuốt xuống cùng miếng sủi cảo trong miệng.

Người đàn ông mỉm cười an ủi mọi người.

Người càng mạnh mẽ thì càng muốn giấu kín nhiều chuyện, bởi vì họ cảm thấy nếu nói ra chính là nhận thua.

Cảm giác sụp đổ của người trưởng thành thường chỉ diễn ra trong chớp mắt.

Chờ đến khi bình tĩnh lại, chẳng mấy chốc tâm trạng sẽ ổn định ngay thôi.

“Anh nói cứ như không nói ấy! Gia đình nào có được hương vị như của ông chủ Lâm chứ!”

Anh trai đứng xem bên cạnh vừa nói ra câu này, những tiếng ho khan lập tức truyền đến từ xung quanh.

“Phụt!”

“Khụ khụ khụ!”

Ngay cả người đàn ông đang buồn bã nghe thấy câu này, khóe miệng cũng vô thức giật giật, nhất thời nỗi buồn tan biến đi hết, chỉ còn lại cảm giác bất lực.

“Anh rất biết cách... ừm... an ủi người khác nhỉ!”

Lâm Chu nhìn thấy không khí rầu rĩ ở hiện trường bay biến trong giây lát, cũng không biết nên nói gì.

Nhưng thấy không ai tiếp lời, cậu vẫn ân cần không để câu chuyện của khách hàng rơi vào ngõ cụt.

Cậu nói xong bèn quay trở lại quầy hàng.

So với việc làm một người cố vấn cuộc sống, cậu vẫn phù hợp với việc đứng làm đồ ăn ở quầy hàng hơn.

30 tết, ngày cuối cùng trong năm, ăn uống no say, vài tiếng sau là năm mới - một khởi đầu mới.

“Ngày mai mọi người muốn ăn sủi cảo nhân gì?”

Ai có thể từ chối câu hỏi chuyển chủ đề này của Lâm Chu chứ!

Lúc này, người đàn ông vừa khóc sướt mướt bắt đầu gọi món.

“Ông chủ Lâm, sao có thể không ăn sủi cảo nhân dưa cải chua được? Ở phía bắc, sủi cảo nhân dưa cải chua vô địch thiên hạ đấy!”

“Ai nói vậy? Ông chủ Lâm, tôi muốn ăn sủi cảo nhân mực, loại màu đen ấy.”

“Ông chủ Lâm, tôi muốn ăn sủi cảo nhân hẹ trứng.”

“...”

Chủ đề vừa chuyển thành đồ ăn, bầu không khí nơi đây lập tức náo nhiệt hẳn lên.

Trước mặt ông chủ Lâm, mọi sự phân tâm đều đồng nghĩa với không tôn trọng mỹ thực!

Thoáng chốc, Lâm Chu đã sử dụng hết số nhân sủi cảo và bột nhào cậu mang đến.

Lúc này, số người có mặt tại đây đã gấp mấy lần so với ban đầu.

Cư dân mạng cũng biết tin tức ông chủ Lâm bày quầy bán hàng ở Giang Đông. Tin này lập tức chiếm vị trí hot search của Xuân Vãn, trở thành đề tài nóng nhất hiện nay.

Nhóm khách hàng ruột ở Giang Đông đã quá quen với phong cách bán hàng của Lâm Chu, nhìn thấy ông chủ nói bán hết hàng rồi bắt đầu dọn quầy.

Đầu tiên, bọn họ xác nhận lại xem ngày mai ông chủ Lâm có còn đến bán nữa không, chỉ cần cậu còn đến thì không sao hết, ai nấy đều ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ vẫy tay chào tạm biệt.

Đến khi không còn trông thấy chiếc xe ba bánh của ông chủ Lâm nữa.

“Mọi người nói xem ông chủ Lâm giàu như vậy, người ta đã phát hiện ra rất nhiều tài sản do cậu ấy đứng tên, sao cậu ấy còn dùng xe ba bánh để bày quầy bán hàng nhỉ? Chẳng phải nên đổi sang một chiếc ngầu hơn mới có đẳng cấp, xứng tầm với thân phận và tay nghề của cậu ấy à!”

Khách hàng ruột bên cạnh liếc nhìn người vừa nói, lặng lẽ lên tiếng: “Nhìn anh là biết ngay không phải fan ruột rồi! Fan ruột đều biết xe ba bánh của ông chủ Lâm là hàng đặt làm riêng. Dù là vật liệu hay tốc độ thì xe ba bánh thông thường đều không có cửa sánh bằng. Anh có lái xe thể thao đi nữa cũng chưa chắc chạy nhanh bằng xe ba bánh của cậu ấy đâu nhé!”

“Với lại, ông chủ Lâm đã bày quầy bán hàng mấy năm nay, xe quầy hàng mỗi tuần mỗi khác, tất cả đều được đặt làm riêng. Loại xe ba bánh này trông thì có vẻ bình thường nhưng thực chất giá cả trên mây đấy!”

“Trước đây, trên mạng còn có một blogger thích độ xe muốn độ một chiếc xe quầy hàng giống chiếc của ông chủ Lâm, 100 ngàn còn chưa làm được nữa là.”

Khách hàng được gọi là fan mới thật sự không biết chiếc xe ba bánh đi đâu cũng thấy này lại có lai lịch lớn đến vậy, anh ta ngạc nhiên nuốt một ngụm nước bọt.

“Ông chủ Lâm đã dọn hàng rồi, thông báo lên nhóm chat và fanpage đi, đừng để các fan khác chạy đến uổng công.”

“Đúng đúng đúng, suýt nữa quên mất chuyện này, vẫn còn nhiều người đang vội quay về trong đêm lắm!”

“Bảo mọi người đừng lo, chắc ông chủ Lâm sẽ ở đây cả tuần mà!”

“Tôi cảm thấy ngày mai chắc chắn sẽ có rất nhiều người đến xếp hàng.”

“Nói thừa! Chuyện này còn cần anh cảm thấy à, bây giờ đã rất đông người rồi.”

“Hôm nay tôi không ăn được, ngày mai tôi phải đến sớm hơn.”

“Mà loại nhân nào ngon nhất nhỉ? Không biết ngày mai có còn giống hôm nay không, tôi vẫn chưa ăn mà.”

“Người anh em, chưa chắc ngày mai anh sẽ ăn được đâu.”


Hết chương 906.
Bình Luận (0)
Comment