Ngày Ngày Nhặt Rác, Ta Thành Lão Đại Lúc Nào Không Hay (Dịch Full)

Chương 230 - Chương 230:

Chương 230: Chương 230:Chương 230:

Hai người đứng ở hai đầu bãi đất trống nhìn nhau, không ai nói gì, đột nhiên, cả hai cùng lúc tấn công đối phương.

Hai luồng gió vô hình khổng lồ giao nhau thành hình chữ thập, phát ra tiếng vo ve khiến da đầu tê dại, với tốc độ như chớp đánh về phía Lê Tinh.

Lê Tinh nắm chặt đao bằng cả hai tay, xoay người chém thẳng qua vai, chém vào điểm giao nhau của hai luồng gió vô hình, gió vô hình xoay tròn tránh khỏi cơ thể Lê Tinh, bay về phía sau bên hông.

Còn sau lưng Lê Tinh đột nhiên mọc ra hai bức tường lửa giống như đôi cánh, mười mấy phi tiêu gió vô hình tấn công từ phía sau bị Tam Thiên Liên nuốt chửng, những tia lửa hình cối xay gió sáng lên rồi biến mất không dấu vết.

Gió không màu không hình, rất khó tránh né các đòn tấn công của nguyên tố gió, Sở Vân Dật dùng Đại Thập Tự Phong Trảm để dụ địch ở phía trước nhưng đòn tấn công thực sự lại nằm ở phi tiêu gió vô hình. Mà Lê Tỉnh lại có thể nhìn thấu ý đồ thực sự của Sở Vân Dật, tâm tư của hai người này đều vô cùng kín đáo và xảo quyệt, không ai kém ai.

Sau khi dùng Tam Thiên Liên nuốt chửng phi tiêu gió vô hình, Lê Tinh suy nghĩ nhanh như điện, Tam Thiên Liên lập tức hiểu được ý của chủ nhân, đôi cánh lửa lập tức mở rộng về phía Sở Vân Dật, bao vây hắn.

Gió thổi lửa mạnh, chỉ cần Sở Vân Dật dám sử dụng Phong nguyên linh lúc này, chắc chắn sẽ khiến ngọn lửa của Tam Thiên Liên bùng lên ngay lập tức, hiệu quả tương đương với nổ, tuy không đến mức bị thương nhưng chắc chắn quần áo sẽ không còn nguyên vẹn.

Nhưng Lê Tinh cũng đánh giá thấp bản lĩnh của Sở Vân Dật, chỉ thấy hắn đột nhiên nắm chặt tay, không khí xung quanh cơ thể hắn lập tức bị hút sạch.

Tam Thiên Liên cố gắng co lại cơ thể, dùng sức mở rộng ngọn lửa về phía Sở Vân Dật nhưng dù là Hỏa vương lợi hại đến đâu cũng không thể nhuốm màu vùng chân không.

Tam Thiên Liên chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Vân Dật điều khiển vòng chân không, càng mở rộng ra, từng chút một ép nó thành một chiếc bánh mỏng, từ từ đẩy ra.

Không ngờ Sở Vân Dật lại có thể điều khiển gió đến mức như vậy, nếu tiếp tục tiêu hao nữa thì không có ý nghĩa gì, Lê Tinh triệu hồi Tam Thiên Liên, lắc cổ tay, chuỗi lưu ly rơi xuống, trận Thiên Diệp Tầm Sát lặng lẽ hình thành. Sở Vân Dật chỉ cảm thấy lông tơ trên cổ dựng đứng, cảm giác nguy cơ còn rõ ràng hơn khi rơi vào trận Đảo Kỳ Môn, theo bản năng mở trận Thiên Phong Tuyệt Sát để bảo vệ bản thân.

Đáng tiếc Sở Vân Dật vẫn chậm một nhịp, trận Thiên Diệp Tâm Sát đã hình thành, vừa rồi hắn còn ở khoảng đất trống trong rừng, bây giờ xung quanh sương mù bốc lên, chỉ trong chớp mắt đã mù mịt, không phân biệt được đông tây nam bắc. Sở Vân Dật bị mắc kẹt trong sương mù, không dám tùy tiện di chuyển, chỉ có thể thả tinh thần lực ra để thăm dò, kỳ lạ là với cường độ tinh thần lực của hắn, vậy mà không thể thăm dò ra ranh giới của trận pháp, càng không tìm thấy bóng dáng của Lê Tinh, giống như đến một không gian khác đầy sương mù.

Từ khi vào trận, Sở Vân Dật luôn nghiêm túc đề phòng, cảnh giác với sát chiêu không biết sẽ phát ra từ đâu nhưng chờ rất lâu vân không có động tĩnh gì, Sở Vân Dật từ từ thu trận Thiên Phong Tuyệt Sát, không khỏi bắt đầu nghi ngờ, đây có phải chỉ là một ảo trận cấp thấp không?

Tất cả các phù văn sư trên thế giới đều biết, ảo trận dễ phá, vì vậy sao chép mô phỏng cảnh vật xung quanh một cách sống động là yếu tố đầu tiên để ảo trận thành công. Mục đích là để đối thủ vô tri vô giác vào trận, sau khi vào trận mới phát hiện ra muộn, để kéo dài thời gian cản trở.

Nhưng chỉ có thể tạo ra sương mù ảo thì quả thực quá thấp kém, có lẽ là do tu vi phù trận của Lê Tinh quá kém. Nhưng Sở Vân Dật cảm thấy không thể nào, nếu tu vi phù trận của Lê Tinh thực sự kém đến vậy, cô tuyệt đối sẽ không dùng điểm yếu của mình để thách thức điểm mạnh của hắn.
Bình Luận (0)
Comment