Chương 285:
Chương 285:Chương 285:
Lê Tinh: "Nói cách khác, người khác nhìn thấy dáng vẻ của chúng ta là biết chúng ta đã đeo mặt nạ cải trang rồi?" Sở Vân Dật mỉm cười gật đầu.
Lê Tinh cạn lời, loại mặt nạ này chẳng khác gì mặt nạ nhựa giá vài đồng một cái ở Nghĩa Ô, thật không hiểu nổi người Càn Nguyên sao lại phải tốn công tốn sức làm cho tinh xảo như thật như vậy.
"Mặt nạ cải trang chỉ có thể qua mắt những người có tinh thần lực dưới cấp A, mặc dù vậy, vẫn có rất nhiều người lựa chọn đeo mặt nạ ra ngoài, dù sao thì thành Thiên Nhất là trung tâm của quyên lực và tiền tài, người nổi tiếng không ít, ai cũng không muốn nhất cử nhất động đều bị người khác chú ý."
Điểm này thì Lê Tinh rất có cảm nhận, cảm giác đi đến đâu cũng bị người ta vây xem, quả thực khiến người ta khó mà chấp nhận được.
Mặc dù đeo mặt nạ vào thì cũng giống như nói với mọi người rằng người này hành tung khả nghị, xin hãy chú ý nhiều hơn. Nhưng theo lời Sở Vân Dật nói, ở thành Thiên Nhất có không ít người đeo mặt nạ ra ngoài, cũng không thấy hai người họ đặc biệt hơn nên Lê Tinh thuận theo đeo vào.
"Đi thôi, đến Thông Thiên Tháp."
Đến nơi, Lê Tinh ngẩng đầu nhìn tòa kiến trúc hình chóp nhọn màu trắng khổng lồ, lẩm bẩm: "Đây không phải là Viện trưởng lão sao?"
Mặc dù lần trước đến đây không đi con đường này nhưng tòa kiến trúc hình chóp nhọn màu trắng này, Lê Tinh sẽ không nhớ nhầm.
Sở Vân Dật giải thích: "Em nói đúng. Viện trưởng lão được xây dựng bên trong Thông Thiên Tháp, hai nơi có lối vào khác nhau, nói một cách nghiêm ngặt thì Viện trưởng lão trực thuộc Thông Thiên Tháp. Phần thân tháp mà chúng ta có thể nhìn thấy bằng mắt thường chỉ là tầng dưới cùng của Thông Thiên Tháp, từ tầng giữa trở lên có trận pháp bao phủ, mắt thường không nhìn thấy được. Cả tòa Thông Thiên Tháp có bao nhiêu tầng, e rằng chỉ có người canh giữ tháp và mười vị trưởng lão mới biết."
"Ồ, hóa ra là vậy. Anh không phải muốn sửa hạt lưu ly cho tôi sao? Sao lại đến đây?"
"Trong Thông Thiên Tháp có một tầng được mở riêng cho các Phù văn sư, có thể sử dụng phù văn hỏa hệ để tạo ra ngọn lửa có nhiệt độ cực cao, nung chảy nguyên liệu. Các phù văn sư cấp cao luyện khí, sửa chữa vũ khí, đều sẽ đến đây."
Ö? Nguyên lý này cũng giống với phòng địa hỏa trong giới tu tiên.
"Thì ra là vậy, vậy chúng ta mau vào thôi!"
"Cổng vào Thông Thiên Tháp có phù trận, khi vào tuyệt đối không được có ác ý, nếu không sẽ bị phù trận giết chết ngay lập tức. Một lát nữa em cứ đi theo tôi, đừng căng thẳng." Sở Vân Dat nói xong, bước vào cánh cổng hùng vĩ uy nghiêm như đền thờ, biến mất không thấy.
Lê Tinh hơi lo lắng, học theo Sở Vân Dật, đi qua một trận pháp phòng ngự như gợn nước, thân ảnh biến mất tại chỗ.
Cảm giác lạnh lẽo trên người biến mất, Lê Tinh biết mình đã đi qua trận pháp phòng ngự, ngẩng đầu nhìn xung quanh, phát hiện mình đang ở trong một đại điện cực kỳ rộng rãi.
Khác với tưởng tượng của cô, đại điện không có một người canh gác nào, chỉ có một lão già mặc áo xám ngồi xếp bằng ở góc. Lão già gầy gò khô héo, toàn thân không có chút dao động linh khí nào, giống như một người bình thường.
Thấy Lê Tinh thuận lợi đi qua phù trận, Sở Vân Dật ra hiệu cho cô tháo mặt nạ, đi theo mình, hai người đi về phía lão già áo xám.
Sở Vân Dật đến trước mặt lão già áo xám, cung kính quỳ xuống hành lễ: "Cửu thúc tổ"
Lão già mở mắt, hai con ngươi phủ một lớp màng trắng, che mất cả đồng tử, là một người mù.
"Là Vân Dật à! Dạo trước nghe Bách Lý đường huynh nói con bị thương, ta còn lo lắng cho con, định xin nghỉ đi thăm con. Hôm nay gặp mặt mới biết con đã khỏe rồi, tốt lắm tốt lắm!"
Sở Vân Dật cúi đầu: "Đa tạ cửu thúc tổ quan tâm."
Khi Sở Vân Dật quỳ xuống, Lê Tinh cũng thuận theo. Theo kinh nghiệm trong giới tu tiên, những người canh giữ những nơi trọng yếu của môn phái như tàng bảo các, tàng kinh các, chắc chắn là những người có võ công cao cường.