Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Chương 1247

Phía bên kia.
Cả người chiến giáp khổng lồ đột nhiên chấn động.
Tất cả những mảnh vảy chiến giáp không thả ra bất cứ thuật công kích nào nữa.
Giọng nói của Liễu Bình vang lên từ chiến giáp: “Các vị, chúng ta không biết
tình hình chiến đấu như thế nào, ta cần phải tìm tòi cho kỹ, xin đừng vận dụng
mảy may sức mạnh nào của chiến giáp nữa!”.
Không đợi các tà ma khác đáp lại thì hắc lân chiến giáp thật lớn phát ra vô số
chấn động.
Trên mũ giáp, cặp mắt màu đỏ tươi kia thả ra ánh hào quang, giống như mặt trời
máu treo trên cao, chiếu rọi vô số thế giới vô tận vô biên, lập tức nhìn thấy tình
hình.
"Xong rồi."
Trong lòng Liễu Bình không khỏi hiện ra suy nghĩ này.
Trong tầng tầng lớp lớp thế giới Lục Đạo Luân Hồi kia, Tạ Đạo Linh không
ngừng chuyển sinh, phiếu bạc lưu lạc trong nhân gian giới.
Nhưng thuật của nàng cũng hóa thành vô số tận thế, không ngừng oanh kích lên
người ba tên thủ lĩnh tà ma, lại bị chúng cuốn lấy, nhất thời không thể trở về bên
cạnh Tạ Đạo Linh.
Phải làm sao bây giờ? Có ai có thể đi giúp nàng? Không được, hắn phải nhịn
xuống, tiếp tục sắm vai tà ma chi chủ, thao túng bộ chiến giáp này, cũng hiệu
lệnh cho tất cả tà ma sống nhờ trên chiến giáp.
Như vậy -- Ai có thể đi giúp nàng một tay! Ai có thể? Tâm niệm của Liễu Bình
chớp động qua lại, bỗng nâng tay lên, phóng ra tầng tầng lớp lớp ảo giác, che
đậy tất cả những chuyện phát sinh, không cho tà ma nào thấy được.
Hắn vươn tay còn lại ra, nhẹ nhàng ấn vào hư không.
Một giọt máu bay ra.
"Nữ sĩ Huyền Bí."
Liễu Bình thấp giọng mà nói.
Một giọng nữ run rẩy theo đó mà vang lên: “Đã đến lúc, xin làm hắn sống lại
đi."
Liễu Bình vươn tay, nhẹ nhàng đụng vào giọt máu kia.
Chỉ một thoáng.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi đã là Nghệ Thuật
Gia của tất cả ảo giác hư ảo, có thể phóng thích tất cả sức mạnh hệ biểu diễn."
"Ngươi phóng thích “Hí Kịch Sư."
ế ố
"Cái chết chân thật của thời gian sẽ hóa thành giả dối."
"Đếm ngược năm giây, thời gian sắp sống lại!"
"Năm,"
"Bốn,"
"Ba,"
“Hai,"
“Một!"
Đinh –– Giọt máu kia bỗng hóa thành một đồng tiền xu màu đỏ thẫm đang
xoay, nó không ngùng quay tít ở giữa không trung, cuối cùng rơi xuống rồi bị
một bàn tay đón được.
"A, thật sự có người làm được, thật khó tin nổi."
Nam nhân kia nói.
Chỉ thấy trên tay hắn ta có đeo một đôi găng tay, sau lưng nổi lơ lửng bốn thanh
chiến kỳ đón gió phấp phới, hắn ta để râu, cả người tràn ngập chiến ý.
Hai hàng chữ nhỏ hiện lên trên đầu hắn ta: “Thời Gian chi Chủ."
"Đây là ý thức hiện hóa của thời gian, là sức mạnh quy tắc thống ngự tất cả quá
khứ, hiện tại và tương lai ra đời từ tâm."
Nữ sĩ Huyền Bí xuất hiện từ sách thẻ, tiến lên một bước, nắm lấy tay Thời Gian
chi Chủ.
"Mới qua có một khoảnh khắc thôi, cần gì lo lắng như thế?"
Nam nhân nhìn vẻ mặt của nàng, bỗng nhếch miệng cười nói.
"Trong nháy mắt mà giống như vĩnh hằng."
Nữ sĩ Huyền Bí nhẹ nhàng đáp.
Nam nhân duỗi tay chỉ vào hư không, mở miệng nói: “Liễu Bình, thời gian sắp
khôi phục, hiện tại ngươi phải làm một chuyện."
"Chuyện gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Cho dù chỉ là nháy mắt, nhưng tất cả mọi chuyện trong nháy mắt này vẫn phải
có trước có sau, đây là cơ sở mà tất cả pháp tắc an bày sau khi thời gian lấy lại
được sức mạnh,."
Nam nhân nói.
"Ngươi muốn ta sắp xếp tất cả những chuyện trong nháy mắt này lại một lần?"
Liễu Bình hỏi.
"Phải làm như thế, sau đó ta có thể khiến thời gian trên thân trụ bắt đầu lưu
chuyển, kế tiếp, chúng ta sẽ đi đến tương lai, trợ giúp Tạ Đạo Linh chiến đấu."
Nam nhân nói.
ễ ấ
Liễu Bình suy nghĩ mấy phút, sau đó mở miệng nói: “Ta của giờ phút này sẽ
cùng tồn tại với tất cả sự kiện trong nháy mắt này-- Có thể làm được không?"
"Được."
Nam nhân trả lời ngắn gọn.
Liễu Bình vươn tay.
Vô cùng sức mạnh hội tụ từ chiến giáp, hóa thành sức mạnh không cách nào đo
lường trong tay hắn, hiện hóa thành một bộ bài.
"Đây là bộ bài Kỳ Quỷ hệ biểu diễn hội tụ thành từ sức mạnh của ta, có thể
dùng tất cả sức mạnh trên võ kinh, bởi vậy ta muốn đưa nó đến mở đầu tất cả,
để ta đạt được nó ở thời đại thiếu niên."
Liễu Bình nói.
"Cứ như vậy, giao diện thao tác anh linh trên người người cũng có lai lịch, logic
hoàn mỹ, rất tốt."
Nam nhân khen ngợi một tiếng.
Hắn ta nhấn một cái vào hư không.
Chỉ thấy một loạt hình ảnh mở ra.
Đó là thế giới tu hành -- Ở thế giới tu hành ngày xưa, thời khắc Liễu Bình vẫn
là thiếu niên kia.
Hắn bỗng đạt được một danh sách.
Tất cả bắt đầu từ thời khắc kia.
Hắn sẽ không ngừng dùng linh thạch đi lắp đầy danh sách kia, thẳng đến phát
hiện linh thạch không có tác dụng mới thôi....
"Mặt khác dựa theo những sự kiện ta trải qua để sắp xếp đi –– sau đó khoảnh
khắc này có thể đi qua."
Liễu Bình nói.
"Được."
Nam nhân nói.
"Chờ một chút!"
Nữ sĩ Huyền Bí nói.
Liễu Bình và nam nhân cùng nhìn về phía nàng.
"Khi khoảnh khắc này hoàn toàn kết thúc, ta sẽ cùng thời gian tiến đến Lục Đạo
Luân Hồi, giúp Tạ Đạo Linh một tay, Liễu Bình, người tính làm sao bây giờ?"
Nữ sĩ Huyền Bí hỏi.
“Không cần lo cho ta, ta có tính toán của mình, có lẽ rất nhanh chúng ta sẽ gặp
lại."
Liễu Bình nói.
"Được, ta tin ngươi."
Nữ sĩ Huyền Bí nói.
Thời Gian chi Chủ cũng gật gật đầu, lầu bầu nói: “Suy nghĩ của hắn quả thực
không phải ai cũng có khả năng nghĩ ra, nói cách khác --"
"Ngay từ đầu hắn đã là tà ma chi chủ, sau đó thiết kế tất cả mọi chuyện trong
khoảnh khắc đó, toàn bộ thời gian và vận mệnh đều bị khép kín, hoàn mỹ vô
khuyết, không có ai dao động được."
"Trừ phi có người có thể viết lại thời gian, đối kháng với hắn đang là tà ma chi
chủ-- điều này gần như không có khả năng."
Huyền bí nữ thần nói.
Thời Gian chi Chủ nâng tay lên, nặng nề nói: “Ta sắp bắt đầu rồi."
Liễu Bình và nữ sĩ Huyền Bí cùng gật gật đầu.
Thời Gian chi Chủ lớn tiếng mà nói: “Ngươi là dòng cát chạy mà chúng sinh
không nắm giữ được, là tất cả sức mạnh khoan thứ và hủ bại, lại là luân bàn
không ngừng chuyển động trong tay ta."
"Nhảy lên đi, kim giây!"
Trước mắt Liễu Bình đột nhiên hiện ra tới một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Khoảnh
khắc kia đã qua."
"Thời gian nhảy một giây hướng về phía trước."
"Ngươi tiến vào sông dài thời gian chân chính."
"Xin hãy chuẩn bị sẵn sàng."
"Cuộc chiến tranh chung kết tất cả đang kéo dài!"

Bình Luận (0)
Comment