“Các vị, chúng ta phải gia nhập chiến trường!"
Liễu Bình rộng lớn nói.
Trên chiến giáp khổng lồ, tất cả tà ma cùng hô to đáp lại.
Trong hư không phía trước chúng, vô số mảnh thế giới Lục Đạo Luân Hồi được
bày ra.
Một rồi lại một tận thế nhanh chóng lưu chuyển trong thế giới.
Loại sức mạnh này là khắc tinh của tà ma! Ba thủ lĩnh thân thể khổng lồ kia
đang nghĩ cách xử lý tất cả tận thế.
Ý niệm của Liễu Bình khẽ động.
Cả người chiến giáp khổng lồ màu đen cao như thiên địa đột nhiên chấn động,
bắt đầu phi hành hướng tới hư không phía trước.
Nhân cơ hội này -- Liễu Bình thả ra tầng tầng lớp lớp ảo giác Nghệ Thuật Gia,
khiến ba thủ lĩnh và lũ tà ma trên chiến giáp không thể phát hiện lẫn nhau.
Còn hắn thì ngưng tụ một thần niệm, nháy mắt xuyên qua vô số mảnh thế giới,
đến đượC thế giới nào đó.
-- Đó là một thế giới Khoa Kỹ Trắc.
Trên một nhà cao tầng ở xóm nghèo xuất hiện dao động sức mạnh của Thời
Gian và Huyền Bí.
Dao động sức mạnh này tác động vào sự chú ý của hắn, cứ như ngay từ đầu nó
đã luôn chờ hắn hiện thân.
Liễu Bình đáp xuống, hóa thành một nam nhân mặc hắc giáp, nhìn lại vách
tường.
Chỉ thấy trên vách tường, một lớp màu vẽ cực kỳ bình thường vẽ ra thân thể của
nữ sĩ Huyền Bí.
Vào thời khắc Liễu Bình xuất hiện, nữ sĩ Huyền Bí lập tức nhìn về hướng hắn,
mở miệng nói: “Vì tránh né tà ma, chúng ta đã rời đi, chỉ muốn dặn dò ngươi
một câu."
"Nhớ kỹ."
"Trụ linh của Luyện Ngục Thần Trụ là đồng minh của ngươi."
Nữ sĩ Huyền Bí nói xong thì tất cả màu vẽ cấu thành thân thể nàng lập tức biến
mất.
Trên vách tường là một mảnh tuyết trắng, đã không còn cái gì nữa.
Liễu Bình ngẩn ra một giây, bỗng phản ứng lại.
Đúng vậy.
ế ấ
Lúc trước đoàn trưởng biết được tất cả mọi chuyện, sau đó rơi vào ngủ say--
Hắn ta nói vào thời cơ thích hợp, hắn ta nhất định sẽ tỉnh lại! Liễu Bình bỗng
phát hiện cái gì đó, lập tức trở về bản thể, ra lệnh cho chiến giáp khổng lồ ngẩng
đầu, nhìn lại chính giữa chiến trường.
Chỉ thấy tận thế kia đột nhiên xuất hiện biến hóa, mấy ánh sáng sức mạnh tận
thế dần trở nên thong thả, bị ba thủ lĩnh tà ma kia khống chế.
"Ha ha ha! Chúng ta sắp sử dụng được sức mạnh tận thế rồi!"
"Tạ Đạo Linh, ngươi cũng chỉ được như thế!"
"Ngươi vĩnh viễn đừng mong tìm về thuật của ngươi!"
Chúng sôi nổi cười điên cuồng.
Liễu Bình nín thở cảm ứng, quả nhiên phát hiện không ít tận thế đã bị sức mạnh
tà ma làm ô nhiễm, khống chế.
Như vậy mãi là không được! Hắn nâng tay lên, phóng ra ảo giác trùng trùng
điệp điệp, khiến tất cả tà ma trên chiến giáp của hắn phát hiện cái gì đó-- Chúng
nhận thấy, trong ba thủ lĩnh kia, trên người thủ lĩnh tương đối yếu kém kia thỉnh
thoảng lộ ra khí tức không phối hợp nào đó, cứ như nó không phải nó, mà là cái
gì khác Tỷ như Tạ Đạo Linh.
Nó không chỉ hơi giống Tạ Đạo Linh, trên người còn tỏa ra sức mạnh tận thế
độc hữu.
"Chư vị, các ngươi đều được chiến giáp gia trì, có thể thấy rõ chân tướng -- xin
hãy giúp ta một tay, chúng ta cùng xử lý Tạ Đạo Linh!"
Liễu Bình lớn tiếng quát.
"Không thành vấn đề."
"Xử lý ả, để toàn bộ nỗ lực của chúng sinh hóa thành hư ảo."
"Kết thúc tất cả!”.
"Tương lai thuộc về chúng ta!"
Trên chiến giáp, tất cả tà ma lớn tiếng đáp.
Liễu Bình khẽ gật đầu.
Hiện tại cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao “Nghệ Thuật Gia"
của mình có thể che giấu tất cả tà ma.
"Nghệ Thuật Gia"
đến từ võ kinh, Tạ Đạo Linh, tất cả sức mạnh tà ma và chiến giáp khổng lồ.
Nó là tập hợp tất cả sức mạnh, hiện hóa thành sức mạnh Kỳ Quỷ hệ biểu diễn
trên người hắn.
Tuy không phải kỹ năng chiến đấu -- Nhưng không ai có thể đối phó “Nghệ
Thuật Gia"
! Liễu Bình hít sâu một hơi, thao túng chiến giáp khổng lồ dùng sức run lên.
ế
Từng mảnh lân giáp màu đen bóc ra từ chiến giáp, như đàn ông nhanh chóng
xoay tròn trên không trung, cuối cùng ngưng tụ thành một thanh trường mâu
hắc ám.
"Chư vị, dùng hết toàn lực!"
Liễu Bình lạnh lùng quát.
Tất cả tà ma, thậm chí tất cả sức mạnh tà ma trên cả chiến giáp khổng lồ đều
ngưng tụ lại, chảy vào trường mâu hắc ám.
Liễu Bình đúng nín thở, lẳng lặng chờ đợi trong hư vô không bị nhìn thấy.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Thủ lĩnh tà ma thực lực yếu nhất kia, trong cuộc chiến dài đằng đẳng ấy, rốt
cuộc cũng là người đầu tiên lộ ra sơ hở.
Số lượng tận thế quá nhiều, rốt cuộc nó cũng bị đánh trúng một chút, thân thể
khựng lại giữa không trung.
Gần như cùng khoảnh khắc đó --- Tên mũ của chiến giáp khổng lồ, hai tròng
mắt màu đỏ tươi tỏa ra ánh hào quang mãnh liệt.
Liễu Bình hành động.
Không động thì thôi, vừa ra tay thì phải toàn lực.
"A, đi chết đi!"
Hắn rống giận, ra sức ném chuối trường mâu hắc ám này đi.
Dưới sự che giấu của vô số quang ảnh hư ảo, trường mâu lập tức xuyên qua
ngực thủ lĩnh kia.
Sao Tạ Đạo Linh lại bỏ qua cơ hội này? Trong chớp mắt trường mâu xỏ xuyên
qua thủ lĩnh tà ma, có mấy chục sức mạnh tận thế ngưng tụ đến, quét qua trên
người thủ lĩnh tà ma-- “Không!"
Thủ lĩnh tà ma phát ra tiếng gào tuyệt vọng, thân thể lập tức bị cắt thành hai
mảnh.
Liễu Bình đột nhiên xuất hiện.
Hắn mặc chiến giáp hắc ám kia, thân thể to lớn như thiên địa, trực tiếp buông
xuống chiến trường, bắt một cái đã nắm được thân thể tách rời của thủ lĩnh tà
ma nọ.
"Đại nhân yên tâm, sẽ không chết, ta tới cứu ngươi!”.
Sau khi che đậy cảm quan của tất cả tà ma, Liễu Bình lớn tiếng nói với hai tên
thủ lĩnh còn lại.
Chiến giáp trên người hắn lại bong ra từng khối vảy, hội tụ lại với nhau, cấu
thành một xiềng xích kiên cố.
ễ ể ề
Liễu Bình cột hai mảnh thi thể của thủ lĩnh tà ma kia lại, lui về phía sau, miệng
thì nói: “Hai vị đại nhân xin cứ tiếp tục chiến đấu, ta đi cứu nó!"
Nói xong thì biến mất.
Hai thủ lĩnh tà ma còn lại nhìn nhau.
"Giết Tạ Đạo Linh!"
"Đi!"
Hai tên thủ lĩnh bay vào sâu trong Lục Đạo Luân Hồi.
Liễu Bình trói thi thể kia lại, quay về Luyện Ngục Thần Trụ lần nữa, một tay bắt
lấy xích sắt, một tay bám vào thân trụ đang thiêu đốt.
"Đoàn trưởng!"
Hắn quát lớn tiếng.
Trên Luyện Ngục Thần Trụ dần dần hiện ra một bóng dáng.- - Đó là Cựu Nhật
thần chủ lúc trước có minh ước với hắn.
"Ngươi có tính toán gì không?"
Vị thần chủ này hỏi.
"Ta sẽ dùng tà ma chi pháp ăn luôn tất cả sức mạnh trên người nó, có thể quá
trình này sẽ mất khống chế, người phải trói chặt ta lại."
Liễu Bình nói.
"Luyện Ngục Thần Trụ kiên cố không gì phá nổi, cũng có thể dùng để trói buộc
ngươi, nhưng ngươi cũng phải nghĩ cách khống chế bản thân để tránh bị tà ma
kia xâm lấn."
Thần chủ nói.
Liễu Bình nói: “Cái này thì dễ, chờ ta tiêu hóa xong sức mạnh của nó thì ta
chính là kẻ mạnh nhất trong tất cả tà ma."
"-- Cho dù là hai tên thủ lĩnh kia, cũng phải nghe theo hiệu lệnh của ta!"
Hắn khống chế chiến giáp khổng lồ, áp sát vào Luyện Ngục Thần Trụ.
Khi hắn bắt đầu mặc niệm tà ma chi chú, trong hư không dần có từng cái đinh
tràn ngập khí tức hung lệ hiện hóa ra, đóng chặt tay, chân, cổ, đầu của hắn lên
thần trụ.
"Được... Ta sẽ bắt đầu cắn nuốt."
Liễu Bình không ngừng thở dốc và nói.
"Bắt đầu đi, ta cũng sẽ giúp ngươi."
Luyện Ngục thần chủ nói.