Liễu Bình tiến tới ôm nàng, nói nhỏ: "Không sao, chúng ta sẽ rời đi ngay lập
tức."
Triệu Thiền Y bỗng nhảy ra khỏi sách thẻ, vỗ trường đao, nói: "Hừ, như vậy
cũng sợ, nhìn ta..."
Liễu Bình thu hồi nàng ta lại.
Nàng ta lại trở về sách thẻ.
"Đừng nghịch ngợm, nơi này rất nguy hiểm, tối nay chuẩn bị tăng thực lực lên
cùng với ta đi... thực lực không tăng lên, về sau sẽ càng ngày càng nguy hiểm."
Liễu Bình nói.
Triệu Thiền Y đang trừng mắt, thế nhưng khi nghe Liễu Bình nói "tăng thực lên
cùng với ta", lập tức không tức giận nữa.
"Được thôi, ngươi nói đúng."
Nàng ta lại ngồi xếp bằng trong thẻ bài, ngoan ngoãn nhập định tu hành.
Liễu Bình thu hồi sách thẻ, ánh mắt lấp lóe, liên tục nhìn về phía chiến trường.
"Thượng Khuy Thiên Đạo"
lại được kích hoạt! Điều này là vì chưởng không toàn bộ chiến trường... Bốn vị
Thần linh, ma quỷ và kiếm khách mạnh mẽ liên tục giao thác, không ngừng
chém giết với xúc tu kia, thế nhưng phản công của xúc tu lại càng ngày càng
mạnh.
"Trở về!"
Một thời gian sau, Liễu Bình đặt tay lên sách thẻ, quát.
Maria lập tức biến mất, hóa thành thẻ bài xuất hiện trên sách thẻ.
"Vừa rồi thật nguy hiểm.".
Cô ta nói với dáng vẻ sợ hãi.
Xúc tu kia như đang thích ứng với công kích của cô, thậm chí bắt đầu phối hợp
với cô, giả vờ như đang bị thương thoi thóp, lại đột ngột phản kích vào một thời
điểm bất ngờ.
Cũng may Liễu Bình thu hồi cô lại.
Lúc này, chỉ còn lại ông lão tóc bạc, Medea và Lý Trường Tuyết còn đang chém
giết với xúc tu kia.
Thân hình Lý Trường Tuyết nhảy lên, bay trở về bên người Liễu Bình.
"Rõ ràng đã giết hàng ngàn vạn lần, thế nhưng vẫn không giết chết, thật sự quá
kỳ lạ."
Nàng nhíu mày nói.
"Ngẫm lại con quái vật mà khi trước chúng ta cùng chiến đấu."
Yana nhắc nhở.
"À."
Lý Trường Tuyết thở dài với ý vị không rõ, ngón tay thon dài lại đẹp đẽ không
tự chủ được mà năm chặt trường kiếm.
Vụt...
Trường kiếm trong tay nàng biến mất, thay thế thành một thanh kiếm khác.
Từng thanh kiếm xuất hiện lại biến mất trong tay nàng, từ đầu tới cuối đều
không có một thanh kiếm nào dừng lại cả.
"Không sao."
Liễu Bình nói.
"Hả?"
Yana nghi ngờ hỏi.
"Không sao?"
Lý Trường Tuyết cũng hỏi.
Hai cô gái cùng quay đầu nhìn về phía hắn.
Liễu Bình lại im lặng không nói, không nói thêm điều gì nữa.
Mình và quái vật Ác Mộng đã chiến đấu vô số năm tháng, chẳng lẽ không rõ
bọn nó kinh khủng như thế nào? Hiện tại không rời đi, cũng không phải bởi vì
cảm thấy có thể chiến thắng bọn chúng.
Mà là... Hắn nhìn về phía Medea và ông lão tóc bạc giữa không trung, ánh mắt
dần dần trở nên thâm thúy.
Hai con ma quỷ này mới thật sự là tai họa ngầm.
Thực tế, Medea và ông lão tóc bạc này có quan hệ đồng minh.
Mặc dù mình có thể rời đi ngay lập tức... Thế nhưng tại sao phải làm như vậy
chứ? Tại sao không phá hủy quan hệ đồng minh giữa bọn họ trước chứ? Nhỡ
may bọn họ có át chủ bài nào đó, có thể tránh né lần nguy hiểm này, vậy chẳng
phải là sau này mình có nhiều hơn hai kẻ địch khủng bố sao? Hơn nữa, dù là
ông lão tóc bạc hay là Medea, ma quỷ tới được cấp độ như bọn họ chẳng lẽ còn
không có át chủ bài hay sao? Chắc chắn có.
Cho nên... Phá hủy quan hệ giữa bọn họ, để bọn họ trở mặt thành thù, để bọn họ
lộ ra át chủ bài của bọn họ, để bọn họ hại chết đối phương vì tính mạng của
mình.
Trong quá trình này, coi bọn họ là vũ khí của mình để mà sử dụng.
Đây mới là phương pháp chính xác để loại bỏ tai họa ngầm! Liễu Bình bỗng
nói: "Còn ba phút nữa!".
ắ ắ ấ ể
Hắn nắm chặt tấm thẻ bài dịch chuyển trong tay, trên mặt lộ vẻ do dự không
quyết, lẩm bẩm nói: "Chỉ còn một tấm thẻ dịch chuyển dư thừa mà thôi, tới
cũng nên cho ai đây?"
Bên bờ sông máu đối diện.
Ông lão tóc bạc đã chú ý tình huống bên này từ sớm, nghe vậy sắc mặt biến đổi.
Ông ta ngẩng đầu nhìn hư không hắc ám, cảm nhận được một loại cảm giác đè
nén dị dạng từ trên đó truyền xuống.
Một con quái vật càng khủng bố hơn... Nó sắp trở về! Ông lão tóc bạc không do
dự nữa, cao giọng quát: "Aldrich! Dựa theo giao dịch của chúng ta, thời điểm
này tới rồi!"
Thân hình Medea bỗng cứng lại, phun ra một búng máu.
Yana thấy thế thất thanh nói: "Chuyện gì vậy? Bà ta chính là tồn tại khá mạnh
mà..."
Liễu Bình kéo tay hai cô gái chậm rãi lùi về phía sau, nói: "Đừng nói chuyện,
một vài bí ẩn sẽ nổi lên mặt nước ngay thôi."
Lý Trường Tuyết gật đầu, đút kiểm vào trong vỏ, đúng chắp tay, không nói một
lời mà quan sát tình thế biến đổi.
Liễu Bình hư hỏng nhất.
Hắn nói có chuyện sắp nổi lên mặt nước, đó chính là thật sự có chuyện gì đó bị
hắn tính tới.
Hiện tại xem kịch với hắn là được.
Điều này rất ổn thỏa.
[Quái vật Ác Mộng sắp trở về nơi đây.]
[Thời gian còn lại]
[03: 00]
[02: 59]
[02: 58]
[...]
Liễu Bình lật sách thẻ ra nhìn thoáng qua, sau đó khép lại, nói: "Đợi lát nữa dù
có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, một khi ta triệu hoán các nàng trở lại sách
thẻ, các nàng tuyệt đối không nên phản kháng, nếu không cũng chỉ có thể ở lại
nơi này."
Lý Trường Tuyết và Yana cùng gật đầu.
Đã tới thời điểm quan trọng nhất, bất cứ sai lầm nào đều sẽ tạo thành cục diện
vạn kiếp bất phục.
Yana niệm động chú ngữ, trên thân hiện lên một tầng thánh quang, bao phủ lên
người Liễu Bình, Lý Trường Tuyết và mình.
ế ế ế ế
Lý Trường Tuyết tiến lên một bước, làm ra tư thế rút kiếm, bảo vệ bên cạnh
Liễu Bình.
Hết thảy đều đã chuẩn bị sẵn sàng! Bọn họ nhìn về phía bờ đối diện... Chủ mẫn
Tàn Nhẫn Medea phun máu, sắc mặt thay đổi mấy lần, nghiêm nghị nói: "Ngục
Diễm Ma Thần, ngươi lại hợp tác với con ta để hãm hại ta!"
Ông lão tóc bạc thở dài, mỉm cười nói: "Medea thân yêu, chớ trách ta, đều là
làm ăn mà thôi..."
Lão ta thả ra từng thuật pháp đánh bật những xúc tu kia trở về, âm thầm bay
ngược về sau, cuối cùng rơi xuống trên đảo nhỏ.
"Tình huống hiện tại của bà ta là sao vậy?"
Liễu Bình hỏi.
"Mẹ con tương tàn, không ngoài như thế, trong lịch sử có rất nhiều trường hợp
như vậy đã xảy ra, ta chỉ kiếm chút tiền từ vụ này mà thôi."
Ông lão tóc bạc nhún vai, nói.
Medea lơ lửng giữa không trung, không nhúc nhích, giống như bị một tồn tại vô
hình khống chế vậy.
Bà ta bỗng nhiên phát ra tiếng cười điên cuồng một người đàn ông: "Ha ha ha,
Medea, không nghĩ tới sao... thực ra ta đã đề phòng bà từ rất sớm rồi."
Đây là giọng nói của Aldrich!