Trước quầy bar, một cô gái bỗng xuất hiện.
Yana.
Nàng liếc nhìn Lý Trường Tuyết, nói: "Ngươi thực sự tới trả ơn cứu mạng của
hắn sao?"
Liễu Bình vội vã rót một ly rượu cho nàng.
"Người trong Lục Đạo chúng ta nặng nhất là nhân quả, ta cần phải tới."
Lý Trường Tuyết nói.
"Quả nhiên là phong phạm hiệp khách giới tu hành, ta mời ngươi một ly."
Yana bưng ly rượu lên, mời Lý Trường Tuyết.
Liễu Bình lại rót đầy cho Lý Trường Tuyết.
Hai cô gái nhìn nhau, ánh mắt bình tĩnh, cùng nở nụ cười.
Ngay khi bầu không khí sắp chuyển biến... Liễu Bình bỗng hỏi: "Đúng rồi, Hỏa
Nha thế nào?"
Yana vẫn bình tĩnh như cũ, quan sát Lý Trường Tuyết từ trên xuống dưới, thuận
miệng nói: "Đã sống lại, vẫn hơi suy yếu, ta đang huấn luyện nó, tối nay ta sẽ
truyền lại ký ức trong quá khứ cho nó."
Nàng đặt một cây roi lên bàn.
Lý Trường Tuyết cúi đầu quan sát ly rượu, không nói lời nào, trường kiếm
ngoài quán rượu bỗng bay vụt trở về, đồng thời rơi trên quầy bar.
Liễu Bình quả quyết quyết định, vỗ mạnh bàn, quát lớn: "Không đúng, theo lý
thuyết thì dù là Medea hay lão già tóc bạc kia, hiện tại cũng có một người trở về
rồi chứ!"
Hai cô gái cùng giật mình.
Yana nhớ lại đủ loại ký ức trong quá khứ, trên người tản ra từng đợt sát ý.
"Em gái."
Nàng nhỏ giọng nói.
"Ừ."
Maria yên lặng hiện lên.
Liễu Bình vội vã rót cho cô ấy một ly rượu, dùng hai tay đưa tới.
"Nếu như kẻ trở về là Medea, chúng ta cần phải tìm bà ta mà báo thù."
Yana nói.
"Ý của ta cũng giống với ngươi."
ế ế ế ố
Maria tiếp nhận ly rượu, nói với giọng nghiến răng nghiến lợi, uống một hơi cạn
sạch.
Lý Trường Tuyết nhớ lại đủ loại nguy hiểm vừa rồi, cũng lo lắng cho Liễu Bình,
chống cằm trầm tư nói: "Thực ra kẻ mạnh hơn là lão già tóc bạc, ta có thể cảm
nhận được, lão ta khó chơi hơn chủ mẫu kia rất nhiều... chỉ sợ sẽ là một trận
đánh ác liệt khác."
Một giọng nữ vang lên: "Để ta tới canh gác đi, nếu như không gian có biến đổi,
ta đều có thể biết trước."
Lạc Tinh Thần! Liễu Bình vội vã rót thêm một ly rượu.
Chai rượu hết.
Hắn lại cầm một chai rượu khác lên.
"Con Thỏ, ngươi không cần tìm ly, ta thích uống như vậy hơn."
Bạch Lang cũng xuất hiện, cầm một chai rượu lên, mở nắp chai, tu ừng ực rượu
vào miệng.
Liễu Bình thở dài.
Cũng may.
Triệu Thiền Y trốn trong sách thẻ chưa từng đi ra.
Vẫn là nàng nghe lời, biết được vào thời điểm này cần lấy đại cục làm trọng.
Vừa dứt lời, sau quầy bar truyền tới tiếng nấc rượu rất nhỏ.
Một giọng nữ vang lên: "Đây là rượu gì? Tại sao lại có bọt khí?"
Liễu Bình xoa trán, nhắm hai mắt lại.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
"Không đúng! Tại sao vẫn còn chưa tới?"
Hắn nhỏ giọng nói.
Cốc cốc cốc... Từng đợt tiếng gõ cửa vang lên.
Đám người cùng nhìn lại, cửa quán rượu có một đám đàn ông mặc lễ phục màu
đen.
"Đều là ma quỷ."
Yana nhỏ giọng nói.
Một người đàn ông tiến tới, hành lễ nói: "Xin hỏi... ai là người thừa kế tài sản
mà chủ nhân chỉ định vậy?"
Đám người nhìn nhau.
Người kia thấy vậy, hạ thấp người nói: "Là ai có được thẻ vàng của chủ nhân
chúng ta?"
"Ta."
Liễu Bình nói.
Đám người nháy mắt với nhau, âm thầm đề phòng, bất cứ lúc nào cũng có thể ra
tay.
Người kia bị sát ý khóa chặt, không khỏi lau đi mồ hôi lạnh trên trán, miễn
cưỡng nói: "Căn cứ quả cầu dự báo của Ngân hàng Ngọc Diễm, chủ nhân của
chúng ta đang gặp phải nguy cơ sinh tử, nếu như ông ta bất hạnh gặp nạn, các
hạ - người nắm giữ thẻ vàng sẽ là một trong những người thừa kế tài sản."
Đám người cùng ngẩn người.
Liễu Bình ngạc nhiên nói: "Lão ta sẽ không kém cỏi tới vậy chứ, chẳng lẽ người
trở về là Medea?"
Bạch Lang bỗng nhỏ giọng nói: "Ngân hàng Ngọc Diễm là thể lực vô cùng
khổng lồ, nếu như chúng ta có được nó, dù là tìm Andrea hay là tìm kiếm Đoàn
trưởng, đều có ích cực lớn."
"À, cũng đúng."
Liễu Bình gật đầu nói.
"Mời đi theo ta, chúng ta sẽ dẫn ngài trở về gia tộc Ngục Diễm, chuẩn bị tiến
hành nghi thức chia cắt và kế thừa tài sản."
Người kia kính cẩn nói.
Liễu Bình nhìn về phía Yana.
Nàng quen thuộc chuyện tại Luyện Ngục hơn mình rất nhiều.
"Đi thôi, đáng giá đi tới một lần."
Yana gật đầu nói.
"Thế nhưng vẫn rất kỳ quái..."
Maria nói với vẻ khó hiểu: "Coi như là Medea đi ra, hiện tại cũng đã tìm tới đây
mới đúng, tại sao vẫn chưa tới?"
Tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu.
"Được rồi, mặc kệ như thế nào, chúng ta đi tới ngân hàng Ngọc Diễm xem xét
trước đi."
Liễu Bình nói.
Ở bên khác.
Thế giới tầng Ác Mộng.
Dưới mặt đất.
Một bóng hình màu đen hạ xuống, rơi vào trong lượng lớn xúc tu.
Tất cả xúc tu gặp được nó, tựa như gặp được chủ nhân, đều nằm rạp trên mặt
đất, không dám cử động chút nào.
ề ế ẳ ế
"Loài người... đều chạy hết... quả nhiên không nên tò mò, đi thẳng tới thế giới
Luyện Ngục, dù sao..."
"Thủy triều vẫn chưa dâng lên đủ cao."
Bóng đen nói một mình, bỗng nhiên thấy được thi thể trên mặt đất.
Đó là thi thể của Medea.
Bà ta bị lão già tóc bạc dùng kiếm đâm nát đầu, chỉ còn lại thi thể không đầu
nằm trong vũng máu.
Bóng đen quan sát tỉ mỉ một lát, bỗng nhiên cười nói: "Hai linh hồn cắn xé lẫn
nhau, lại còn đang ở trong trạng thái hiến tế, mà đều đã chết... thật thú vị!"
Nó nhấc chân bước đi thong thả trên mặt đất.
Tất cả máu loãng hỗn hợp óc, xương, làn da, ánh mắt, răng, lưỡi, lông tóc cùng
trôi nổi lên giữa không trung.
"Tình huống như vậy thật quá hiếm thấy, vừa lúc dùng để chế tạo ra chủng loài
Ác Mộng kia."
Bóng đen ngồi xổm xuống, xoa nắn trên đầu Medea, chắp vá, tiện tay lắp lại
những bộ phận cơ thể về lại.
Một lát sau.
Mọi thứ đã hoàn thành.
Bóng đen ngắm kiệt tác của mình, nhỏ giọng nói: "Tỉnh lại."
Thi thể bò dậy, liếc nhìn bóng đen, sau đó quỳ trước mặt nó.
"Chủ nhân, cảm ơn ngài đã đánh thức chúng ta từ trong bóng đêm vĩnh hằng."
Hai giọng nói nam nữ cùng vang lên từ trong thi thể.
Bóng đen gật đầu nói: "Bởi vì khi còn sống giới tính của các người khác biệt,
cho nên ta giao nửa người cho linh hồn nam tính, nửa bên khác cho linh hồn nữ
tính, các ngươi có hài lòng hay không?"
"Hài lòng."
Giọng nam nữ cùng vang lên.
"Chủ nhân, ta có một việc cần bẩm báo."
Giọng nam nói.
"Nói đi."
"Trong linh hồn của ta có một thuật pháp, tới tận lúc này, nó vẫn còn có tác
dụng, luôn luôn 'Giật Dây ta sinh ra oán hận, muốn đồng quy vu tận với một
linh hồn khác trong cơ thể này."
"Để ta xem sao."
Nửa ngày sau... Bóng đen bỗng bật cười, nói: "Hóa ra là loại lực lượng Kỳ Quỷ
này, đúng vậy, nếu như nó đã ở nơi này, chúng ta có thể định vị người thi triển
thông qua nó..."
ể ỗ ẩ
Thi thể bỗng run rẩy.
Giọng nói của cả nam nữ cùng vang lên với vẻ căm hận: "Chủ nhân, xin hãy để
ta đi giết lão!"
"Đây chính là mục đích mà ta chế tạo ngươi ra."
Bóng đen bình tĩnh nói: "Đi đi, đi giết kẻ đã 'Giật Dây các ngươi, mang linh hồn
của nó trở về."
"Chủ nhân ngài thì sao?"
"Trước khi thủy triều Ác Mộng xuất hiện, ta tựa như cá mắc cạn, không thể phát
huy ra dù chỉ là 10% lực lượng... thế nhưng các ngươi là tạo vật vô cùng hiếm
thấy, không bị thủy triều Ác Mộng kiểm soát, có thể tùy ý làm việc."
"Vâng, chúng ta đi ngay."
"Đi đi, chơi sao vui vẻ là được."
Một cánh cửa ánh sáng được mở ra.
Thi thể Medea đứng dậy, đi vào trong của ánh sáng.
Bóng đem lại khôi phục sự yên tĩnh.
Giọng nói lẩm bẩm của bóng đen kia lại vang lên: "Trước khi thủy triều chính
thức xuất hiện, cũng nên tìm một vài việc vui mới được..."