Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chi Anh

Chương 27

Cô lúc ấy cạn lời, dù rất bực nhưng vì người nhà bệnh nhân nói vậy nên cô đành quay vào trong, vừa căm phẫn người đàn bà độc ác ấy cùng là đàn bà, cùng số phận tại sao lại ko thương xót con cháu mình như thế,vừa nhìn cô gái trẻ đau đớn quằn quại mà cô đứt ruột...Nhưng biết làm sao...người nhà ko đồng ý cô cũng không thể nào thay đổi được…Thế là cô cùng anh chị em bác sĩ trực đêm năm đó cố hết sức đỡ đẻ …cũng may sau một tiếng cô ấy đã được mẹ tròn con vuông...Toàn bộ ekip hôm đó mọi người đều vui mưngl, nước mắt lẫn mồ hôi lấm tấm khắp mặt nhưng trên môi ai cũng nở nụ cười mãn nguyện.

-Con biết đấy cái nghề này một

ngày trôi qua cô được tận tay chào đón nhiều đứa trẻ ra đời nhưng đâu đấy vẫn còn nhiều đứa trẻ và bà mẹ ko được may mắn,ko con mất thì mẹ mất nên khi thấy một cặp mẹ con bình an khoẻ mạnh vượt cạn an toàn cô đều rất vui đấy con...Rồi sau 2 tiếng nằm dưỡng sức cô ấy được đẩy ra phòng hậu sản…không biết tình hình thế nào khoảng 12h đêm mọi người đã tá hỏa phát hiện t.h.i t.h.ể mẹ con cô ấy nằm c.h.ế.t dưới đất tầng trệt...Người mẹ bị bể đầu m.á.u chảy lênh láng cả khoảng trống, trong tay vẫn ôm chặt đứa bé vừa chào đời nhưng do cơ thể còn non nớt lại ngã từ tầng cao xuống cơ thể đứa bé đã đứ.t lìa ra làm hai, nội tạng văng tứ tung. Cảnh tượng lúc ấy rất kinh khủng những ai chứng kiến đều bật khóc, có người sợ quá ngất xỉu tại chỗ nữa…Cho đến bây giờ khi nghĩ lại cô vẫn còn ám ảnh đấy con.

Cô bác sĩ kể xong tôi có hơi sợ nhưng rồi chỉ lặng lẽ thở dài, cảm thấy nặng lòng quá đỗi. Ko chỉ tôi mà cô ấy cũng vậy biết nói làm sao lúc này khi sự việc ấy đau thương quá mà nhưng qua rồi bàn tán nữa cũng ko tốt.. Tôi chỉ nhẹ nhàng nói lại với cô

-Thiệt tình khổ quá cô ha con thấy con khổ nhưng chẳng bằng chút nào với người khác...chán thật. Đúng là cuộc đời

Mà gia đình chồng cô ấy cũng ác quá, dù gì cũng là con cháu họ, gái hay trai gì cũng là con người mà anh chồng lại nhu nhược quá. Bởi vậy thanh xuân người con gái gặp mấy loại như vậy là xem như vậy luôn...khổ.

_Ừ Con ... Cũng tiếc cho một đời người chọn nhầm chồng trao nhầm số mạng mà lâu lâu trong này cũng có vài người hay gặp cô ấy lắm. Cô nghe kể lại có người thấy cô ấy đêm khuya cứ ôm đứa bé đi qua đi lại ngoài hành lang, có người lại thấy cô ấy ngồi trong góc khóc lóc rên rỉ rùng rợn lắm..Mấy người gặp qua dù bệnh nặng hay nhẹ qua hôm sau họ cũng trốn viện về ko dám ở lại chỉ có con cô mới kể thôi...mà chồng con đâu sao từ hôm qua giờ cô thấy cậu ấy ít xuất hiện vậy, bận việc à?

...Nghe cô hỏi tôi cũng có chút tủi thân sẵn đang nghe được chuyện đau lòng lại thêm câu này của cô mà rươm rớm nước mắt, chợt nhớ ra trong lời nói cô có chút gì đó sai sai...à thì ra cô hiểu nhầm rồi nên tôi liền vội giải thích



_Không phải cái cậu vào đây là chồng con đâu cô.. Em chồng con đó...

Tôi nói xong cô ấy cũng có chút phản ứng như ko tin lời tôi vừa nói liền phản bác lại

_Đâu cô thấy cậu đó lo lắng cho con lắm mà, trong lúc con ở phòng cấp cứu cô đi ra thấy cậu ấy cứ đứng ngồi ko yên đi đi lại lại suốt, có em chồng nào mà như vậy? Con nói cậu ấy là em chồng con, vậy cho cô hỏi chồng con bây giờ ở đâu rồi?

Đừng ai nhắc đến Quân thì thôi chớ nghe nhắc lại tôi chợt thấy mủi lòng khủng khiếp tôi ko dám đối diện với cô ấy liền quay nhìn ra cánh cửa, sợ khi tôi trả lời xong ko kiềm được mà khóc cũng ngại lắm

_Chồng con mất cách đây khoảng nửa năm rồi cô cha mẹ con, cha mẹ chồng đều mất hết, người thân duy nhất hiện tại chỉ còn lại chú út, cái cậu mà cô đã gặp đó

Cô bác sĩ nghe xong chắc sợ tôi buồn nên ko nhắc hay hỏi gì đến nữa mà đánh sang nói về tình hình sức khoẻ hiện tại của tôi một lúc rồi cũng quay về phòng trực…

Còn lại một mình tôi nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường mới phát hiện ra đã hơn 12h khuya…Trong lòng tôi thầm nghĩ có lẽ Tú ko đến đâu vì nếu chú ấy đến cũng đã đến rồi, dù sao tôi cũng đã khoẻ lại, có thể tự mình lo cho mình được, chú ấy vào đây có khi lại thấy phiền hơn.
Bình Luận (0)
Comment