Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chi Anh

Chương 28

Nghĩ vậy tôi leo xuống giường định ra ngoài đóng cánh cửa lại rồi ngủ, ai ngờ tay tôi vừa với kéo cánh cửa bàn tay khác đã nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi lại như ngăn cản, tôi bị bất ngờ có chút hoảng hốt định la lên nhưng nhìn kỹ lại đó là Tú nên tôi im bặt. Chú ấy thấy tôi bất ngờ nên nhanh chóng giải thích

_Xin lỗi tôi có việc đột xuất giờ mới xong, nảy giờ ở dưới năn nỉ chú bảo vệ chú mới cho tôi lên...Chị vào nghỉ trước đi, tôi đứng ngoài này hóng gió tý rồi tôi đóng cửa lại cho...

Tôi thở cái phù vì giật mình, thấy Tú đến tuy có cảm giác hơi khó xử nhưng nói gì thì nói chớ 1 mình ở đây dù có lá gan lớn cỡ nào tôi cũng sợ lắm, lại vừa hay mới nhìn thấy hồn m.a vất vưởng của cô gái kia tôi đã sợ xanh mặt luôn rồi, tối nay mà còn ở một mình thì xác định có mà nguyên đêm tôi thức trắng

Đang suy nghĩ chợt tay tôi có cảm giác ấm ấm đưa mắt nhìn xuống tôi tá hỏa nhận ra nãy giờ tay Tú còn nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi trên cánh cửa, vội vàng tôi rụt tay lại nhanh chóng đi vào trong bấm nút tắt đèn chỉ để bóng đèn ngủ màu vàng nhạt thôi…

Nằm trên giường tôi kéo chăn đắp phủ lên ngực, liền hay có mùi gì tanh tanh xộc vào mũi làm tôi khó chịu tôi cố dụi mũi lần nữa hửi xem là mùi gì mới phát hiện ra đó là mùi máu…Tôi ngồi bật dậy hết hồn kéo cái mền ra, tay tôi là...máu...máu dính tùm lum đỏ tay tôi luôn mà sao lạ là tôi lại ko có cảm giác đau?

Tôi bần thần cứ đưa mắt nhìn cái bàn tay miết… Hồi lâu mới nghĩ ra m.á.u này ko phải m.á.u của tôi mà là hình như m.á.u của Tú…

Lúc nãy chẳng phải tay chú ấy nắm tay tôi sao? ...vậy m.á.u này là của chú Tú rồi...



...Tôi chẳng kịp nghĩ nhiều liền lật đật đi ra ngoài xem có phải Tú bị thương ko nhưng tôi vừa đi đến cánh cửa thì thấy Tú hình như đang nói chuyện với ai đó, tôi sợ tôi làm phiền chú ấy với lại chắc thương tích cũng nhẹ chú Tú mới đến đây, tôi dù sao vẫn mang thân phận chị dâu tò mò quá người ta hiểu lầm lại khổ nên cuối cùng tôi đành tặc lưỡi đi vào rồi lên giường nằm,cố đưa bản thân mình chìm vào giấc ngủ để quên hết những chuyện đã qua

...Có lẽ do tác dụng của thuốc hay do mình an tâm mà cả đêm tôi ngủ ngon lắm, đến sáng tôi tỉnh dậy cả người tỉnh táo hẳn, chỉ còn hơi đau nơi vết thương ở bụng thôi. Đưa mắt nhìn quanh định bước xuống giường đi vào toilet rửa mặt thì vô tình tôi phát hiện Tú đang ngồi gục trên bàn, đôi mắt cậu ấy nhắm nghiền, quan sát thật gần lúc này tôi mới nghiệm ra một điều rằng Quân chồng tôi được người ta khen nhưng đối với chú út này lại có phần kém hơn 1 chút. Ví dụ chồng tôi đôi mày có phần hơi thưa và ngắn ngược lại đôi chân mày của chú Tú rất rậm và dài… Đến da mặt cũng vậy Quân đôi khi trên mặt nổi rất nhiều mụn và thâm còn chú Tú này da mặt rất bóng và mịn hoàn toàn chẳng có 1 chút xíu dấu vết nào cả có lẽ người ta nói đúng thường thì đứa em thường thừa hưởng hết gen của cha mẹ nên lúc nào cũng đẹp hơn thằng anh quả ko sai chút nào…

Nhìn chú Tú một lúc tôi lại nhớ Quân, có lẽ hai anh em họ có phần giống nhau nên nhìn đâu tôi cũng nghĩ rằng Quân đang bên tôi. Nhưng mà vừa nhìn Tú thì tôi lại nhớ vụ m.á.u trên tay tôi lúc tôi nên tôi để ý đến bàn tay của chú ta luôn. Và ko nhầm đêm qua tay tôi bị dính m.á.u có lẽ đó là m.á.u của chú ,vì tôi thấy trên tay chú có một đường bị đứt hở thịt, m.á.u còn rịn ra nhỏ giọt xuống gạch nữa kìa…

Điều đáng nói ở đây bị đứt sâu vậy mà chú chẳng băng lại, bộ ko đau hay sao đó...thật tình tôi tính kệ chú ấy bị sao cũng ko liên quan đến tôi nhưng sao nhìn một lúc tôi lại thấy chướng con mắt bỏ mặc ko được..

Vậy là tôi liền bước xuống giường, cố gượng cơn đau của mình tôi nhè nhẹ bước chân đi lại phòng trực xin cô y tá một cuộn vải y tế với chai nước rửa rồi đem đi về phòng

Tôi đi lại nhẹ nhàng kéo chiếc ghế lại ngồi gần chú ấy, nhìn Tú bây giờ vẻ mặt có vẻ như mệt mỏi lắm lại bị mất m.á.u da dẻ xanh chành như tàu lá. Tôi nắm lấy bàn tay Tú lên xem thử thì tôi không khỏi hoảng... Lòng bàn tay bị tét một đường thật dài, sâu vào trong thịt một phần m.á.u đã khô với 1 phần m.á.u đang chảy nhìn trông rất ghê, thiệt tình chú ấy sức trâu hay sao mà chịu đau tới giờ hay thiệt…
Bình Luận (0)
Comment