Nghịch Thiên Cải Mệnh Giữ Lấy Nữ Chủ

Chương 7


"Bạn học Giang Vận!"
Thời điểm Giang Vận đi về hướng nhà ăn, bên cạnh đột nhiên nhảy ra một tiểu thân ảnh yêu kiều, cô gái nghiêng đầu nhìn cô, hai tay chắp sau lưng, trên mặt là nụ cười xán lạn, tóc đen dài xõa rơi rơi, theo gió lay nhẹ.
Chiến Nhiêu cười khẽ: "Thật trùng hợp a ~" Đôi mắt long lanh cong cong, đáng yêu lại linh lợi.
Giang Vận không khỏi cong môi lên: "Thật là trùng hợp.

Cậu không đi cùng bạn sao?"
"Tôi đi WC một lát, xong thì các bạn học đã..."
Hôm nay là thứ sáu, tính thời gian, hẳn là ngày thứ năm của Chiến Nhiêu, vì vậy...!Giang Vận lập tức đã hiểu.

Cô gái rất hiển nhiên cũng đoán cô đã hiểu, mặt thoáng cái liền đỏ lên.

Chiến Nhiêu ngượng ngùng chuyển đề tài: "Ừm thì...!tôi vừa tới trung học Ngân Xuyên, vẫn chưa quen nhiều bạn, hơn nữa, tôi cảm thấy, cảm thấy ăn cơm một mình rất tịch mịch, cho nên, có thể..."
Cô gái mở to đôi mắt trong veo như nước, vô tội nhìn cô, phát ra lời mời.
Ngay khi Giang Vận cảm giác mình sắp chết chìm trong đầm nước hồ thu kia, bên tai lại truyền đến âm thanh điện tử.
Không phải của cô.
Là Diêm Khoát.
Âm thanh thông báo từ đằng xa đến gần, càng ngày càng rõ ràng...
【Ding ~ thông báo ngài có nhiệm vụ mới.】
【Nhiệm vụ hiện tại: Tại thời điểm nữ chủ cô đơn bàng hoàng mất định hướng, soái khí xuất hiện, mời nữ chủ cùng ăn sáng.

Dụ dỗ nữ chủ nói ra lời mời "Về sau chúng ta có thể cũng cùng nhau ăn sáng không", và hoàn thành lời mời.

Đồng thời, thúc đẩy tiến độ yêu đương lên 7%.


Mỗi mục nhiệm vụ thành công, có thể đạt được giá trị vận khí +1.】
Âm thanh thông báo vừa chấm dứt, Diêm Khoát đầu đầy mồ hôi đã chạy tới đứng trước mặt Chiến Nhiêu.
Hắn lúc này đã thay một bộ đồng phục sạch sẽ, nhưng nhìn đến mái tóc ướt sũng vẫn thoang thoảng toát ra cái mùi khó nói thành lời, Giang Vận đoán hắn còn chưa kịp tắm rửa.
Hiện tại, mùi mồ hôi hỗn hợp với mùi bùn nhão...
Chậc chậc...!Coi như là nam chủ, thì cái mùi kia dù có là người mù cũng không cách nào bỏ qua cảm thấy đây là mùi hormone thuộc về nam chủ a ~
Diêm Khoát không chú ý tới Chiến Nhiêu ở trước mặt đã nhíu mày bịt mũi rồi, hắn chỉ thấy Giang Vận bên cạnh cười như không cười nhìn hắn, hiện tại cười nhạo và chuyện buổi sáng, nợ mới nợ cũ dồn lại cùng nhau, Diêm Khoát hận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Tại sao cậu ở chỗ này?!"
Giang Vận nghiêng đầu: "Cậu quản tôi?"
Diêm Khoát lười để ý đến cô, hừ một tiếng: "Dù cậu có quấn lấy tôi muốn thu hút sự chú ý của tôi, tôi cũng sẽ không thích cậu, cậu bỏ cái ý nghĩ đó đi."
Giang Vận:????
"Cậu có bệnh?"
Diêm Khoát hừ một tiếng, không thèm giải thích, dù nữ phụ có làm trò thế nào, đều không ảnh hưởng đến soái khí nam chủ của hắn.

Ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào nữ chủ thuộc về hắn kia, tay trái đút vào túi quần, chuẩn bị tư thế, đứng thẳng lại, tay phải cắm vào tóc, vuốt tóc mái bị mồ hôi ướt nhẹp dính vào trán ra sau đầu, nhắm mắt, ngẩng đầu.

Một chút lộn xộn, một chút khoa trương.

Cộng với vẻ ngoài không chê vào đâu được của hắn, dụ dỗ nữ chủ, tuyệt đối dễ như trở bàn tay!
Buổi sáng 7 giờ, dưới ánh nắng sớm, hắn hơi nheo mắt, nghênh đón những tia sáng, không ai bì nổi nhìn nữ chủ Chiến Nhiêu: "Bạn học Chiến, cùng ăn điểm tâm?"
Nhìn thấy cảnh này, Giang Vận ngẩn tò te tại chỗ!
Hơn nữa còn biểu hiện: Hiện tại cười phá lên có phải sẽ khiến cho nam chủ bổn kịch bản rất mất mặt?
Bạn học Chiến cũng sợ ngây người, thẻ ăn trên tay thiếu chút nữa rơi xuống đất, không cần ăn nữa, mà trực tiếp đi WC nôn ra hết.
Bối rối lui về sau.

"Không, không cần."
Diêm Khoát không tin, nhíu mày: "Đây là vinh dự tôi cho cậu, cậu là muốn từ chối sao?"
Giang Vận:!!!! Thần linh ơi....! Cái lời thoại xàm xí gì đây trời!
Cô thật sự sắp không nhịn được cười a a a!
Chiến Nhiêu dốc sức liều mạng lắc đầu: "Không không không, thật sự không cần." Nàng căng thẳng nhìn về phía Giang Vận, như tìm được cứu tinh, bắt lấy cánh tay đối phương, lại kinh ngạc phát hiện cánh tay đối phương không ngừng run nhẹ.
"Tôi có hẹn ăn sáng cùng bạn học Giang rồi, thật ngại quá, bạn học Diêm, tôi cảm thấy một bàn ba người có hơi chật chội."
Diêm Khoát nhướng mày: "Ồ? Thật sao? Vậy ngày mai cũng được."
"Ngày mai thứ 7, tôi học ngoại trú, không có ở lại."
"Vậy ngày kia, thứ 2..."
"Thứ 2 tôi cũng có hẹn."
Diêm Khoát:...
"Vậy bạn học Chiến khi nào thì..."
"Xin lỗi, nếu là bạn học Diêm Khoát, tôi lúc nào cũng không có thời gian."
Diêm Khoát đen mặt:???
"Hắc --"
Giang Vận đứng bên cạnh đột nhiên không kìm được, nhếch cặp môi đỏ mọng vọng ra một tiếng cười.

Vừa quay đầu đúng lúc đối diện ánh mắt nổi giận của Diêm Khoát, rốt cuộc Giang Vận thật sự hết nhịn nổi, xoay người cười phá lên.
"Ha ha ha ha ha ha..."
Mặt Diêm Khoát đen đến không thể đen hơn nữa.
Siết chặt nắm tay, phẫn nộ trừng mắt Giang Vận: "Cười cái quái gì?"
Giang Vận cười đến liều mạng dậm chân, muốn trả lời hắn, nhưng là há miệng đều là tiếng cười, không nói nên lời.


Diêm Khoát tức gần chết, hất đầu, bỏ đi.

Cùng lúc đó, truyền đến âm thanh điện tử thông báo.
【Ding ~ # hẹn nữ chủ cùng nhau ăn sáng # nhiệm vụ thất bại, giá trị vận khí -1.】
【Giá trị vận khí hiện tại của ngài là: -2,5.】
*
"Bạn học Giang?"
Chiến Nhiêu nhìn Giang Vận cười thành như vậy, cảm thấy có chút thú vị, nhịn không được cũng cong môi cười rộ lên, nhưng sợ đối phương cười đến đau sốc hông, tại thời điểm Giang Vận ho khan, ôn nhu vỗ lưng cho cô, giúp cô bình ổn nhịp thở.
Giang Vận thật vất vả mới ngừng cười được.

Giương mắt nhìn Chiến Nhiêu.
Làn da trắng của cô giờ phút này bởi vì tâm tình quá khích nên như phủ lên một tầng mỏng phấn hồng, đôi mắt sáng ngời ngấn nước như sắp tràn ra, biến khuôn mặt thanh lãnh cao quý trở nên sinh động hơn, cũng càng......! quyến rũ.
Sống mũi cao, đôi môi đỏ mọng với đường viền môi rõ nét, khóe môi cong nhẹ ngập tràn tiếu ý, ánh mắt sáng ngời như sao trời.
Thật là đẹp...
So với tranh chân dung nàng lén lút vẽ, thật sự đẹp hơn nhiều lắm!
Chiến Nhiêu chỉ dám nhìn một chút, liền cúi đầu không dám nhìn nữa.
"Ngại quá, tôi không phải cười cậu, tôi là cười Diêm Khoát.

Vừa rồi thật sự rất hài hước.

Ha ha ha ha..."
Chiến Nhiêu cúi đầu, đỏ mặt: "Không sao.

Tôi cũng cảm thấy hắn...!ừm...!rất có vấn đề."
Không thể nói người khác có có vấn đề, như vậy không lịch sự.
Thế nhưng không nói như vậy, hiện tại thật sự không tìm được từ nào thích hợp để giải thích cho hành động vừa rồi của bạn học Diêm Khoát.
"Bạn học Giang Vận, thật có lỗi a, vừa rồi tôi chưa được sự đồng ý của cậu đã nói với hắn là cùng cậu ăn cơm."
"Không sao a, dù sao tôi cũng không có ai ăn cùng, đi với cậu cũng tốt."

"A a a a! Thật vậy hả?!!!" Chiến Nhiêu kích động nhìn cô, hạnh phúc muốn hét lên.

Thế nhưng là nàng còn muốn gần thêm một bước nữa, "Cậu này...! về sau chúng ta có thể cũng cùng nhau ăn sáng hay không a?"
Nụ cười trên mặt Giang Vận nháy mắt dừng lại.
Bởi vì màn hình sáng trong đầu cô hiện lên thông báo, một cột trong 《tuyến thân hữu》 có chút biến hóa.
Chiến Nhiêu nhìn Giang Vận đột nhiên ngây ra không nói chuyện, có vài phần mất mát, lại sợ Giang Vận sẽ chán ghét nàng, sốt ruột giải thích: "A, có phải tôi đòi hỏi quá rồi không, thật có lỗi, tôi không nên si tâm vọng tưởng như vậy..."
"Có thể nha." Giang Vận cười xoa xoa đầu nhỏ của nàng.
"Ơ?" Chiến Nhiêu kinh ngạc nhìn cô.
Chỉ nghe thấy Giang Vận trêu chọc hỏi: "Thế nào? Không muốn?!"
Chiến Nhiêu dốc sức liều mạng gật đầu: "Muốn! Muốn a!!!
Bước chân nàng trong nháy mắt tăng tốc, nhảy chân sáo đuổi kịp Giang Vận.

Trên đầu giống như còn hơi ấm từ lòng bàn tay Giang Vận, thật ấm...
Người này thật sự rất ấm áp, lại xinh đẹp!
Chiến Nhiêu đỏ mặt, nội tâm điên cuồng reo lên.
Mà lúc này, Giang Vận chỉ chú ý tới biến hóa trên màn hình sáng --【Tiến độ nghịch thiên cải mệnh hiện tại: 7%.】
Cô gõ gõ trên màn hình sáng, rất nhanh liền nhảy ra bảng tuyến thân hữu màu cam, ấn mở, nhìn thấy.
Chiến Nhiêu: 65%!
Vì vậy, độ hảo cảm của Chiến Nhiêu tăng 5%, liền trực tiếp đẩy tổng tiến độ nghịch thiên cải mệnh của nàng lên 1%!
Hơn nữa...
Giang Vận liếc mắt sang một mục khác của nghịch thiên cải mệnh, bảng tuyến nhân duyên màu đỏ, hiện lên tiến độ vậy mà là: 7%.
Cô...!ở đâu ra nhân duyên???
*
【Ding ~ # thúc đẩy tiến độ yêu đương lên 7% # nhiệm vụ hoàn thành, giá trị vận khí +1.】
【Giá trị vận khí hiện tại của ngài là: -1,5.】
Diêm Khoát đã thành thói quen: A, ta biết ngay, nữ phụ nữ chủ đều bất thường, thế nhưng hào quang nam chủ ta vẫn còn! Tiến độ yêu đương, ta cân hết!!!.

Bình Luận (0)
Comment