.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1003" class="block_" lang="en">Trang 502# 1
Chương 1003: Tiền đặt cược!
- Tại hạ Hỏa Phá Vân của Kim Ô Tông ở Viêm Thần giới.
Hỏa Phá Vân đối mặt Vân Triệt, tao nhã hữu lễ:
- Còn chưa thỉnh giáo tôn danh.
- Vân Triệt xuất thân Hạ Giới, hiện là đệ tử của Băng Hoàng Thần Tông.
Vân Triệt cũng đáp lễ nói, nội tâm từng một lần suy nghĩ dụng ý của Mộc Huyền Âm.
- Vân Triệt?
Hỏa Như Liệt chợt cười to:
- Hóa ra tiểu tử này họ Vân, mà tên đồ nhi của ta là Phá Vân, thật đúng là hợp với tình hình, ha ha ha ha.
- Hỏa Như Liệt, ngươi cười lớn tiếng như vậy không sợ đau đầu lưỡi sao?
Ánh mắt của Mộc Huyền Âm phát lạnh:
- Triệt, bắt đầu đi!
- …
Vân Triệt đành phải kiên trì dịch chân ra, bày ra một tư thế... Đối thủ là Thần Kiếp cảnh đó! Mình coi như mạnh hơn gấp mười lần cũng không thể nào là đối thủ của hắn, rốt cuộc Mộc Huyền Âm là có dụng ý gì... Cũng không thể là cố ý để ta xấu mặt chứ?
Hỏa Phá Vân hơi chắp tay, trên thân đã hiển hiện hỏa quang:
- Xin chỉ giáo!
Hắn bày ra tư thế rõ ràng để Vân Triệt xuất thủ trước. Hắn đường đường là cường giả Thần Kiếp cảnh trung kỳ làm sao có thể chủ động xuất thủ với một người mới vào Thần Nguyên cảnh chứ?
Tên đã lên dây, Vân Triệt lui không thể lui. Cứng rắn khẳng định là không nên. Dùng trí... Thực lực khác biệt quá lớn, với lại dưới cái nhìn của vạn chúng, còn liên quan đến danh vọng của Mộc Huyền Âm... Vân Triệt coi như có mười cái đầu cũng nghĩ không ra phương pháp có thể thủ thắng.
- Tông chủ.
Lúc Vân Triệt lòng như lửa đốt, một âm thanh lạnh lùng mang theo nhu hòa vang lên, Mộc Băng Vân đi ra, bình tĩnh nói:
- Dù sao nơi này cũng là Thánh Điện, không nên sinh chiến. Song phương đều là đệ tử thân truyền ngàn chọn vạn chọn, mà băng hỏa tương khắc, rất dễ bởi vì xuất thủ vô ý gây nên trọng thương, nếu như vậy, sẽ dẫn đến tổn thất lớn mà hai tông không cách nào vãn hồi.
- Làm sao? Muốn đổi ý à?
Hỏa Như Liệt cười lạnh nói.
- Chuyện Tông chủ tông ta đã đáp ứng làm sao có thể đổi ý?
Mộc Băng Vân nhíu mày:
- Nhưng đây là Thánh Điện của tông ta không phải nơi giao đấu. Nếu các ngươi muốn đệ tử nhất quyết phân cao thấp, mà không phải đánh nhau sống chết, vậy thì vì sao không dùng phương thức đơn giản hơn?
- Mời Băng Vân Tiên Tử giảng giải một chút.
Diễm Vạn Thương nhanh chóng đáp lại.
Mộc Băng Vân nhìn ba người Hỏa Như Liệt lạnh nhạt nói:
- Tông ta lấy huyền công Băng Hoàng Phong Thần Điển làm hạch tâm, còn Kim Ô Tông Kim lấy Ô Phần Thế Lục thiên hạ đều biết rõ. Vậy thì để hai đệ tử tỷ thí huyền công hạch tâm của Tông môn đi? Hai người cách nhau trăm trượng, lấy huyền công hạch tâm của Tông môn công kích đối phương ba lần, người bị công kích chỉ có thể chống. Tấn công lẫn nhau ba lần, thắng bại liền phân ra. Như thế sẽ không cần phải ác đấu, lại có thể phân cao thấp ở trên huyền công của Tông môn.
Mộc Băng Vân vừa dứt tiếng, Diễm Vạn Thương đã liên tục gật đầu:
- Băng Vân Tiên Tử, kế này hay lắm. Chỉ chạm một chút liền có thể ngừng, không sợ thất thủ, không thương tổn hòa khí, lại vừa có thể phân ra cao thâls. Hỏa Tông chủ... Nếu như nhất định phải so mà nói, liền như thế đi.
Lúc nói chuyện, hắn không ngừng lấy ánh mắt ám chỉ Hỏa Như Liệt... Quy tắc mà Mộc Băng Vân vừa nói, hắn quả thực không thể không đồng ý. Bởi vì nơi này là địa bàn của Ngâm Tuyết Giới, lấy tính tình của Mộc Huyền Âm, hai đệ tử thật muốn đánh, vô luận thắng thua, hậu quả đều nghiêm trọng, phương thức"Ôn hòa" này hiển nhiên tốt hơn vô số lần.
- Tốt! Rất tốt!
Hỏa Như Liệt không chút do dự chậm rãi gật đầu:
- Cũng miễn cho có người bại quá khó nhìn mà thẹn quá hoá giận... Có điều..
Lời nói của Hỏa Như Liệt đột ngột chuyển:
- Nếu như đệ tử nhất quyết phân cao thấp, làm sao có thể không đặt tiền cược được? Mộc Huyền Âm, nếu như liệt đồ ngay cả tư cách xách giày cũng không xứng này của ta may mắn thắng, thì ngươi muốn thế nào?
- Ngươi muốn như thế nào?
Mộc Huyền Âm mặt không biểu tình.
- Ha ha ha ha, rất đơn giản!
Hỏa Như Liệt cười to nói:
- Nếu như liệt đồ ngay cả tư cách xách giày cũng không xứng của ta may mắn thắng, ta muốn ngươi thừa nhận Mộc Huyền Âm ngươi không bằng Hỏa Như Liệt ta!
Hắn nhiều lần cường điệu mấy chữ"Xách giày cũng không xứng", chính là muốn lần lượt nhắc nhở tất cả mọi người đây là Mộc Huyền Âm tự mình nói! Là chính miệng nói!
- Hỏa Như Liệt, ngươi...
Mộc Hoán giận dữ.
- Ta như thế nào?
Hỏa Như Liệt giận dữ phản lại:
- Tông chủ của các ngươi chính miệng nói đệ tử của ta không xứng xách giày cho đệ tử của nàng, làm sao lại sợ thua? Làm sao lại không dám ứng?
- Ngươi!
Thân thể Mộc Hoán run nhẹ, trên trán nổi đầy gân xanh.
So với Mộc Hoán kích động, Mộc Huyền Âm ngược lại nhìn không ra chút tình cảm dao động nào, lạnh lùng nói:
- Vậy nếu đệ tử của bản vương thắng?
- Thắng?
Khóe miệng Hỏa Như Liệt khẽ nhếch lên, mắt câu lên:
- Vậy ngươi muốn Hỏa Như Liệt ta làm cái gì, ta đều tuyệt không nhíu mày chút nào.
- Hỏa Như Liệt!
Diễm Vạn Thương kinh hãi, hắn vừa hô ra miệng đã bị âm thanh của Mộc Huyền Âm cắt ngang.
- Được! Đây chính là ngươi nói đó.
Bên trong mắt của Mộc Huyền Âm hiện lên hàn quang.
- Hỏa Như Liệt ta nhất ngôn cửu đỉnh, tuyệt không đổi ý!
Hỏa Như Liệt không nhìn Diễm Vạn Thương, trầm thấp nói:
- Chỉ sợ ngươi không dám ứng!
- Chỉ bằng ngươi và đệ tử của ngươi còn không xứng!
Mộc Huyền Âm vung tay lên, trong nháy mắt, bão tuyết tràn ngập thiên địa bỗng nhiên đình trệ, thanh âm của nàng xông thẳng chân trời:
- Nếu đệ tử của Bổn Vương đệ tửbại trong tay đệ tử của Hỏa Như Liệt, bổn Vương liền ở đây chính miệng thừa nhận không bằng Hỏa Như Liệt ngươi! Ngươi hài lòng chưa?
- Được!
Hỏa Như Liệt chậm rãi gật đầu, một đôi mắt trừng đến mức lớn nhất.
- Ai.
Mặc dù lần lượt ngăn cản, nhưng chuyện này vẫn phát triển đến tận đây, Diễm Vạn Thương thở dài một tiếng, bất đắc dĩ truyền âm cho Hỏa Như Liệt:
- Mộc Huyền Âm cũng không phải loại người nhất thời vì mặt mũi mà xúc động nói bừa, càng sẽ không đào hố cho chính mình nhảy. Ngươi... Ai.
Lời cũng đã nói xong, hắn nói những thứ này nữa cũng chẳng có tác dụng gì.
- Hừ! Chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ bằng cái tên đệ tử phế phẩm mà nàng mới thu kia có thể so sánh với Phá Vân?
Hỏa Như Liệt trầm giọng nói.
-...
Diễm Vạn Thương nhất thời không nói gì. Theo hắn biết, nửa năm trở lại đây, Băng Hoàng Thần Tông cũng có mấy đệ tử thiên tài huyền lực đạt tới Thần Kiếp cảnh, nhưng Mộc Huyền Âm lại lựa chọn một tên xuất thân từ Hạ Giới, đã thế huyền lực mới bước vào thần đạo làm đệ tử thân truyền, có thể thấy cái tên"Vân Triệt" này tất có chỗ hơn người.
Có thể là tiềm lực cực lớn, có thể là thể chất dị nhân, cũng có thể là thiên phú hàn băng dị bẩm.
Nhưng bất luận như thế nào, chỉ bằng tu vi Thần Nguyên cảnh hiện tại, tuyệt không có khả năng so sánh với Hỏa Phá Vân có tu vi Thần Kiếp cảnh trung kỳ... Bất luận hắn nghĩ như thế nào, cũng không nghĩ ra một chút xíu khả năng Vân Triệt có thể thắng.
Đã thế hai người lại so huyền công Tông môn, càng chỉ có thể dùng câu"Một trời một vực" để hình dung. Bất luận là Kim Ô Phần Thế Lục, hay là Băng Hoàng Phong Thần Điển, thì uy lực của nó cùng lực khống chế mạnh yếu còn phụ thuộc rất lớn vào huyết mạch.
Hỏa Phá Vân là người kế thừa huyết mạch Kim Ô trực hệ.
Về phần huyết mạch truyền thừa Ngâm Tuyết Giới Băng Hoàng... Không đề cập tới cũng được. Tổng hợp thực lực của Ngâm Tuyết Giới không bằng một phần mười Viêm Thần giới, chế ngự huyết mạch truyền thừa thật lớn là một trong những nguyên nhân quan trọng.
- Ta nhắc ngươi lại một lần nữa, nơi này là Ngâm Tuyết Giới!
Tuy cảm thấy Hỏa Phá Vân tuyệt không thua khả năng, nhưng nghĩ tới tính tình của Mộc Huyền Âm, Diễm Vạn Thương vẫn không thể yên tâm:
- Phá Vân thắng thì có thể thế nào? Ngươi thật sự tin tưởng Mộc Huyền Âm sẽ trước mặt mọi người thừa nhận không bằng ngươi sao?
- Ta ước gì nàng nuốt lời!
Hỏa Như Liệt thấp giọng nói:
- Nếu nàng dám nuốt lời, trừ phi nàng có lá gan để tất cả chúng ta đều vĩnh viễn lưu lại nơi này, nếu không, ta sẽ để toàn bộ Thần Giới đều biết chuyện ngày hôm nay! Để toàn Thần Giới đều biết Mộc Huyền Âm nàng là người khẩu xuất cuồng ngôn, còn nói không giữ lời! Cũng coi như là... Cho nhi tử của ta thở ra một hơi!
-...
Diễm Vạn Thương lắc đầu, thầm than một tiếng, tâm lý luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó.
. Mà lúc này, Vân Triệt bỗng nhiên rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại nổi khí lạnh càng ngày càng nặng.
Tâm cơ thật đáng sợ!
Hỏa Như Liệt hoàn toàn không biết toàn bộ quá trình của mình giống như con khỉ bị đùa nghịch.
Có điều, nàng cố ý khiêu khích Hỏa Như Liệt, sau đó từng bước dẫn Hỏa Như Liệt không kìm chế được nỗi lòng vào bên trong... Đến tột cùng là muốn đạt được thứ gì từ trên người của hắn.
Nhưng chúng Trưởng lão hai bên đều là trợn mắt nhìn.
Một một bên là Vân Triệt, một một bên là Hỏa Phá Vân...
Lúc này, suy nghĩ của bọn hắn giống suy nghĩ của Vân Triệt lúc trước đi ra như đúc... Cái này con mẹ nó đánh cái rắm ý! Mà hôm nay, Vân Triệt mới hoàn thành nghi thức bái sư, vẫn chưa đạt được Băng Hoàng Thần Huyết, căn bản không có khả năng thi triển ra Băng Hoàng Phong Thần Điển.
Rốt cuộc tông chủ đang làm cái gì vậy?
Chẳng lẽ lời đã ra miệng, cộng thêm Hỏa Như Liệt từng bước ép sát cho nên không thể không tiếp nhận?
Có lẽ cũng chỉ có nguyên nhân này thôi.
- Hỏa Như Liệt, hãy nhớ kỹ lời ngươi mới nói.
Mộc Huyền Âm trầm thấp nói:
- Bắt đầu đi!
- Xin chỉ giáo.
Hỏa Phá Vân một lần nữa bày ra tư thế... Mà tư thế này rõ ràng là một tư thế phòng ngự.
- Chờ chút!
Ngay tại lúc này, một âm thanh vang lên không đúng lúc, Mộc Hàn Dật lắc mình một cái, kéo một đạo quang ảnh cực kỳ xinh đẹp, nhẹ nhàng phiêu dật rơi vào bên cạnh Vân Triệt.
Mộc Hàn Dật hành lễ với Mộc Huyền Âm thật sâu, sau đó nói với Hỏa Như Liệt:
- Hỏa Tông chủ, vãn bối Mộc Hàn Dật là đệ tử của Băng Hoàng Thần Tông có một câu mạo muội muốn nói mong Hỏa Tông chủ đáp ứng.
Mộc Huyền Âm thoáng nhíu mày, nhưng cũng không nói chuyện.
- A!
Hỏa Như Liệt cười lạnh, hiển nhiên đã coi Mộc Hàn Dật trở thành người mà Mộc Huyền Âm âm thầm an bài, dùng để nhiễu loạn hai đệ tử giao thủ:
- Được, vậy ta cũng thử nghe xem ngươi muốn nói cái gì.
Mộc Hàn Dật nói:
- Lúc trước, vãn bối từng vạn phần hy vọng xa vời có thể trở thành đệ tử thân truyền của Tông chủ, nhưng do tư chất bình thường, cho nên trong lúc cạnh tranh đã bại trong tay Vân Triệt sư huynh một cách tâm phục khẩu phục. Vân Triệt sư huynh là đệ tử thân truyền của Tông chủ, dĩ nhiên là vãn bối tuyệt đối không thể so được. Mà đệ tử của Hỏa Tông chủ thiên phú phi phàm, làm cho vãn bối hơi ngứa tay, không ngại, để vãn bối cùng vị Phá Vân huynh đệ này luận bàn trước một phen như thế nào?
- Nếu như vãn bối đều có thể may mắn thắng được quý đệ tử...
Mộc Hàn Dật cười nhạt một tiếng, ngạo nghễ nói:
- Như vậy, sợ là đệ tử của Hỏa Tông chủ còn chưa đủ tư cách giao thủ với đệ tử thân truyền của tông ta.
Mộc Hàn Dật vừa dứt lời, Hỏa Phá Vân cau mày, hơi lộ ra sắc mặt giận dữ.
Mà trái tim đang níu chặt của trên dưới Băng Hoàng Thần Tông bỗng thả lỏng, khuôn mặt của những trưởng bối kia đều giãn ra, âm thầm gật đầu tán thưởng, thần sắc cũng buông lỏng rất nhiều.
Mộc Hàn Dật cuối cùng là Mộc Hàn Dật... Hắn đứng ra, còn có lời nói xảo diệu của hắn có thể trực tiếp thay đổi cục diện của Băng Hoàng Thần Tông.
Cái câu"Nếu vãn bối có thể may mắn thắng quý đệ tử... Sợ là đệ tử của Hỏa Tông chủ còn chưa đủ tư cách giao thủ với đệ tử thân truyền của Tông chủ" để Hỏa Như Liệt bắt buộc phải ứng, không ứng cũng phải ứng!
Sau đó, nếu như Mộc Hàn Dật có thể chiến thắng Hỏa Phá Vân, trận đấu có liên quan đến danh vọng của Tông chủ cũng được hóa giải.
- Hàn Dật, làm tốt lắm.
Mộc Hoán thở ra một hơi, không tiếc tán thưởng nói.
Hỏa Như Liệt còn chưa nói chuyện, Hỏa Phá Vân đã tiến về phía trước một bước, nghiêm nghị nói:
- Được! Vậy để Hỏa Phá Vân ta lĩnh giáo cao chiêu của Hàn Dật huynh trước.
- Không thể tốt hơn!
Sắc mặt của Mộc Hàn Dật trở nên cung kính, sau đó nhẹ nhàng gật đầu với Vân Triệt:
- Vân Triệt sư huynh, hắn tạm thời còn chưa xứng để ngươi xuất thủ, để ta chiếu cố hắn trước.
- Vậy ngươi cẩn thận.
Vân Triệt yên lặng lui xuống.
Vân Triệt vừa mới lui ra phía sau mấy bước, trên thân Mộc Hàn Dật cùng Hỏa Phá Vân đã bùng lên huyền quang, hai cỗ thuộc tính trái ngược, huyền khí lại kinh người toàn lực phóng thích... Mạnh mẽ đến mức làm cho người ta đều không dám tin hai thanh niên này chưa đủ ba mươi tuổi.
Luận tu vi huyền lực, hai người đều là Thần Kiếp cảnh cấp năm, không phân trên dưới —— Nhưng Mộc Hàn Dật lại lớn Hỏa Phá Vân ba tuổi.
Luận huyết mạch, Mộc Hàn Dật tất nhiên không bằng Hỏa Phá Vân.
Nhưng trong ánh mắt u lãnh của Mộc Hàn Dật lại mang theo chắc chắn cùng tự tin, bởi vì nơi này là Ngâm Tuyết Giới, mà khu vực Thánh Điện cực kỳ gần Minh Hàn Thiên Trì, có thể nói nơi này là nơi lạnh nhất Ngâm Tuyết Giới ngoại trừ Minh Hàn Thiên Trì ra.
Khí tức băng hàn nơi này có lợi cho Băng Hoàng Phong Thần Điển của hắn, và có hại cho Kim Ô Phần Thế Lục của Hỏa Phá Vân.
Cho nên, hắn rất nắm chắc.