.
._506__1" class="block_" lang="en">Trang 506# 1
Chương 1011: Đoạn Nguyệt Phất Ảnh
Băng Hoàng huyết mạch nhập thể, Vân Triệt cảm giác được giống như có một bông tuyết chí thuần chí thánh ở trong cơ thể tách ra quang hoa băng hàn mà tinh khiết.
So với Phượng Hoàng huyết cùng Kim Ô huyết mang theo năng lực phần diệt cực mạnh, thì Băng Hoàng huyết lại yên tĩnh ôn hòa nhiều hơn lắm, nó gần như thuận theo huyền khí của Vân Triệt, chậm rãi du động quanh thân như bông tuyết đang dung hòa, từng điểm từng điểm dung hợp ở bên trong huyết mạch của hắn.
Con mắt Vân Triệt trợn mở, hai mắt lập tức hiện lên một vòng lam quang dị thường. Tuy chỉ là một giọt Băng Hoàng nguyên huyết, nhưng hắn cảm giác được hàn băng huyền lực của chính mình có biến hóa rõ ràng.
Hắn giơ bàn tay lên, một viên băng châu nho nhỏ ngưng kết trong lòng bàn tay. Tuy đều là băng, nhưng so với lúc trước, băng châu trong tay giống như có được sinh mệnh, khí tức của nó, còn có ánh sáng phát ra từ nó, đều phát sinh chất biến giống như hỏa diễm của hắn, tràn ngập khí tức thần đạo nồng đậm.
Không hề nghi ngờ gì nữa, có được Băng Hoàng huyết mạch, hắn thi triển Băng Di thần công cũng là Băng Hoàng Phong Thần Điển, chắc chắn uy lực hơn lúc trước mấy phần.
- Nửa khắc đồng hồ.
Một bên tai Vân Triệt, vang lên thanh âm băng lãnh của Mộc Huyền Âm.
Vân Triệt đứng dậy, cung kính nói:
- Tạ sư tôn ban ơn.
- Đi theo ta.
Mộc Huyền Âm liếc hắn một cái, xoay người sang chỗ khác, giữa tuyết ảnh phiêu miểu, đã ở bên ngoài trăm trượng, Vân Triệt vội vàng đuổi theo.
Thế giới yên tĩnh, chỉ có vô tận tuyết bay cùng hàn băng, không có khí tức của con người, càng không có bất luận khí tức sinh linh nào. Bỗng nhiên Vân Triệt có một cảm giác kỳ dị... Thế giới này, giống như chỉ còn hai người hắn cùng sư tôn.
Vân Triệt đi theo Mộc Huyền Âm, đi tới bên trong Thánh điện.
Không ngoài ý muốn, trước mắt tuy là “Đại điện", nhưng một chút cũng không nhìn thấy bờ, ngay cả đỉnh điện cũng hoàn toàn không nhìn thấy. Trong đó hàn khí cực nặng, cơ hồ không thua gì bên bờ Minh Hàn Thiên Trì. Toàn bộ thế giới một mảnh tái nhợt, vô cùng yên tĩnh.
Hiển nhiên nơi này cùng tu luyện thất trong Băng Hoàng Cung rất giống nhau, không gian pháp tắc đặc thù... Chỉ là so sánh với tu luyện thất thì ở đây mạnh hơn nhiều.
- Nơi này, cùng Minh Hàn Thiên Trì, chính là nơi ngươi tu luyện.
Bên trong thanh âm lạnh băng của Mộc Huyền Âm mang theo vô tình:
- Ngươi đã trở thành đệ tử thân truyền của vi sư, phải có đầy đủ giác ngộ, sau này tu hành, so với tưởng tượng của ngươi còn tàn khốc hơn! Đừng hy vọng có thể lười biếng một ngày. Dù bây giờ ngươi có hối hận... Cũng không còn kịp nữa rồi!
Vân Triệt gật đầu thật sâu, lông mày gấp lên, không hề sợ hãi. Hắn trải qua cực đại phong hiểm bái Mộc Huyền Âm làm vi sư, chính là muốn tu luyện cực hạn nhất.
- Ngươi đã dung hợp Băng Hoàng Thần Huyết, vi sư vốn nên dạy bảo ngươi tu luyện Băng Hoàng Phong Thần Điển một lần nữa. Nhưng ngươi lấy trọng kiếm làm vũ khí nên rất ỷ lại vào thân pháp. Hơn nữa, ngươi có thể thoát khỏi Băng Hoàng huyết mạch, cưỡng ép tu thành Băng Hoàng Phong Thần Điển căn bản cũng không cần vi sư dạy bảo.
Mộc Huyền Âm chậm rãi duỗi tay trái, lòng bàn tay ngọc hướng về phía Vân Triệt:
- Trước tiên vi sư dạy ngươi Đoạn Nguyệt Phất Ảnh.
- Tập trung tinh thần, nhìn kỹ!
Thanh âm của Mộc Huyền Âm hạ xuống, Vân Triệt vừa muốn gật đầu theo bản năng, bỗng nhiên cảm giác được một cỗ hàn khí không hề có điềm báo trước từ phía sau cổ đánh tới, hắn nhanh chóng quay lại, nhìn thấy sau lưng lại xuất hiện thêm một Mộc Huyền Âm khác, đồng thời tay trái... Năm ngón tay hơi cong chỉ cách cổ của hắn nửa tấc, hơi dùng lực là có thể cắt đứt cổ hắn trong nháy mắt.
Trong lòng Vân Triệt run lên, còn chưa kịp phản ứng, bỗng nhiên cảm giác được phía bên phải, bên trên, bên cạnh mỗi nơi đều có một đạo hàn khí kinh khủng đâm tới... Tại thời điểm hắn phát giác đã băng hàn đã chạm vào đỉnh đầu cùng cổ hắn.
-...
Vân Triệt có chút không lưu loát quay đầu lại, nhìn về phía bên phải cùng trên không của chính mình, không ngờ phát hiện có hai"Mộc Huyền Âm".
Tiếp theo, toàn bộ bóng dáng Mộc Huyền Âm biến mất chỉ trong nháy mắt, phía trước hắn, Mộc Huyền Âm vẫn đứng nguyên vị ở trí cũ, duy trì động tác lúc đầu, giống như không có di động qua.
- Đây chính là... Đoạn Nguyệt Phất Ảnh
Vân Triệt kinh ngạc nói.
Mộc Huyền Âm thả cánh tay xuống, hờ hững nói:
- Đoạn Nguyệt Phất Ảnh cùng Tinh Thần Toái Ảnh Tinh Thần Giới đều là huyền kỹ thuấn thân, Tinh Thần Toái Ảnh không chỉ cường đại ở chỗ vừa có thể thuấn thân mà còn có thể trong lúc thuấn thân cùng lúc biến ra mấy cái tàn ảnh, trước khi những tàn ảnh này tiêu tán có thể phóng xuất ra khí tức hoàn toàn giống chân thân, từ đó khiến đối thủ không thể nào truy tìm.
Vân Triệt gật đầu... Hiển nhiên, Mộc Huyền Âm khá hiểu Tinh Thần Toái Ảnh.
- Sở dĩ Thiên Sát Tinh Thần truyền thụ Tinh Thần Toái Ảnh cho ngươi, hẳn là không muốn ngươi chết quá sớm đi.
Ánh mắt Vân Triệt khẽ nhúc nhích, sau đó lại gật đầu. Thời điểm hắn quen biết Mạt Lỵ hắn yếu không nói nổi. Nếu hắn mà chết, Mạt Lỵ cũng sẽ hồn bay phách tán... Khi đó nàng truyền thụ Tinh Thần Toái Ảnh cho mình, chính là để bảo vệ bản thân.
Về sau đến Tân Nguyệt thành, hắn lựa chọn trọng kiếm làm vũ khí, sự ỷ lại của hắn vào Tinh Thần Toái Ảnh cũng lập tức tăng lên gấp bội.
- Tuy nhiên, Ngâm Tuyết Giới ta còn lâu với có thể so sánh với Vương giới Tinh Thần Giới, nhưng Đoạn Nguyệt Phất Ảnh chắc chắn sẽ không thua Tinh Thần Toái Ảnh! Ở khoảng cách thuấn thân cùng năng lực của toái ảnh, mặc dù Đoạn Nguyệt Phất Ảnh không bằng Tinh Thần Toái Ảnh, nhưng nó cũng có ưu thế cực lớn, đó chính là nặc tức!
- Nặc... Tức?
Vân Triệt thấp niệm một tiếng:
- Ẩn nặc khí tức?
- Đoạn Nguyệt Phất Ảnh lấy hàn băng huyền khí thôi động, thời điểm thuấn thân trong nháy mắt, tàn ảnh cùng khí tức sẽ không tiêu tán theo, mà ở bên dưới hàn băng khí tức trú lưu. Mặc dù phương thức khác biệt nhưng để nhiễu loạn cảm giác đối thủ, tuyệt đối không thua Tinh Thần Toái Ảnh.
Vân Triệt há miệng, mắt lộ ra tinh quang quái dị. Thuấn thân trong nháy mắt, bóng dáng cùng khí tức vẫn có thể lưu trú nguyên chỗ, làm cho đối phương không thể phát giác ngay lập tức được, sẽ còn tiếp tục công kích hoặc phòng bị tàn ảnh... Tuy chỉ có một cái nháy mắt nhưng đủ để đối thủ lộ sơ hở.
Nếu quả thật vậy, hiệu quả chắc chắn sẽ không thấp hơn Tinh Thần Toái Ảnh, còn" toái ảnh" sẽ khiến đối thủ bị mê hoặc trong nháy mắt.
- Nhưng nếu muốn đạt tới cảnh giới"Trú ảnh" này, cần phải tu luyện Đoạn Nguyệt Phất Ảnh tới đại thành mới có thể làm được. Nhưng nếu có thể tu luyện tới cảnh giới viên mãn...
Mộc Huyền Âm băng mâu hơi ngưng lại:
- Không chỉ là"Nặc tức", còn có thể"Nặc ảnh"!
Nặc ảnh!?
- Chính là khiến bóng dáng hoàn toàn biến mất sao?
Vân Triệt có chút không dám tin tưởng."Nặc ảnh" nghe như trăng trong nước, nhưng không phải là không tồn tại. Hắn biết rõ một loại kỳ vật có thể đạt thành trạng thái"Nặc ảnh". Đó là Tinh Ẩn Thảo!
Chẳng những biết rõ, hắn còn gặp qua!
- Không tệ.
Trong lúc Vân Triệu vẫn còn khiếp sợ, Mộc Huyền Âm trả lời khẳng định:
- Tuy nhiên"Nặc ảnh" chưa bao giờ có người tu luyện thành, càng chưa có người từng thấy qua, nhưng Đoạn Nguyệt Phất Ảnh cũng không phải khai môn Tông chủ sáng tạo ra, mà nó xuất hiện cùng Băng Hoàng Phong Thần Điển, nói nó do Băng Hoàng thần linh để lại quyết không phải giả dối.
- Nhưng đây cũng không phải là chuyện ngươi cần suy tính bây giờ.
Thanh âm Mộc Huyền Âm lại lạnh đi mấy phần:
- Đoạn Nguyệt Phất Ảnh là do Băng Hoàng thần linh lưu lại, khi tu luyện trong người không cần có Băng Hoàng huyết mạch, nhưng muốn tu thành, so với Băng Hoàng Phong Thần Điển khó hơn gấp trăm lần! Trước mắt, trong toàn bộ Tông môn, tu thành Đoạn Nguyệt Phất Ảnh, cũng chỉ có một mình vi sư.
- Chỉ có một mình sư tôn luyện thành sao?
Vân Triệt càng thêm kinh ngạc.
- Hừ, nếu như Băng Vân có thể tu thành Đoạn Nguyệt Phất Ảnh, làm sao có thể bị lão tặc Hỏa Như Liệt kia tuỳ tiện ám toán.
- Huyền kỹ thân pháp cao cấp còn khó tu luyện hơn cả huyền công cao cấp, ngươi có thể tu luyện thành Tinh Thần Toái Ảnh như vậy không có lý do gì không tu luyện thành Đoạn Nguyệt Phất Ảnh!
Mộc Huyền Âm duỗi hai tay ra, ngón tay phải chỉ vào mi tâm của hắn, ba ngón tay trái điểm ba cái huyền quan trên ngực hắn:
- Hiện tại vi sư mang khẩu quyết Đoạn Nguyệt Phất Ảnh cùng phương thức vận chuyển huyền khí giao phó cho ngươi, tập trung tinh thần.
- Vâng.
Vân Triệt lên tiếng, nhắm mắt lại.
Bốn đạo lam quang cùng lúc xuất hiện, trong nháy mắt khẩu quyết Đoạn Nguyệt Phất Ảnh đã khắc sâu vào tâm hồn Vân Triệt. Cùng lúc này, huyền khí của hắn dưới sự dẫn dắt của Mộc Huyền Âm vận chuyển theo lộ tuyến phức tạp.
Mấy tức qua đi, hai tay Mộc Huyền Âm từ trên người Vân Triệt dời đi, cùng lúc này Vân Triệt mở mắt ra.
- Nhớ kỹ được bao nhiêu?
Mộc Huyền Âm hỏi.
- Toàn bộ đều nhớ kỹ.
Vân Triệt trả lời.
-... Toàn bộ sao?
Mộc Huyền Âm liền cau mi lại, hai đầu lông mày mang theo chút không tin tưởng.
Vân Triệt gật đầu:
- Ừm, toàn bộ nhớ kỹ.
- Đã nhớ kỹ toàn bộ...
Mộc Huyền Âm duy trì trạng thái lông mày cau nhẹ:
- Vậy ngươi vận chuyển một lần cho vi sư nhìn xem!
- Được.
Vân Triệt nhắm mắt lại, đầu tiên là cẩn thận vận chuyển hàn băng huyền khí, lam quang lưu động trên thân, sau mấy tức dừng lại, mắt hắn bỗng nhiên mở ra.
Sưu ~!
Một trận gió lạnh thoảng qua, thân thể Vân Triệt lập tức lướt ra một đạo lam ảnh lớn, trong nháy mắt lui về phía sau khoảng mười trượng, nhưng bị lệch vị trí, lam quang trên thân hắn phiêu hốt, thân thể lắc lư một chút, suýt nữa ngã sấp xuống.
Mộc Huyền Âm:
-...!
Vân Triệt cuống quít đứng vững thân thể, than khẽ một hơi, có chút hổ thẹn nói:
- Quả nhiên thật là khó, căn bản khác là không thể so sánh được với sư tôn.
-...
Mộc Huyền Âm thật lâu không nói gì.
Cơ sở của Đoạn Nguyệt Phất Ảnh là phải cùng lúc vận dụng ba mươi bảy huyền quan, phương thức vận chuyển huyền khí cùng cường lực của mỗi cái huyền quan đều không giống nhau, mà lại vô cùng khắc nghiệt, hơi không cẩn thận, dù chỉ là huyền khí của một cái huyền quan nào đó hơi kém, hoặc lệch một chút, đều sẽ dẫn đến huyền khí đại loạn, nếu nghiêm trọng sẽ tổn thương tới huyền mạch.
Chỉ riêng việc khống chế huyền quan đã phức tạp như thế chứ đừng nói về sau còn phải dẫn huyền khí vận chuyển trong kinh mạch.
Vừa rồi nàng dẫn dắt huyền khí Vân Triệt hoàn thành một lần vận chuyển... Chỉ vẻn vẹn một lần mà hắn lại thật sự nhớ hết toàn bộ, không sai chút nào. Vừa rồi hắn thuấn thân, tuy mất mấy tức thời gian, tốc độ còn chậm chạp, thu thế chật vật, còn lưu lại một cái băng ảnh rất sâu... Nhưng đó rõ ràng là hình thức ban đầu của Đoạn Nguyệt Phất Ảnh!
Đây là thượng cổ thần kỹ mà tất cả trưởng lão, cung chủ dùng mấy ngàn năm thậm chí vạn năm đều không thể luyện thành, thế mà hắn... Chỉ dựa vào khẩu quyết mình giao cho hắn cùng phương thức vận chuyển huyền khí, liền hoàn thành một lần Đoạn Nguyệt Phất Ảnh sứt sẹo, nhưng cực kỳ hoàn chỉnh.
Trong im lặng, chỗ sâu nhất mâu quang Mộc Huyền Âm ẩn ẩn chấn kinh, đánh giá cùng nhận biết đối với Vân Triệt ở trong lòng cũng phát sinh biến hóa cực lớn. Lúc trước, ấn tượng Vân Triệt cho nàng chỉ có"Thiên Độc châu" cùng"Tà Thần truyền thừa", giờ phút này, nàng trong khiếp sợ phát giác, dứt bỏ truyền thừa Tà Thần, ngộ tính tự thân của Vân Triệt, cùng năng lực khống chế huyền khí của hắn, quả thực cao đến trình độ kinh thế hãi tục.
Trong lúc lơ đãng lịch sử lại tái diễn một lần nữa. Năm đó Mạt Lỵ dạy bảo Vân Triệt, đã âm thầm kinh ngạc với năng lực lĩnh ngộ đến không thể lý giải của hắn, bây giờ, trong lòng sư phụ thứ hai của Vân Triệt cũng nổi lên chấn kinh giống như Mạt Lỵ lúc trước.
Thấy Mộc Huyền Âm thật lâu không nói, băng nhan hàn khí bức người, Vân Triệt cho là nàng đang thất vọng, nhỏ giọng nói:
- Sư tôn, vừa rồi... Ngạch, chỉ là vội vàng nên có chút sai lầm, cho đệ tử thời gian một ngày, đệ tử nhất định khiến sư tôn hài lòng, nếu không nguyện chịu trách phạt.
-...
Mộc Huyền Âm xoay người sang chỗ khác, lạnh lùng nói:
- Biết rõ như vậy là tốt, ngươi còn kém xa! Hôm nay, ngươi liền giống như vi sư vừa rồi dạy, toàn lực tu luyện Đoạn Nguyệt Phất Ảnh, không được lười biếng. Bốn canh giờ sau, nếu còn băng ảnh lưu lại... Ngươi luyện tiếp ba ngày không được nghỉ ngơi!
- Vâng.
Vân Triệt có chút khổ sở.
Sau khi truyền đạt nghiêm lệnh, Mộc Huyền Âm không nói thêm gì nữa, muốn rời đi.
- Sư tôn!
Vân Triệt chợt mở miệng gọi nàng lại, sau đó nhanh chóng xuất ra"Hạ lễ" ba người Diễm Vạn Thương đưa tới:
- Đây là Diễm tông chủ...
- Không phải vi sư nói thưởng cho ngươi sao!
Mộc Huyền Âm lạnh lùng nói:
- Hừ, trong đó chính là một khối Chu Tước Ngọc, mang giá trị liên thành, ngươi giữ lại chơi đi!
Chu Tước Ngọc? Không biết nó cùng Cửu Dương Ngọc có phải cùng một loại hay không, nếu đúng là như vậy...
- Vâng, sư tôn.
Vân Triệt không nói thêm cái gì, lúc này mới yên tâm thu hồi:
- A đúng rồi, còn có một chuyện. Trước khi đại hội tông môn diễn ra đệ tử ngẫu nhiên gặp Hàn Dật sư huynh, nửa tháng tới chính là thọ thần ngàn năm của phụ thân hắn, hắn nhờ đệ tử mời sư tôn đến.
- Hừ!
Mộc Huyền Âm cũng không quay đầu lại, hừ nhẹ một tiếng vô cùng băng lãnh:
- Một quốc chủ nhỏ bé cũng xứng để bổn Vương trình diện sao? Còn có... Triệt, ngươi nhớ kỹ, Mộc Hàn Dật không có tư cách làm sư huynh của ngươi, không được tái phạm.
Nói xong, bóng dáng Mộc Huyền Âm nhoáng một cái biến mất ở trước mắt Vân Triệt.
- Hô!
Không có Mộc Huyền Âm bên cạnh, thân thể Vân Triệt cùng áp lực tinh thần giảm đột ngột, hắn thở phào một hơi, liền nhanh chóng ổn định tinh thần, toàn lực tu luyện Đoạn Nguyệt Phất Ảnh.