.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1018" class="block_" lang="en">Trang 509# 2
Chương 1018: Càn khôn ngũ quỳnh đan
- Càn khôn ngũ quỳnh đan!
Mộc Huyền Âm chậm rãi nói ra một cái tên.
- Càn khôn ngũ quỳnh đan…
Vân Triệt khẽ lẩm bẩm một tiếng, đây hiển nhiên là tên một loại đan dược, lại lấy càn khôn làm tên, có thể nghĩ tất nhiên cực kỳ phi phàm:
- Sư tôn, đây là?
Băng mâu của Mộc Huyền Âm thoáng thu liễm:
- Ngươi đã cự tuyệt lấy băng hoàng nguyên âm tăng huyền lực lên, như vậy, muốn trước đại hội huyền thần đạt đến Thần Kiếp cảnh, càn khôn ngũ quỳnh đan, chính là phương pháp duy nhất mà vi sư có thể nghĩ đến.
Tròng mắt Vân Triệt thoáng co rút lại, có phần không dám tin tưởng nói:
- Chẳng lẽ, càn khôn ngũ quỳnh đan này… Có khả năng khiến huyền lực của đệ tử, trong hai năm tới Thần Kiếp cảnh?
Mộc Huyền Âm lại lắc đầu:
- Không, không phải có khả năng, mà là nhất định có thể! Hơn nữa cũng không cần hai năm, nếu có được một viên càn khôn ngũ quỳnh đan cũng thành công luyện hóa trong cơ thể, một viên, liền đủ để cho huyền lực của ngươi tiến thẳng vào Thần Kiếp.
“…” Vân Triệt khẽ nhếch miệng, cũng không quá mức hưng phấn, mà thả chậm giọng nói:
- Muốn được đến càn khôn ngũ quỳnh đan, chắc là rất khó đi?
Một viên đan dược có thể khiến cho Thần Nguyên cảnh trực tiếp vượt qua tới Thần Kiếp cảnh, cho dù ở thần giới, cũng được coi là vật nghịch thiên, lại làm sao có thể dễ dàng được đến như vậy… Bằng không, Mộc Huyền Âm cũng sẽ không thể đưa ra phương pháp hy sinh lượng lớn băng hoàng nguyên âm nữ tử vốn có trước.
- Đâu chỉ rất khó, còn gian nan hơn tưởng tượng của ngươi nhiều. Muốn trong vòng hai năm tìm được, cho dù dồn hết toàn bộ lực lượng của Ngâm Tuyết giới, đều khó như lên trời!
Mộc Huyền Âm lạnh lùng nói ra một lời nói không khiến Vân Triệt ngoài ý muốn.
- Muốn luyện thành càn khôn ngũ quỳnh đan, cần năm nguyên liệu súc tích lực lượng hoàn toàn khác nhau, nhưng đều cực kỳ quý trọng khó tìm. Theo thứ tự là: Sừng kỳ lân, tim cổ long, mộc linh châu, cửu tinh phật thần ngọc cùng với hoàng tiên thảo!
Sừng kỳ lân, tên như ý nghĩa chính là sừng của kỳ lân, trừ bỏ thứ này, những thứ khác đều là Vân Triệt nghe những điều chưa hề nghe, ngay cả lý giải cũng đều khó khăn. Mà kỳ lân này, ở Thiên Huyền đại lục và Huyễn Yêu giới đều chỉ có ghi chép lại, ngay cả có tồn tại chân thật hay không đều không biết. Nhưng nếu Mộc Huyền Âm đã nói ra sừng kỳ lân, như vậy ít nhất thuyết minh, kỳ lân không phải huyền thú tưởng tượng ra được.
Mộc Huyền Âm chậm rãi nói:
- Tim cổ long, đó là trái tim của cổ long. Mà cổ long này, ít nhất phải là chân long có tuổi thọ đã ngoài mười vạn năm, vả lại phải hoàn chỉnh.
Vân Triệt chợt ngẩng đầu:
- Sư tôn, ngày ấy ngài đưa ra muốn trái tim của cầu long hoàn chỉnh với Viêm Thần giới, chẳng lẽ vì…
Cầu long của táng thần hỏa ngục, cũng có tuổi thọ không chỉ dừng lại ở mười vạn năm.
Mộc Huyền Âm lạnh giọng cắt ngang lời hắn nói:
- Ngươi không cần quản! Chỉ cần một trái tim cầu long, cho dù có thể thuận lợi lấy đến, tìm không thấy bốn loại nguyên liệu khác, vốn không hề có tác dụng!
“…” Vân Triệt không lên tiếng nữa, nhưng trong lòng khẽ hiện khác thường.
- Về phần mộc linh châu, chính là mệnh nguyên châu của người mộc linh tộc, chỉ có thể lấy được từ trên người của mộc linh tộc.
- Mộc linh châu?
Vân Triệt hơi giật mình, hắn nháy mắt nhớ được, bản thân đã từng nghe được cái tên này từ trong miệng Mạt Lỵ, dường như còn đề cập tới đây có năng lực tự nhiên rất mạnh.
Mộc Huyền Âm liếc mắt nhìn hắn, tiếp tục nói:
- Mộc linh tộc thuộc một nhánh của bộ tộc tinh linh, có năng lực tự nhiên cực hạn nhất thế gian, có thể tăng nhanh tốc độ sinh trưởng của linh mộc hoa cỏ, nhưng rất không xứng đối với năng lực tự nhiên cực kỳ đặc thù tinh thuần của bọn họ, là tính công kích lực lượng của bọn họ rất thấp, cho nên thường bị nô dịch đến đào tạo linh dược. Mà mệnh nguyên châu của bọn họ… Cũng chính là mộc linh châu, chẳng những bản thân liền ẩn chứa năng lực tự nhiên tinh thuần nhất, lại có thể làm nguyên liệu cao cấp, hơn nữa còn có một tác dụng cực lớn mà người người đều biết. Càng là đan dược cao cấp, khó khăn khi luyện thành càng cao. Một khi thất bại, tiêu phí giá cao thật lớn, thậm chí nguyên liệu mấy trăm năm, mấy ngàn năm mới thu thập được cũng sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát. Nhưng nếu như khi luyện chế dung nhập lực lượng của một viên mộc linh châu, xác suất thành công sẽ tăng lên trên phạm vi cực lớn, linh khí trong mộc linh châu càng cao, lại càng dễ dàng thành công. Cho nên, tộc nhân mộc linh luôn bị nô dịch và liệp sát tàn nhẫn, đã càng ngày càng ít. Tuy rằng nô dịch và liệp sát mộc linh nói chung là phẫn nộ của chính đạo, đã không có người dám ngoài sáng hung hăng ngang ngược, nhưng huyền giả âm thầm tìm, liệp sát mộc linh đến giành món lời kếch xù chưa bao giờ giảm bớt. Vào rất nhiều năm trước, mộc linh tộc liền ở bên bờ bị diệt sạch.
- … Người mang năng lực tự nhiên tinh thuần nhất, vốn nên được thiên đạo bảo hộ, không nghĩ tới trên người bọn họ rõ ràng có năng lực tự nhiên cực kỳ thần thánh lại trở thành ác mộng đối với bọn họ.
Vân Triệt khẽ thì thầm. Có thể nghĩ, theo mộc linh càng ngày càng ít, giá của mộc linh châu cũng nhất định càng ngày càng đắt, cũng tự nhiên sẽ thúc giục những thợ săn này càng thêm phát rồ.
- Tuy rằng liệp sát mộc linh không tuân theo thiên đạo, nhưng so với bốn loại khác, mộc linh châu dễ dàng đến được nhất, chỉ cần bằng lòng đưa ra giá cũng đủ, ở chợ đen dưới đất nơi tinh giới hạ vị luôn có thể mua được. Nhưng mà, muốn tìm mộc linh châu có linh lực ngoài bảy phần… Lại còn khó hơn trăm lần!
Mộc Huyền Âm nhíu nhíu mày.
- Vì sao? Vì linh lực của mộc linh châu rất dễ dàng tiêu tán sao?
Vân Triệt hỏi.
- Ngươi nói không sai, mộc linh châu cần hắc ngọc thượng đẳng nhất đến tồn trữ. Nhưng mà, linh lực này tiêu tán không phải lúc chứa đựng bên trong, mà là lúc lấy ra.
Vân Triệt:
- Lúc lấy ra?
- Một khi mộc linh châu lấy ra, mộc linh sẽ theo đó mà tiêu vong. Bởi vì lực lượng này quá mức tinh thuần, một khi rời khỏi thân thể mộc linh, lực lượng này sẽ cấp tốc tán loạn. Hơn nữa, khi mộc linh tự biết mình phải chết, sẽ tự tan linh châu, như vậy, đừng nói bảy phần, có thể giữ lại năm thành đều là rất khó. Cho nên, muốn có được mộc linh châu có được ngoài bảy phần linh khí, cần liệp sát một mộc linh dưới tình huống hắn không hề phát hiện ra, cũng lấy tốc độ nhanh nhất lấy mộc linh châu ra để vào trong hộp hắc ngọc… Cho dù như thế, có thể giữ lại tám phần linh lực, liền đã là cực hạn.
- Nhưng mà… Lực lượng của mộc linh khiến cho bọn họ có năng lực cảm giác cực kỳ sâu sắc, mẫn cảm đối với ác niệm này tới cực điểm, muốn liệp sát mộc linh dưới tình huống không hề bị phát hiện, vô cùng khó khăn. Loại mộc linh châu giữ lại độ linh khí cực kỳ cao này cũng có tiền mà không mua được.
- Còn có một tình huống khác, đó là một mộc linh cam nguyện bỏ qua sinh mệnh, chủ động lấy mộc linh châu trong cơ thể ra. Dưới tình huống này, bởi vì khí cơ còn có thể tương liên ngắn ngủi, có thể khiến mộc linh châu giữ lại hoàn hoàn chỉnh chỉnh mười thành linh lực! Chỉ có điều tình huống như thế, đương nhiên gần như không thể xuất hiện.
Vân Triệt gật đầu, nghiêm túc nghe.
Chân mày Mộc Huyền Âm nhíu lại:
- Về phần cửu tinh phật thần ngọc và hoàng tiên thảo… Đây là dị bảo mà ở toàn bộ thần giới, đều cực kỳ khó tìm, thậm chí ít người biết! Sự tồn tại của bọn chúng, vốn không phải ngươi bây giờ có thể thăm dò được. Vi sư đã phái người đi tìm, có được hay không, phải xem vận số của ngươi!
- Vậy… Còn sừng kỳ lân?
Vân Triệt theo bản năng hỏi. Bởi vì Mộc Huyền Âm chỉ không nói đến riêng thứ này.
- Đây chính là chuyện mà vi sư muốn ngươi làm tiếp theo đây.
Mộc Huyền Âm nói.
Vân Triệt bỗng như có điều ngộ ra:
- Chẳng lẽ nói, đã có tin tức về sừng kỳ lân?
Mặt Mộc Huyền Âm không hề có tình cảm:
- Kỳ lân của đông thần vực đã sớm bị diệt sạch nhiều năm, vi sư định để cho người qua tây thần vực tìm. Nhưng ngẫu nhiên biết được, ở một chỗ trong Ngâm Tuyết giới chúng ta, lại tồn tại một chiếc sừng kỳ lân hoàn chỉnh. Nó ở ngay tại phía bắc Ngâm Tuyết giới, Băng Phong đế quốc.
- Băng Phong đế quốc?
Vân Triệt khẽ lẩm bẩm một tiếng, lập tức nhớ ra:
- Nơi Mộc Hàn Dật xuất thân chính là Băng Phong đế quốc kia?
Mộc Huyền Âm chậm rãi gật đầu:
- Không sai. Kia là một chiếc sừng băng kỳ lân, đã truyền qua nhiều đời gần mười vạn năm ở Băng Phong đế quốc, cũng được tôn là thánh vật trấn quốc. Ngâm Tuyết giới vô số quốc gia lên lên xuống xuống, Băng Phong đế quốc lại có thể cường thịnh gần mười vạn năm mà không suy, không hề nghi ngờ sẽ cho là do sự tồn tại của thánh vật trấn quốc, nhất định sẽ coi trọng nó đến cực điểm. Muốn để cho bọn họ giao ra, đương nhiên không dễ.
- Mà lập tức, đó là ngày thọ thần ngàn năm của quốc chủ Băng Phong tại vị, ngươi liền đi cùng Mộc Hàn Dật, đi tới Băng Phong đế quốc một chuyến, đi thu hồi chiếc sừng kỳ lân kia. Mà chuyện này, Mộc Hàn Dật không biết, Băng Phong đế quốc càng không biết, về phần ngươi phải lấy tới như thế nào… Sẽ nhìn năng lực của chính ngươi.
Chỉ cần một câu nói của Mộc Huyền Âm, quản nó là thánh vật trấn quốc gì, Băng Phong đế quốc tuyệt đối sẽ vạn dặm dâng lên, cái rắm gì đều không thả một cái, sao có thể sẽ “Không dễ”.
Vân Triệt chớp mắt liền hiểu được, đây rõ ràng là Mộc Huyền Âm cho hắn tôi luyện, cùng với khảo nghiệm. Đồng thời cũng để cho hắn chân chính tiếp xúc với thần giới –– dù sao, sau khi hắn đến thần giới, còn chưa bao giờ rời khỏi Băng Hoàng thần tông.
Vân Triệt không chút do dự gật mạnh đầu:
- Được. Đệ tử nhất định sẽ không để cho sư tôn thất vọng.
Bản thân dù sao cũng là đệ tử thân truyền của Ngâm Tuyết Giới Vương, thân phận này vừa ra, đế vương một quốc gia cũng phải tất cung tất kính. Cho dù là thánh vật trấn quốc, muốn tới tay cũng hẳn không khó đi? Dù sao, ở Ngâm Tuyết giới, ai dám không dám cho Ngâm Tuyết Giới Vương mặt mũi?
Trong lòng Vân Triệt nghĩ như vậy.
Mộc Huyền Âm chậm rãi gật đầu:
- Rất tốt. Lần này ngươi đi Băng Phong đế quốc, không có bất kỳ người nào ở bên bảo hộ, cho nên, ngươi chẳng những phải lấy được sừng kỳ lân về, còn phải làm được một chuyện khác.
- Còn sống trở về!
Vân Triệt khẽ nhếch miệng, sau đó ánh mắt thoáng trầm xuống, lại một lần nữa gật đầu:
- Vâng, đệ tử ghi nhớ.
Mộc Huyền Âm chìa cánh tay, sau đó nhẹ nhàng đẩy, hai bình ngọc một trắng một đỏ nhẹ nhàng bay ra, rơi vào trong tay Vân Triệt.
Mộc Huyền Âm nói:
- Chai màu trắng, chứa chính là cầu long tức. Ngàn năm trước Băng Vân thân trúng độc này, những năm này vi sư luôn nghiên cứu độc tính này, để tìm được phương pháp hóa giải, hiện giờ độc trên người Băng Vân đã giải hết, lưu lại cũng vô dụng, ngươi có Thiên độc châu trong người, khống độc tự nhiên tiện hơn, liền cho ngươi.
- Về phần cái chai màu đỏ, bên trong chính là máu cầu long.
Khi nói đến “Máu cầu long”, ánh mắt của Mộc Huyền Âm vẫn băng hàn tuyệt diễm, không hề có gợn sóng, giống như từ đầu đến cuối chưa từng phát sinh chuyện nàng đã từng dùng nó để “Ám toán” Vân Triệt:
- Cho vi sư cũng đã vô dụng, hừ, nói không chừng nó lại có tác dụng với ngươi.
Vân Triệt đã tự mình lĩnh giáo sự đáng sợ của máu cầu long, độc tính của cầu long tức khiến Mộc Băng Vân huyền giả Thần Quân cảnh bậc này đều thiếu chút nữa mất mạng, sự đáng sợ này càng có thể nghĩ. Hắn cẩn thận thu hồi hai cái chai, sau đó hỏi:
- Cảm tạ sư tôn… Đệ tử nên khi nào xuất phát đi Băng Phong đế quốc.
- Hiện tại.
Mộc Băng Vân lạnh lùng nói.
- Hiện tại?
Vân Triệt sửng sốt.
- Mộc Hàn Dật chắc đã ở sau Băng Hoàng thành vực, trừ hắn ra, còn sẽ có một người khác, ngươi đi liền biết.
Hàn mi của nàng khẽ nhếch:
- Thế nào? Chẳng lẽ ngươi còn cần chuẩn bị cẩn thận một phen?
Vân Triệt lập tức lắc đầu:
- A… Không cần. Vậy đệ tử sẽ liền xuất phát.
Kết giới của minh hàn thiên trì mở ra, Vân Triệt rời minh hàn thiên trì, đi thẳng đến Băng Hoàng thành vực.